Chương 582: Nghi quỹ
Chương 582: Nghi quỹChương 582: Nghi quỹ
Sau đó nữa, Quỷ vương lại giải thích khá nhiều.
Dù sao trong cái chuyện luân hồi này, nó là chuyên nghiệp.
Đúng hay không thì Tân Hà không thể nghiệm chứng, chỉ là không nghe đến những gì hắn muốn nghe nên hơi có chút mất tập trung.
Lục đạo luân hồi, dụng cụ luân hồi, Luân hồi châu.
Khuyết thiếu cái gì đây?
Tần Hà không khỏi suy tư.
Sáu linh kiện sao?
Một cái linh kiện đối ứng với một đạo?
Suy nghĩ một lúc, Tần Hà lấy quả trứng vàng kia ra, thầm nghĩ, quả trứng này là một bộ phận của trật tự luân hồi, sẽ không phải là khuyết thiếu nó chứ?
Nhưng mà trứng vàng đặt trong tay, lại không có xảy ra biến hóa khác lạ nào với Luân hồi châu bên dưới.
Cả hai đều không có động tĩnh, hẳn là không phải.
Do dự một chút, Tân Hà dứt khoát giơ lên trứng vàng, đập thẳng nó vào Luân hồi châu.
Cái xẻng đập không vỡ, lửa đốt không cháy, sấm sét thì không dám thử.
Xem thử trước xem dụng cụ luân hồi có thể diệt ngươi hay không, dù sao thứ này cmn là thần khí.
Nhưng mà, Tần Hà thất vọng. Trứng vàng lao đi nhanh, quay trở lại càng nhanh.
"Đoang!"
Rất trùng hợp, nó lại vừa vặn đến một cái tiếp xúc thân mật với gương mặt của Ngưu thống lĩnh.
Đáng thương Ngưu thống lĩnh còn đang có chút hồn vía trên mây, cho nên cũng không né tránh.
Cả khuôn mặt trực tiếp bị đập lõm vào, tròng mắt thì lôi đến sắp rớt ra ngoài, toàn bộ răng đều bị vỡ nát.
Sau khi thân mật tiếp xúc với khuôn mặt Ngưu thống lĩnh, trứng vàng "bịch" một tiếng, rơi xuống đất.
"Ách... Hu hu hu - - "Ngưu thống lĩnh theo bản năng mở miệng ân cần hỏi thăm, lại bị Mã thống lĩnh một tay bịt miệng.
Ở trước mặt đại tiên, đừng nói là bị quả trứng đập trứng, chính là một đống phân đập tới, ngươi cũng phải nhẫn nhịn.
Ngưu thống lĩnh lúc này mới phản ứng lại, vội vàng im miệng, theo bản năng nó nhìn về phía Tần Hà.
Nhưng mà Tần Hà căn bản cũng không quay đầu lại.
Chỉ có con bê quay đầu liếc mắt nhìn hai chúng nó, nói: "Nhìn cái gì vậy, còn không đem trứng đưa tới.'
Đều cùng là ngưu, con bê không thích Ngưu thống lĩnh.
Không vì cái gì khác, bởi vì độ hóa hình của nó không bằng Ngưu thống [ĩnh.
Vừa so sánh, có vẻ nó rất ngớ ngẩn. "Vâng vâng."
Mã thống lĩnh vội vàng bưng trứng lên, nịnh nọt đưa đến trước mặt con bê.
Con bê nhận lấy, lại đưa cho Tần Hà.
Tần Hà tiện tay ném vào không gian dưới nách, móc móc mấy lần, trong tay hắn lại xuất hiện một vòng tròn màu xám tro.
Vòng tròn nhấp nháy lập loè, lúc sáng lúc tối, dường như đang hoán đổi qua lại giữa thực thể và hư ảo.
Vào ngay khoảnh khắc nó xuất hiện, chuyện kinh người đã xảy ra.
Vòng tròn kia đột nhiên lại trở nên lớn hơn một vòng, tránh thoát khỏi tay Tần Hà, chậm rãi trôi về phía Luân hồi châu.
"Ông!"
Đột nhiên từ Luân hồi châu bộc phát ra một trận khí cơ cực kỳ mãnh liệt.
Tựa như đang nghênh đón cái vòng tròn kia.
Khí cơ giống như một làn sóng lớn, quét sạch vách đá, vô cùng mạnh mã.
Quần áo Tần Hà bị thổi bay phấp phới, một đám Âm soái thì ngã trái ngã phải.
Con bê cùng Thẩm Ngọc vội vàng chạy đến sau lưng Tần Hà để tránh né.
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, vòng tròn vừa tiến tới gần Luân hồi châu, vừa nhanh chóng biến lớn.
Tần suất lấp lóe cũng dân dần giảm xuống, từ hư hướng thực, cuối cùng dừng lại ở trạng thái thực thể.
Dưới sự chiếu rọi của Luân hồi châu, thậm chí nó còn xuất hiện cái bóng. Qua thời gian mười mấy hơi thở sau, nó biến thành một cái vòng quỹ cực lớn.
Không sai, chính là một vòng quỹ.
Chiếc vòng hình tròn to lớn giống như quỹ đạo, bên trên có vô số minh văn màu xám trắng đang lóe lên, hết sức rậm rạp.
Phóng tầm mắt nhìn tới, minh văn lạnh lẽo, trang nghiêm, tối tăm khó hiểu, tựa như là một tinh hà hội tụ từ những ngôi sao lạnh giá.
Tinh hà chảy xuôi, khí tức cổ xưa phủ đầy bụi đập vào mặt.
Nó giống như tới từ một phía khác của thời gian, xuyên qua lịch sử vô tận đi tới nơi này, mang theo bí mật lớn nhất giữa đất trời.
