Chương 600: Tungus nổ lớn
Chương 600: Tungus nổ lớnChương 600: Tungus nổ lớn
Nếu nhất định phải sắp xếp thứ tự về sự tồn tại của tin tức này.
Vậy Tần Hà chắc chắn là người thứ nhất hiểu rõ chân tướng.
Tiếp đó là các đại thế lực siêu nhiên chú ý theo dõi "sao chổi".
Sau đó là các cường giả có năng lực trong giới tu luyện.
Cuối cùng, mới là thám tử của Phi Ngư Vệ.
Sao chổi chân chính sẽ chỉ khẽ xẹt ngang qua bầu trời, sau đó hoàn toàn biến mất, cho dù có xuất hiện lại cũng là chuyện của mấy chục năm sau.
Mà khối sao chổi bốc khói này đã xuất hiện ở chân trời nhiều lần, khói đặc phía sau càng lúc càng lớn.
Cho nên, muốn giấu cũng không giấu được.
Vào khoảnh khắc toàn bộ Đông thổ đều có thể cảm nhận được chấn động này, vô số tồn tại có tâm tư đang ngủ đông đã vội vào phóng tới địa khu Tungus.
Nhưng chúng nó có phóng nhanh thế nào, cũng không đến nhanh bằng Tần Hà.
Không có cách.
Thanh Ngưu Đại Tiên, từ trước đến nay chính là nhanh như vậy.
Hắn đã đốt vô số thi thể, tuy vẫn chưa có phương pháp bay, nhưng cách có thể gia tốc thì nhiều không đếm hết.
Nói chung là đến khi con bê chạy đến hai vó bốc khói, gió thổi đến miệng méo mắt lác. Tần Hà đã tới trung tâm vụ nổ.
Toàn bộ rừng cây rậm rạp xung quanh đã hóa thành bụi, hoàn toàn không thể thấy được diện mạo vốn có.
Bụi bặm tung bay ngút trời, che khuất bầu trời, tâm mắt vô cùng mịt mờ.
Trên khoảng không trung tâm vụ nổ lúc này đang có một mặt kính.
Mặt kính vô cùng cao lớn, trên đó có từng tia từng tia ánh sáng lấp lánh đang di chuyển.
Đây chính là thân khí không gian của cổ Thiên đình trong truyền thuyết, Nam Thiên Môn.
Nghe đồn, thông qua thần khí này, cổ thân có thể bước một bước liền đi đến bất kỳ một vị trí nào trong tam giới, tuyệt đối là công cụ sắc bén giúp cổ Thiên đình thống trị tam giới. Vạn năm tuế nguyệt trôi qua, nó vẫn còn sót lại thần tính, may mắn còn tồn tại trong vụ nổ lớn long trời lở đất này.
Nhưng mà thần tính của nó cũng sắp đi đến cuối.
Bởi vì Tân Hà phát hiện ra nó đã xuất nhiều vết rạn lít nha lít nhít, thậm chí ở bên rìa còn bị thiếu đi một khối nhỏ.
Chỗ khuyết thiếu vô cùng mới mẻ, chính là do vụ nổ tạo thành.
"Nam Thiên Môn Nam Thiên Môn, Nam Thiên Môn!!" Không bao lâu sau, có từng tiếng hét to đầy hưng phấn truyền đến.
Tần Hà quay đầu nhìn lại, chỉ thấy có một bóng đen lấy tốc độ cực nhanh từ trời cao lao thẳng vào Nam Thiên Môn, đầu mèo mặt người, cánh mở rộng, lại là một con cú mèo thành tỉnh.
Đây là một yêu vật có thực lực rất cao, nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng, nó đuổi đến nơi này theo sát ngay sau Tần Hà. "Một mạt tiên duyên cuối cùng mạt pháp là của ta, ta sắp thành tiên rồi, ha ha ha." Cú mèo hưng phấn kêu to, tốc độ nhanh như tên rời cung.
Sau đó... Boongll
Cú mèo nặng nề nện lên mặt kính, những ánh sáng lấp lánh trên mặt gương kia, lại giống như tường đồng vách sắt vậy.
Tần Hà nhìn mà đau răng.
Mặt của con cú mèo này vốn đã bằng, hiện tại càng là hoàn toàn bằng phẳng.
Một thân toàn lông bị đập đến bay xuống vô số lông vũ, tiếp đó theo mặt gương chậm rãi trượt xuống, lạch cạch rơi xuống cái hố to bên dưới, nó thậm chí còn không thể phát ra tiếng kêu thảm.
