Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 531 - Chương 531 - Kiếp Sau Chú Ý Một Chút

Chương 531 - Kiếp sau chú ý một chút Chương 531 - Kiếp sau chú ý một chútChương 531 - Kiếp sau chú ý một chút

Lúc Ngụy Nguyên Cát nghe được Thuận quân hô hào thì suýt chút nữa đã cười ra tiếng heo kêu.

Phương pháp phối chế quen thuộc cỡ nào, mùi vị quen thuộc đến cỡ nào.

Ẩn núp tại Kinh thành hơn một tháng, Ngụy Nguyên Cát không phải là chờ đợi trong vô vọng, mà vẫn luôn trao đổi tin tức với đám người Thẩm Luyện, Đồ Bách Thú cùng với Ngụy Vũ ở phía nam.

Đồng thời hắn cũng có hai việc phải làm khi ẩn núp tại Kinh thành.

Một là thám thính tình báo.

Hai là tìm kiếm tung tích Thái Tử Chu Từ.

Quan hệ giữa Ngưu Kim Tinh là Lưu Tông Mẫn có thể nói là có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục.

Chủ ý tra tấn lấy lương ở Kinh thành chính là do Ngưu Kim Tinh đưa ra, Lý Sấm ngâm đồng ý, Lưu Tông Mãn làm.

Ba người chính là mặc chung một cái quần.

Trước tiên không nói Ngưu Kim Tinh căn bản không có đủ thực lực để giết Lưu Tông Mẫn, cho dù là có, cũng không có động cơ.

Đáp án đã không thể rõ ràng hơn được nữa.

Thanh Ngưu Đại Tiên xuất thủ.

Đám người Chỉ huy sứ Thẩm Luyện nhận định không sai chút nào.

Lý Sấm, không có dáng vẻ quân vương.

Thiên hạ chưa định càn khôn, Đại Lê vẫn còn khí số.

Chỉ cần tìm được Thái tử Chu Từ, nói không chừng Phi Ngư Vệ có thể lội ngược dòng.

Làm ưng khuyển một triều, bách quan có thể hàng, võ tướng có thể hàng, chỉ có Phi Ngư Vệ là không thể hàng.

Không có bất kỳ một Hoàng đế nào lại cho phép ưng khuyển tiền triều tiếp tục tồn tại cả.

Đây cũng là điều đã được chứng minh qua các triều đại thay đổi.

"Nhà nước ngầm' là một nơi đâm kim không vào, hắt nước không ngấm, ngay cả Hoàng đế đương triều còn không thể khống chế hoàn toàn, huống chỉ là thay đổi thời đại.

Chỉ có tiêu diệt từ nhục thể mới có thể an tâm.

Cho nên ý chí chống cự của Phi Ngư Vệ là mãnh liệt nhất, cũng kiên quyết nhất.

Ngụy Nguyên Cát lạc quan là có lý do đầy đủ.

Đầu tiên là phía nam, Thẩm Luyện dẫn năm vạn binh vững vàng chiếm giữ Phách Châu, nơi đó là vùng Vận Hà trung chuyển thuế ruộng, lương thực trong thành còn có thể kiên trì mấy tháng, cộng thêm việc Thuận quân tra tấn đòi quyên hung ác đã lan truyên ra, bên trong thành cùng chung mối thù, cục diện có thể xưng là vững chắc. Tiếp theo là phía bắc, tướng lĩnh cửu biên còn đang ở quan sát.

Sau đó là các quan đã hàng chiếm giữ ở các địa phương, Thuận quân còn khống chế cực kỳ yếu kém.

Mà Cổ Bắc Khẩu, Thẩm Luyện thậm chí đã liên lạc với một chi ky binh.

Chính là Đậu Lão Lục từng tỏa sáng rực rỡ ở đất Lỗ, là một trong những môn đồ Thanh Ngưu đầu tiên.

Hiện giờ thực lực hắn ta đã đột phá ngoại kình, hoàn toàn không thua kém Ngụy Vũ, dẫn theo ba trăm môn đồ Thanh Ngưu lập nghiệp, giành được nhiều chiến công ở biên quan, cứng đối cứng đánh ba trận với Địch Lỗ, hai thắng một hòa.

Là mãnh tướng duy nhất hiện tại dám chủ động gây rối với Địch Lỗ, bộ ky thủ hạ cộng lại đã vượt qua vạn người.

Thao tác tốt, một ngày đêm là có thể giết tới kinh kỳ.

Vốn dĩ Đậu Lão Lục còn biểu lộ thái độ có chút lập lờ nước đôi, hiện tại miếu Thanh Ngưu tiên nhân bị đốt.

Ngụy Nguyên Cát đã hoàn toàn có thể tưởng tượng được dáng vẻ hắn ta nổi trận lôi đình.

Miếu Thanh Ngưu tiên nhân bị đốt, nào chỉ đắc tội Thanh Ngưu Đại Tiên.

