Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 597 - Chương 597: Câu Lan Nghe Hát

Chương 597: Câu lan nghe hát Chương 597: Câu lan nghe hátChương 597: Câu lan nghe hát

Oanh oanh yến yến, hoa hoa liễu liễu, yêu kiều mềm mại, son vị gió thơm.

Nếu bấn tàu là vị hồng trần, vậy câu lan chính là vị phấn hồng.

Đều cùng là cuồn cuộn hồng trần, nhưng lại là mỗi nơi mỗi vẻ.

(Hồng trần: bụi hồng, bụi đỏ, cõi trân thế gian)

Nơi này không chỉ có thể bồi dưỡng tình cảm, còn có thể mài giữa đạo tâm.

Xem mỹ nhân thổi tiêu, xem hoa khôi múa eo.

Cầm kỳ thư họa, đàn sáo quản huyền, khúc ca gì, tài nghệ gì, nơi này đều có.

Nam tới bắc về, vừa mộc mạc vừa thanh nhã, tuyệt đối sẽ không để ngươi xem chán.

Có mặn có chay, có gặp dịp thì chơi, cũng có thưởng thức thật.

Ban đầu Tần Hà còn cảm thấy cũng chỉ như thế.

Kết quả sau khi nghe hai khúc, ôi, mê mẩn rồi.

Rảnh rỗi không có việc gì, câu lan nghe hát.

Tay cầm lồng chim, thảnh thơi nhàn nhã.

Cuộc sống giống như thần tiên vậy.

Không có việc gì, bản thân cũng có thể ngâm nga hai khúc.

"Gia sa ngã rồi."

Lò hỏa táng thành đông, Vương Thiết Trụ đưa mắt nhìn theo bóng lưng Tần Hà xách lồng chim rời khỏi lò hỏa táng, không khỏi thở dài một tiếng.

Gia vốn là thuần khiết đến cỡ nào, cần cù đến cỡ nào, hiện tại mỗi ngày đều chạy đến câu lan.

Ngay cả việc thiêu thi cũng trở thành sao cũng được.

Có thi thể thì đốt, không có thi thể thì đi ngủ.

Ngoại trừ việc thỉnh thoảng sẽ hỏi xem cá cấn tỉnh và chuột tỉnh có tin tức gì hay không, thì những chuyện khác gia gần như là không hỏi tới.

Hiện tại còn sa đọa hơn cả con bê.

Con bê thỉnh thoảng vẫn còn la hét muốn đi Long cung thêm một chuyến, tỏ rõ lòng cầu tiến của nó.

Lắc đầu, Vương Thiết Trụ quay trở vào phòng thiêu thi, lấy từ trong rương ra một cuốn sách nạm vàng khắc bạc.

Trên bìa sách có một hàng chữ lớn thiếp vàng: Thanh Ngưu tiên nhân chí.

Những gì được ghi lại trong sách, đều là hoạt động thường ngày của Thanh Ngưu tiên nhân.

Đây là một việc quan trọng mà Tần Hà đã thuận miệng giao cho nó ngoài công việc thiêu thi —— viết sách lưu truyền.

Lý do rất đơn giản, môn đồ Thanh ngưu đã càng ngày càng hình thành nguyên mẫu tổ chức, lực ảnh hưởng cũng càng lúc càng lớn.

Không chỉ là riêng về mặt tu luyện mà đủ các ngành các nghề như nông nghiệp, lâm nghiệp, chăn nuôi, nghề phụ, nghề cá, xa phu, thuyên phu, mở khách điếm, bốc vác, cò trung gian, sứ, dệt, muối, rèn đúc, đều tồn tại một số lượng lớn môn đồ Thanh ngưu.

Thanh Ngưu tiên nhân đã dần dần trở thành tín ngưỡng của dân chúng bình thường, hơn nữa còn nhận được triều đình chính thức tứ phong.

Trở thành chính thần nhân gian, cùng Nho Phật Đạo đồng hưởng hương hỏa nhân gian.

Đồng thời, cũng có một số bàng môn tà đạo bắt đầu giả mạo Thanh Ngưu tiên nhân hãm hại lừa gạt.

Việc này khiến Tần Hà không thể không ghi lại một bộ sách để đặt ra định hướng cho các môn đồ Thanh ngưu.

Hãm hại lừa gạt vẫn không tính là đáng sợ, chuyện đáng sợ là những "thầy chùa" miệng méo kia giả mạo làm "người phát ngôn" của Thanh Ngưu tiên nhân, phát động cổ vũ tín đồ, mưu lợi cho bản thân.

Trong con sông dài lịch sử, ví dụ như vậy chỗ nào cũng có, thân phận của người phát ngôn càng là đủ loại kỳ quặc quái lạ, có kẻ tự xưng là con trai của thần, có kẻ thì tự xưng là anh em của thần, còn có kẻ tự xưng là người thừa kế do thần định ra.

Sau đủ loại tranh đoạt và hỗn loạn, chính là quyền truyền đạt và quyền giải thích.

Lật mở £ Thanh Ngưu tiên nhân chí ) .

Đoạn thứ nhất ghi, ba mươi chữ châm ngôn của Thanh Ngưu tiên nhân:

Nhân ái, trung nghĩa, lễ hòa, duệ trí, thành tín, ôn hòa, lương thiện, cung kính, tiết kiệm, nhường nhịn, trung thành, hiếu kính, dũng cảm, khiêm cung, liêm khiết.

Đoạn thứ hai ghi, luật dặn duy nhất của Thanh Ngưu tiên nhân:

Sau khi bản tọa mạt pháp phi thăng, có bốn điều không lập.