Mà đây mới chỉ là bắt đầu.
Sau khi cú mèo xuất hiện, lần lượt lại có yêu vật đuổi tới, hành động giống như cú mèo, xông thẳng vào Nam Thiên Môn, dự định phá cửa mà vào.
Vùng đất Tungus chính là một cánh đồng tuyết và biển rừng bạt ngàn bao la, tồn tại không ít đại yêu.
Nối gót đằng sau, chính là Hồ tộc cùng ngũ đại tiên gia.
Tiếp sau nữa, nhân tộc, quỷ loại cũng xuất hiện.
Cái hố khổng lồ tạo ra từ vụ nổ lớn kia đã dần trở nên náo nhiệt lên.
Tần Hà quan sát hồi lâu, không khỏi lắc đầu.
Trực giác nói cho hắn biết, Nam Thiên Môn không giống như là cánh cửa không gian thông hướng đến Thâm Uyên.
Nếu như cánh cửa này có thể thông tới Thâm Uyên, như vậy vào thời đại cổ thần chạy trốn kia, có thể đã bị tranh đoạt đến chia năm xẻ bảy rồi.
Ngay cả dụng cụ luân hồi cũng bị hư hại, còn có cái gì là không có khả năng?
Tần Hà nhớ tới lão quy vương đã nói: Luân hồi, là trật tự thứ nhất.
Nếu trật tự cũng chia ra ba bảy loại khác nhau.
Vậy thì trật tự luân hồi, áp đảo phía trên không gian.
Như vậy khả năng nó có thể thông đến Thâm Uyên, tuyệt đối cao hơn Nam Thiên Môn.
Rất có thể hai thứ này là không cùng một cấp bậc.
Cái gì gọi là Thâm Uyên?
Có lẽ Thâm Uyên chỉ là một cái tên.
Bình thường phi thăng, là tiên giới.
Thông qua cửa hông đi đến, mới là Thâm Uyên.
Suy xét đủ điều, Tần Hà cảm thấy, nếu đánh cược vào dụng cụ luân hồi thì có khả năng lớn hơn.
Nếu không được nữa, cũng chỉ có thể đánh cược vào thái cổ thi côn.
"Âm ầm..."
Đúng lúc này, đột nhiên có một trận oanh chấn như dời núi lấp biển từ dưới lòng đất truyền đến.
Oanh chấn này không phải âm thanh, mà là chấn động vang dội.
Cũng vào lúc này, Tân Hà bỗng cảm thấy lỗ chân lông trên khắp cơ thể không tự chủ được mà mở ra, giống như một tấm bọt biển đang điên cuồng cắn nuốt thứ bốc lên từ dưới lòng đất. Là linh khít
Trong lòng Tần Hà hơi chấn động.
Đây là linh triều xảy ra khi thiên địa tiến vào tịch pháp đã đến —— trận hồi quang phản chiếu cuối cùng của mảnh thiên địa này.
Một số lượng linh khí khổng lồ từ bốn phương tám hướng tuôn trào ra, tựa như suối phun tưới tràn khắp đại địa, rất nhanh đã bao phủ đám người.
Trong cơ thể Tần Hà, các loại công pháp âm ầm rung động như đang hô ứng với chúng.
Điều làm cho Tần Hà khiếp sợ là, linh triều vừa xuất hiện đã cực kỳ nồng đậm, tốc độ bốc lên cũng cực nhanh.
Lúc này lại nhìn Nam Thiên Môn, nó đã bị linh triều dẫn động, ánh sáng lưu động trên mặt cũng tăng lên một chút, nhưng cũng chỉ là một chút, rõ ràng là mức độ khuyết thiếu rất nhiều.
Tần Hà kiên nhẫn chờ đợi, khoảng chừng hơn một nửa canh giờ sau.
Khi linh triều nhảy lên tới điểm cao nhất, thấy Nam Thiên Môn vẫn không có phản ứng gì nhiều, Tân Hà từ bỏ!!
Cấp tốc xuôi namll
Bởi vì linh triều chỉ dùng hơn một canh giờ đã nhảy lên tới điểm cao nhất, sau đó liền xuất hiện xu thế hạ xuống.
Điều này nói rõ, thời gian hồi quang phản chiếu trước tịch pháp chỉ có ngắn ngủi không đến ba canh giờ.
Bởi vì điểm cao nhất tức là điểm giữa.
Không phải ba năm như Phật La ước tính. Cũng không phải ba tháng.
Thậm chí còn không đến ba ngày! Chỉ có hố cha ba canh giời
Quá ngắn ngủi.