Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 615 - Chương 615: Rất Thiếu Tiên

Chương 615: Rất thiếu tiên Chương 615: Rất thiếu tiênChương 615: Rất thiếu tiên

"Hắt xì-"

Trong một quán rượu ở phường Nam, Tần Hà đột nhiên hắt hơi một cái.

Khá lắm, một miếng mì xào gân thú suýt chút nữa đã phun ra khỏi lỗ mũi.

"Tên khốn kiếp nào đang mắng ta?"

Tần Hà lập tức khó chịu, từ khi đến thế giới này, thỉnh thoảng hắn cũng sẽ vô cớ hắt hơi.

Không cần nghĩ, nhất định là có người đang ân cần hỏi thăm mình.

Cũng không biết là ai.

Nói không chừng chính là cái đám bê quắt tới đây cùng mình kia.

Nói lại, đến tận bây giờ Tân Hà cũng không nhận được bất kỳ ghi chép cầu nguyện nào, cuốn sổ nhỏ thần kỳ trống rỗng.

Rất rõ ràng, việc thu thập công đức và phong thần ở thế giới này đã bị áp chế, mất linh.

"Khách quan, ngài làm sao vậy?" Tiểu nhị nghe thấy tiếng thì vội vàng chạy đến.

"Tính tiền đi." Tân Hà hơi bực bội, khoát tay.

"Được rồi, tính tiền bàn số bảy, một chậu mì xào gân thú, tay gấu yêu hầm chín món, một bình rượu ngon, ba đĩa quả khô, tổng cộng một ngàn ba trăm ngân tệ." Tiểu Nhị lập tức tính toán sổ sách nói.

Tần Hà không khỏi cảm thấy đau lòng.

Thịt yêu ở thế giới này hoàn toàn khác với thịt yêu ở thế giới mạt pháp, chỉ một cái tay gấu yêu nào đó đã hơn cả ăn một bữa tiệc lớn.

Một khi ăn thịt yêu, cật tiên công liên không khác gì ăn máu gà, soạt soạt dâng lên.

Không có cách, không khí trong thế giới này đã ẩn chứa đủ linh khí để tu luyện, còn nông đậm gấp mấy lần so với linh triêu của mạt pháp.

Các loại chim bay cá nhảy tu tập ở núi non hoang dã thu nạp linh khí tu luyện, trong máu thịt hội tụ một lượng lớn linh khí.

Chỉ sau vài bữa ăn, phẩm cấp kình pháp đã song song tăng hơn mười cấp.

Miêu tả hoàn chỉnh về thực lực của Tần Hà bây giờ là.

Ngoại kình Phàm thể cảnh năm mươi bảy phẩm, pháp lực Phàm thể cảnh năm mươi mốt phẩm, kình pháp song tu.

Đương nhiên, chỉ có Tần Hà là có đẳng cấp phân chia như vậy.

Những người tu luyện bình thường khác, sau khi đột phá cửu phẩm thì tiến vào Chân nguyên cảnh.

Hắn là kẻ biến thái nhất từ trước đến nay, đại cảnh giới còn xa mới có thể đối ứng được với thực lực của hắn.

Quay lại chuyện chính, thịt yêu rất ngon nhưng vấn đề là... Nó thật sự rất đắt.

Ngay cả với số ngân tệ đổi được từ Huyễn Điệp yêu nữ có thực lực Dũng tuyền cảnh, thì nếu như bữa bữa ăn tiệc, còn không thể sống quá ba ngày.

Tân Hà đã nghe ngóng qua, người bình thường ở thế giới này tiết kiệm một chút, tiêu dùng cả một năm cũng không quá năm mươi ngân tệ.

Một bữa ăn hơn một nghìn, ngay cả địa chủ cũng không thể gánh được. Sau khi rời khỏi quán rượu, trong đầu Tần Hà đều tính toán xem kiếm tiền như thế nào.

Có ba con đường.

Một là bắt yêu trấn ma, đây cũng là nguồn tài nguyên thu hoạch của hầu hết người tu luyện.

Vấn đề là muốn bắt yêu ma hoang dại đều phải rời khỏi thành Lâm An, đi đến những nơi xa xôi, đặc biệt là núi sâu sông rộng, hoặc trực tiếp đi vùng biên giới.

Thứ hai là luyện đan, Tần Hà có thuật luyện đan trung cấp, luyện đan là một con đường tốt.

Nhưng việc tìm nguyên liệu để luyện đan rất phiền phức, trong tay Tần Hà lại không có sẵn nguyên liệu.

Thứ ba chính là trở thành người bán hàng.