Một không lập người thừa kế; Hai không lập người giải thích luật; Ba không lập môn, đường, giai, đệ; Bốn không có lập kinh, ngôn, pháp, chỉ khác.

Thị phi thiện ác tự tại lòng người, ngẩng đầu ba thước có thần minh.

Qua nhiều năm sau, nếu có người chú giải, bỏ ý, tăng thêm, thay đổi luật dặn nguyên bản, thì đó đều là kẻ có ý đồ xấu trong lòng, tất cả môn đồ đều có thể tru diệt.

Một trang hai đoạn, đến đẳng sau, chính là hành động thường ngày của Thanh Ngưu tiên nhân.

Mười tám tháng sáu, Thanh Ngưu tiên nhân ghé thăm Dung Châu, độ diệt ba con ác quỷ tại Tây Sơn, lắng lại sợ hãi hỗn loạn ở Dung Châu, dân chúng lập miếu cung phụng.

Hai mươi tháng sáu, Thanh Ngưu tiên nhân đến Lương Châu, kéo mây ban mưa, biết được nguyên nhân Lương Châu đại hạn, tru một con hạn cương.

Hai mươi hai tháng sáu, Thanh Ngưu tiên nhân vượt qua núi Khúc Thông, tru một tổ sơn tiêu quỷ mị, cứu viện ba mươi chín đồng nam đồng nữ, dân chúng đội ơn, hướng về phía núi Khúc Thông quỳ lạy, lập miếu cung phụng. ...

Mười lăm tháng tám, trăng tròn, Thanh Ngưu tiên nhân tru một con quỷ nước ngàn năm tại bờ sông Ly Giang, giải trừ tai họa trên vùng nước Ly Giang, thương khách qua lại có nhiều người trông thấy, kinh sợ khi nghe Thanh Ngưu tiên nhân chỉ danh, thi nhau quỳ lại. ...

Mùng ba tháng chín, Thanh Ngưu tiên nhân chém hai con dâm viên tại thành tây Liên Thành, giải cứu sáu nữ tử, sau đó quay nướng dâm viên bên đường, dân chúng được chia phần mà ăn, cho là thánh dược tráng dương. ...

Những chuyện bên trên, từng vụ từng việc, đều là gia lập xuống công đức đại sự ở bên ngoài.

"Thanh Ngưu tiên nhân chí có ghi lại, địa phương có huyện chí cùng với truyền miệng tán dương, sau này đều có thể đối chiếu với nhau.

Hình tượng Thanh Ngưu Đại Tiên phúc phận chúng sinh, pháp lực vô biên thoáng một cái liền được lập ra.

Vừa cao lớn mạnh mẽ, vừa hơi bình dị gần gũi.

Xong chuyện phủi áo rời đi, ẩn sâu công cùng danh.

Dân chúng chỉ biết Thanh Ngưu Đại Tiên đã từng tới đó, nhưng lại không thể nhớ được tướng mạo Thanh Ngưu Đại Tiên.

Dưới sự thần bí thì càng lộ ra sự cao thâm khó lường.

Nhưng mà từ sau khi gia trở về Kinh thành không bao lâu, Vương Thiết Trụ liền phát hiện, ghi chép hàng ngày này không có cách nào tiếp tục ghi xuống, nội dung từ ban đầu là tạo phúc cho chúng sinh, đang cao cao tại thượng thì đột nhiên bẹp một cái rớt xuống nền nhà, biến thành "Mê khúc" thường ngày.

Đây là ghi chép của Vương Thiết Trụ từ đầu tháng mười đến nay:

Mùng hai tháng mười, Thanh Ngưu tiên nhân rảnh rỗi không có việc gì, câu lan nghe hát.

Mùng ba tháng mười, Thanh Ngưu tiên nhân buổi sáng câu lan nghe hát, buổi trưa trở lại dùng cơm, buổi chiều câu lan nghe hát.

Mùng bốn tháng mười, Thanh Ngưu tiên nhân rảnh rỗi không có việc gì, câu lan nghe hát.

Mùng năm tháng mười, Thanh Ngưu tiên nhân buổi sáng tuần sát nghĩa trang nhỏ, buổi chiều câu lan nghe hát.

Mùng sáu tháng mười, Thanh Ngưu tiên nhân buổi trưa tham gia tiệc đầy tháng con trai thứ hai của Từ Trường Thọ, tặng lễ một tấm tã bọc làm từ da lông Hoàng bì tử, buổi chiều câu lan nghe hát. Mùng bảy tháng mười, Thanh Ngưu tiên nhân rảnh rỗi không có việc gì, câu lan nghe hát.

Mùng tám tháng mười, Thanh Ngưu tiên nhân đến mặt trời lên cao mới thức dậy, sau khi hỏi thăm tung tích của cá cấn tinh, đi câu lan nghe hát.

Mùng chín tháng mười, Thanh Ngưu tiên nhân thức dậy từ sáng sớm, gần đây si mê việc nghe hát, dẫn đến đại nghiệp thiêu thi rơi xuống đáy cốc, cho nên đóng cửa hối lỗi; Buổi chiều, câu lan nghe hát. ...

Một câu, không cách nào ghi chép tiếp.

Nếu như chuyện này bị tín đồ đọc được, nhất định sẽ nghi ngờ quyển ghi chép thường ngày này phải chăng đã bị bóp méo, bôi đen một cách ác ý.

Thanh Ngưu Đại Tiên thần võ như thế, chính là thần tiên hạ phàm, há có thể bị dung chi tục phấn làm mê đảo tâm hồn?

Không thể nào, đây là chuyện tuyệt đối không thể.
Bình Luận (0)
Comment