Ngay sau đó, vòng quỹ rung động, chậm rãi trùm vào bên ngoài Luân hồi châu.
"Đậu xanh -"
Tần Hà chứng kiến một màn này, không khỏi mắng ra một câu, cái này tiến triển quá nhanh.
Vốn là hắn rảnh rỗi đến nhàm chắn, định đến nghiên cứu một chút, nhân tiện đi dạo một vòng xem có cơ hội vớt được cái gì hay không.
Kết quả là tiện tay mò mẫn vài cái trong không gian dưới nách, liên móc ra linh kiện của Luân hồi châu.
Vận khí? Trùng hợp?
Hay là... Ý trời?
Đến đây thì không cần Quỷ vương ở một bên nói lan man nữa.
Luân hồi châu cách dụng cụ luân hồi hoàn chỉnh, chính là thiếu sáu cái nghi quỹ.
Lục đạo luân hồi sao, nghi quỹ hình vòng tròn chính là ngụ ý luân hồi.
Trong không gian dưới nách của Tần Hà tổng cộng có hai cái, một cái lấy được ở Lăng Yêu thành, vỡ, chỉ còn một nửa.
Cái trước mặt chính là lấy được từ Thiêu thi đường dưới nền đất Kinh thành, là cái còn hoàn chỉnh nguyên vẹn.
Nghĩ tới đây, Tần Hà vội vàng lấy ra cái đã bị vỡ kia.
Kết quả phát hiện, không hề có phản ứng.
Hiển nhiên nếu thứ này không còn hoàn chỉnh, sẽ không thể trở về trạng thái cũ.
"Ông - ông -"
Nghi quỹ chậm rãi hạ xuống, mắt thấy chuẩn bị tiếp xúc với vâng sáng của Luân hồi châu.
Nó lại đột nhiên dừng lại, không ngừng phát ra âm thanh rung động.
Rung động dẫn động Luân hồi châu cộng hưởng, lập tức toàn bộ vách núi cũng theo đó chấn động lên, đá vụn không ngừng lăn xuống, còn có đá nứt to lớn trực tiếp rơi xuống.
Tân Hà nheo mắt, thâm nghĩ không có đơn giản như vậy.
Quả nhiên, chờ đến mấy chục hơi thở sau, nghi quỹ không chỉ không có tiến triển, trái lại giống như là hao hết năng lượng, sắp phải bị bắn ngược trở lại.
Ngay cả bê ngoài, cũng bị thu nhỏ lại một vòng.
"Sấm sét, thượng tiên, xin giáng sấm sét!" Đúng lúc này, một âm thanh kỳ lạ bay vào trong tai Tần Hà.
Tần Hà theo bản năng đảo mắt một vòng, lại không thể phát hiện được nguồn gốc âm thanh này là từ đâu ra, không biết là kẻ nào truyền ra mật ngữ.
Không còn kịp suy tư quá nhiều, hắn vội vàng vươn tay chỉ lên trời, khí cơ cường đại phóng ra ngoài.
Chỉ trong giây lát sau, bầu trời Địa phủ vốn đang ảm đạm lại tựa như bị phá ra một lỗ thủng.
Trong lỗ thủng, gió nổi mây phun, tụ lại thành một vòng xoáy, sấm sét vang dội.
Ngay sau đó.
“Âm ầml!"
Một đạo thiên lôi trực tiếp đánh xuống, đánh thẳng vào nghỉ quỹ.
Trong chốc lát, khí tức cuồng bạo bao phủ toàn bộ Địa phủ.
Địa phủ chính là chốn âm linh, khi nào từng xuất hiện qua thiên lôi chí dương chí cương đến bậc này chứ?
Nơi ánh chớp chiếu rọi đến, âm binh quỷ tốt Địa phủ lập tức quỷ khóc sói gào, chạy trối chết.
Ngay cả mười hai Âm soái, cũng là mặt lộ vẻ kinh hãi nhao nhao tránh né.
"Rầm rầm rầm - "
Đạo thiên lôi thứ nhất qua đi, lại là đạo thứ hai, đạo thứ ba, ...
Tiếp đó nhanh chóng trở nên dày đặc, cuối cùng hoàn toàn tạo thành một mảnh.
Ngay cả màu sắc, cũng biến thành màu tím. "Đây là... Tử tiêu thân lôi!" Quỷ vương nhìn trời, mặt lộ vẻ sợ hãi.
Loại thiên lôi này tới từ Tử tiêu thiên trong chín tầng trời, tục truyền nơi đó chính là nơi ở của Đạo tôn trong thời đại thần thoại, loại thiên lôi này chính là một trong những thần lôi lợi hại nhất trong thiên địa.
Cái này đừng nói là Âm soái, ngay cả con bê cũng không chịu nổi.
Kể một ngàn nói một vạn, bản chất của nó là ngưu yêu.
Không quan tâm là yêu ma hay là quỷ quái, đều e sợ thiên lôi.
Con bê liếc mắt nhìn đám Âm soái chật vật một vòng, gà trống nhỏ điểm đến người nào thì ta sẽ chọn người đó, nhảy lên một cái, con bê lập tức cưỡi lên vai Ngưu thống lĩnh.
Không sai, chính là cưỡi, hai chân trước nó chống lên, thân dựng thẳng ngồi ở trên vai Ngưu thống lĩnh.
Ngưu thống lĩnh bỗng cảm thấy hai vai trâm xuống, ngẩng đầu nhìn lên, vừa vặn cùng con bê tới một cái hai ngưu đối mắt nhìn nhau.
"Nhìn cái gì, mau chạy đi!" Con bê trợn mắt nói.