Còn có vô số môn đồ cùng tín đồ từng nhận được Thanh Ngưu Đại Tiên truyền pháp.

Lý Sấm cầm một tay bài tốt trong tay lại liên tiếp đánh sai lầm, đánh đến nát bét.

Trò hay, sắp mở màn.

Quân doanh Lưu Tông Mẫn giờ phút này đã lâm vào hỗn loạn.

Ngưu Kim Tinh bị một đám Thuận quân đằng đẳng sát khí bao vây vào giữa, mặt mày trắng bệch như tờ giấy.

Y hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, đã bị kiêu binh hãn tướng thủ hạ Lưu Tông Mẫn bao vây, chỉ vào Ngưu Kim Tinh la hét: "Đại tướng quân không xử bạc với ngươi, vì sao hành thích!"

"Oan uổng, oan uổng a." Chỉ có Ngưu Xuyên con trai Ngưu Kim Tinh tận mắt thấy những gì trải qua, hô to: "Cha ta không có giết đại tướng quân, là Thanh Ngưu Đại Tiên dịch dung giả mạo cha ta giết đại tướng quân, mọi người bình tĩnh, bình tĩnh, đừng mắc lừa."

Ngay vừa mới rồi, đại tướng quân mới từ ngoài thành trở về doanh, kết quả vừa mới tới cửa.

Một người trông giống cha mình y như đúc tiến lên đón, đến gần hỏi một câu: "Là ngươi đốt đi miếu của ta sao?"

Ánh mắt người kia lộ ra một cỗ ý lạnh, tuyệt đối không phải là cha mình.

Điểm này vào lúc Ngưu Xuyên vừa thấy được người kia thì đã khẳng định, bởi vì cha mình không biết cưỡi ngựa, về thành là ngồi xe ngựa, cho nên thường bị bỏ rơi ở phía sau, căn bản không thể xuất hiện ở cổng doanh trại trước mình cùng đại tướng quân được.

Hơn nữa người này vừa mở miệng là đã cho thấy thân phận. Đại tướng quân tất nhiên hiểu rõ mánh khóe, cười lạnh một tiếng: "Miếu của ngươi?"

"Đúng vậy." Người nọ gật đầu.

“Ngươi chính là cái tên... Ngưu tiên gì kia?" Đại tướng quân cười lạnh.

"Bản tọa Thanh Ngưu Đại Tiên." Người kia nói.

Trên mặt đại tướng quân hiện lên vẻ trêu tức, nói: "Không sai, chính là ta đốt đấy, ngươi muốn thế nào?"

Người nọ cười cười, nói: "Không có gì, một ngôi miếu mà thôi, chỉ là kiếp sau, chú ý một chút."

Vừa dứt lời, một màn kinh khủng đã xảy ra.

Người nọ không biết từ chỗ nào lấy ra một thanh lang nha bổng, một cái lắc mình lập tức xông về phía đại tướng quân.

Tốc độ này nhanh đến cỡ nào Ngưu Xuyên không thấy rõ ràng, lực đạo lớn đến bao nhiêu hắn ta cũng không biết.

Dù sao thì đến lúc hắn ta nhìn rõ, đầu đại tướng quân cứ như vậy:

Đỏ trắng bắn đầy mặt hắn ta.

Mà người nọ, cũng đã biến mất không còn thấy bóng dáng.

Mà lúc này có chết không cơ chứ, xe ngựa cha mình vừa vặn đi đến.

Thế là liên có cục diện đây miệng cũng không thể nói rõ này.

Cổng đại doanh đều là một vài binh sĩ bình thường, đủ loại mánh khóe bọn họ vẫn luôn không phát hiện được, cho nên cắn chết là trông thấy tận mắt cha mình giết chết đại tướng quân.

Ngưu Xuyên hô to oan uổng, nhưng mà quần tình xúc động phẫn nộ, làm sao còn cho phụ tử Ngưu Xuyên giải thích.

Đại tướng quân là thủ lĩnh của bọn họ. Là trời đầu của bọn họ, mất đại tướng quân, bọn họ có lẽ vẫn là binh của Đại Thuận, nhưng sẽ không còn tiếp tục là chi chính, cũng không còn là tâm phúc.

Cũng không biết là ai dẫn đầu ra tay, một gậy nện lên trên đầu Ngưu Kim Tinh, vây mắng lập tức biến thành vây giết.

Khá lắm, Đại Thuận quân cũng không có binh khí chế định, trong tay binh sĩ có đủ mười tám loại binh khí.

Đao thương kiếm kích búa rìu câu xiên, roi giản chùy trảo đinh ba côn giáo, gậy quải xích chùy.

Đến khi cả đám phát tiết xong.

Trên mặt đất chỉ còn lại hai dấu vết máu hình người.

Chết không có đối chứng.
Bình Luận (0)
Comment