Chương 594: Xác ma Phật La
Chương 594: Xác ma Phật LaChương 594: Xác ma Phật La
"Cái này con mẹ nó..." Tân Hà trợn tròn mắt.
Tên gia hỏa này, nói chết là chết?
Sự thẳng thắn và dứt khoát này, thật sự giống như là đi ra ngoài một chuyến rồi lập tức quay lại vậy.
Đều không có một chút do dự nào.
Suy nghĩ một chút, Tân Hà cố ý nói: "Đừng giả vờ, ta biết ngươi vẫn chưa chất."
"Cái giao dịch với ngươi kia, ta rất khó làm, người ta là Thần Phật đấy, ta thực sự sợ hắn một chưởng đập chết ta."
Nhưng mà lời nói xong, Đại Phật vẫn chẳng hề có động tĩnh gì, khí tức tựa như cây khô.
Không có bật nhảy lên giương nanh múa vuốt, càng không có hô to "Lão tử làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi."
Ngỏm, thật sự đã ngỏm rồi.
"Chậc.'
Tần Hà nhíu mày, vừa nãy quá mau mồm mau miệng.
Giao dịch này, mạo hiểm hơi lớn.
Nó lại ngỏm nhanh như vậy, thua lỗ lớn rồi.
Lắc đầu, Tần Hà thở dài một tiếng, đánh ra Nam Minh Ly Hỏa, hỏa thiêu nó.
Trong ngọn lửa rừng rực nóng cháy, Đại Phật... Không, hẳn phải là "ác linh", cứ như vậy đã trở thành dĩ vãng.
Trên thực tế thời gian dài đằng đãng không biết bao nhiêu năm tháng đã hao mòn hết nguyên khí của nó, một khi sinh mệnh kết thúc, di hài tựa như gỗ mục, ngọn lửa vừa chạm vào liên bốc cháy.
Không đến nửa canh giờ, kim thân của ác linh đã hóa thành tro tàn.
Niêm vui bất ngờ cũng theo đó mà tới, nó vậy mà lại có kịch đèn chiếu.
Tần Hà nhìn thấy cuộc đời của ác linh.
Nó là một xác ma, nó có tên, tên là Phật La.
Cái gọi là xác ma, là chỉ xác được hình thành từ các tạp niệm như tham, giận, si, ác, dục, hận,. .. được bóc ra trong quá trình cao tăng đại phật tu hành.
Giống như là sinh linh loài giáp xác lột xác vậy, lột bỏ xác ác niệm khỏi chính bản thân.
Sa môn tu hành, tu hành càng tu tâm.
Thất tình lục dục đều có thể tạo thành trở ngại cực lớn, nhẹ thì tu hành khó mà tiến thêm, nặng thì tẩu hỏa nhập ma.
Phương pháp bóc ra này chính là đại bí pháp của sa môn, hầu hết thường được thực hiện trước khi cao tăng đại phật độ kiếp độ quan.
Nhưng mà thất tình lục dục cũng không phải là da chết thịt thối, sau khi bóc ra rất dễ sinh ra linh trí, hình thức biểu hiện có rất nhiều loại, tuyệt đại đa số đều sẽ biến thành các loại ác linh hình thù kỳ quái.
Đồng thời tùy vào cái nào chiếm chủ đạo trong thất tình lục dục, mà biểu hiện của ác linh cũng sẽ khác biệt.
Tham linh tham lam vô độ, dục vọng chiếm hữu cực mạnh, tham mà không được thì sẽ bạo ngược giết chóc.
Giận linh dễ giận, giận sẽ dẫn đến tàn sát tứ phương, gà chó không tha.
Những linh khác như si linh, ác linh, dục linh, hận linh cũng không khác là mấy, ác niệm tột cùng chủ đạo khiến chúng nó cực kỳ nguy hiểm, là một trong những loại ma vật hung ác nguy hiểm nhất thế gian.
Nhưng mà lúc Phật La bị bóc ra, thân nó còn bao gồm thêm một thứ khác cùng loại —~ ái.
Tham, giận, si, ác, dục, hận, ái, đây là thất tình.
Khi cao tăng đại phật bóc ra, sẽ chỉ bóc ra sáu loại trước.
Thân có đại ái, phổ độ chúng sinh, chính là sa môn hằng niệm.
Đại ái này, còn được gọi là đại từ đại bi chỉ ái.
Nó sẽ không bị bóc ra.
Nhưng mà không biết có phải là thời điểm Phật La bị bóc ra, nguyên Phật đang bị tơ tình quấy nhiễu hay không, lại bóc luôn cả "ái" ra ngoài.
Thế là, Phật La ngoại trừ tham, giận, si, ác, dục, hận còn có ái, hơn nữa ái còn chiếm chủ đạo.
Nó hóa thân thành đứa trẻ, đã thành xác ma hình người.
Chuyện này vô cùng hiếm thấy!
Nếu là xác ma bình thường, thì ngay vào khoảnh khắc nó sinh ra linh trí, sẽ bị nguyên Phật xóa bỏ không chút do dự, để tránh cho nó làm hại thế gian.
Nhưng Phật La lại hóa thành đứa trẻ ngây thơ, thân có linh vận, không khác gì với những đứa trẻ trong nhân gian.
Nguyên Phật khó làm trái phật tâm, cuối cùng vẫn không thể hung ác hạ sát tâm.
Về phần Phật La, khi nó còn ngây thơ, nó cũng không biết mình là xác ma.
Chỉ biết là nguyên Phật cực kỳ nghiêm khắc với nó, chỉ khiến nó khổ tu Phật pháp, ngày đêm không nghỉ.
Thời gian thoi đưa, Phật La dần dần lớn lên, dân dần cũng có suy nghĩ riêng của mình, cũng càng ngày càng phản nghịch, không còn chịu phục nguyên Phật quản thúc.
Vào thời gian tam giới đại loạn, chúng sinh trôi dạt khắp nơi, chiến hỏa tứ tán, Phật La lén lút bỏ trốn, dùng Phật pháp mình học được độ hóa chúng sinh, hiểu được nỗi khổ muôn dân.
Nhưng mà điều nó không tưởng tượng được là, việc nó mất tích, lại khiến cho nguyên Phật phát động phật môn khắp thiên hạ, làm to chuyện, đào sâu ba thước đất truy nã nó.
Phật La không biết nguyên do, thấy tình thế càng lúc càng trở nên nghiêm trọng, chủ động xuất hiện.
Thế là từ đó về sau, nó liền bị giam giữ, không còn bước ra khỏi ngục giam, cũng là tâng mười tám Địa ngục một bước nào nữa.
Phật La không hiểu, lớn tiếng quát hỏi:" Ngươi không độ chúng sinh, ta độ; Ngươi không hiểu được muôn dân, ta hiểu; Ngươi không giúp đỡ ta, ngược lại còn giam giữ ta, là đạo lý gì?"
Lúc này nguyên Phật mới nói rõ thân phận của Phật La: "Ngươi chính là xác ma, lệnh ngươi học Phật, chính là để áp lệ khí trong lòng ngươi, chuyện phổ độ chúng sinh, không liên quan gì tới ngươi!"
Khoảnh khắc Phật La biết được sự thật, giống như bị ngũ lôi oanh đỉnh, không dám tin tưởng. Nhưng sau khi nó chấp nhận thân phận của mình, nó lại không cam lòng cùng cảm thấy căm hận.
Nói tới nói lui chính là một câu: Phật, còn phân biệt giống loài sao?
Cho dù ta là xác ma, cũng có thể thành Phật, cũng có thể phổ độ chúng sinhI
Đây là Phật La không chịu chấp nhận số phận của mình!
Nhưng việc nó càng không chịu chấp nhận số phận, càng chống lại, lọt vào mắt nguyên Phật khiến nguyên Phật càng đề phòng và nghi ngờ nó hơn.
Bởi vì ở trong mắt nguyên Phật, nó là xác ma, là bản chất vĩnh viễn không thể thay đổi, mặc kệ nó thoát khỏi khống chế, chắc chắn sẽ đúc thành sai lâm lớn.
Thế là trong bầu không khí mâu thuẫn, đấu tranh và không tín nhiệm này.
Phật La cùng nguyên Phật đã nghênh đón mạt pháp.
Nguyên Phật trốn vào Thâm Uyên, trước khi chuẩn bị rời đi chỉ để lại một câu: "Ngươi là xác ma, vĩnh viễn cũng là xác ma, nhà giam là nhân từ lớn nhất của ta."
Trong lòng Phật La tràn ngập oán giận, không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn chẳng thể làm gì.
Thế là, đã có một phương Phật quốc này.
Luận lý rất đơn giản, chính là Phật La đang chứng minh bản thân mình.
Nó muốn chứng minh nguyên Phật đã sai, nó không phải ma, nó là Phật!
Phật, không phải là giống loài trời sinh!
Chúng sinh chúng linh, đều có thể thành Phật! Đèn chiếu thu hồn, thẩm phán cân nặng, người khoác áo choàng đen mở miệng vàng: "Bảy phần trời định bảy phần mệnh, nhất niệm Bồ Tát nhất niệm Ma, ác không hằng ác ba phần thiện, thánh không vĩnh thánh nửa phần tro, muốn hỏi chuyện nhân gian thiện ác, kẻ nào là Phật, kẻ nào là Ma?”
Phần thưởng: Chưởng trung Phật quốc.