Trong tay Tần Hà vẫn còn có những thứ đáng giá như các loại điển tịch thuật pháp, công pháp, đan dược, ...

Điển tịch thuật pháp và công pháp thì cần chút thời gian để sửa sang lại, hơi rắc rối, hơn nữa nó cũng rất hấp dẫn chú ý.

Nhưng đan dược thì lại có sẵn một vài loại.

Tẩy tủy đan, kim sang hoàn, thanh tâm hoàn, bồi nguyên đan.

Vốn dĩ còn có các loại tăng cường lực lượng như quy nguyên đan, kim tủy đan, cường thú đan, nhưng chúng cũng là loại đan dược hữu dụng với Tần Hà, cho nên trước khi rơi xuống giếng Thâm Uyên, vì muốn tăng thực lực lên tối đa, Tần Hà đã dùng hết cả rồi, cường thú đan cũng đã đưa cho hai thú.

Chỉ còn lại những loại đan dược không có tác dụng gì này. Sau khi suy nghĩ, Tân Hà quyết định đi dò hỏi những đan dược này có giá bao nhiêu.

Điều quan trọng nhất lúc này chính là tăng thực lực.

Phàm thể cảnh thật sự quá gà, đi đâu cũng không có ai thèm để vào mắt.

Sau khi tăng thực lực lên đến Chân nguyên cảnh, có thể đi Trấn ma tỉ thử vận may, nói không chừng còn được ăn bát cơm quan.

Vừa nghĩ đến yêu ma bị giam giữ ở bên trong, Tân Hà đã ứa nước miếng.

"Có thu mua đan dược không?”

Đến cửa hàng thu mua Tử Kinh, Tần Hà đi thẳng vào vấn đề, hỏi tiểu chưởng quỹ.

Lúc này mặt trời đã ngả về tây, sắp đến giờ đóng cửa, cửa hàng vắng vẻ, tiểu chưởng quỹ bận rộn một ngày có chút buồn ngủ, đột nhiên bị Tân Hà làm giật mình đánh thức.

"Là ngươi à?"

Tiểu chưởng quỹ nhìn thấy Tần Hà thì lập tức mở to mắt.

Đây chính là kẻ trêu đùa hắn ta hai ngày trước, có chút đáng ghét.

"Có thu mua đan dược hay không?" Tần Hà lại hỏi lại.

Tiểu chưởng quỹ mặc dù không vui, nhưng biểu hiện chuyên nghiệp của hắn ta không có chút sai sót nào, hất cằm lên hỏi: "Đan dược gì, ngươi lấy ra cho ta xem."

Tần Hà lật tay, một viên tẩy tủy đan rơi vào lòng bàn tay hắn.

"Tẩy tủy đan?"

Ánh mắt tiểu chưởng quỹ sáng lên, mặc dù tẩy tủy đan là đan dược cấp thấp, nhưng nguyên liệu để luyện chế rất hiếm, hơn nữa quá trình luyện chế cực kỳ phức tạp.

Đan dược cấp thấp nhưng giá tiền lại thuộc bậc trung.

Về phần hiệu quả, đây chính là một trong những loại đan dược được ưa chuộng của người tu luyện Phàm thể cảnh, Chân nguyên cảnh, ngay cả người tu luyện Dũng tuyền cảnh cũng có tác dụng.

Một viên tẩy tủy đan có giá thị trường là ba ngàn sau trăm kim tệ, chất lượng tốt thì có thể bán được giá cao hơn một chút.

Nếu như hắn ta thu mua, chỉ cần là giá tiền trong khoảng ba ngàn kim tệ thì đều được tính vào công trạng.

"Phẩm tướng viên tẩy tủy đan của ngươi cũng không tệ lắm, nhưng dù sao cũng là đan dược cấp thấp, về giá tiền mà nói, có thể ra giá cao nhất là một ngàn ba, không thể nhiều hơn nữa." Tiểu chưởng quỹ theo thói quen chặt chém ngang lưng.

Tần Hà nghe thấy giá tiền này, không chút do dự mà trực tiếp cất đan dược vào túi, nói: "Hiện tại ta cho ngươi cơ hội ra giá một lân nữa. Nếu ngươi còn chém giá lung tung, sau này ta sẽ không bao giờ tìm ngươi buôn bán nữa."

Lần trước, ma hầu giá trị một ngàn nhưng tên gian thương chết tiệt này lại ra giá năm trăm.

Tần Hà không tin hắn ta.

Tiểu chưởng quỹ cũng biết rằng Tần Hà không thể chấp nhận cái giá mà hắn ta đưa ra, đang muốn nâng giá lên một ngàn tám, kết quả vừa nhìn vào ánh mắt của Tần Hà, không biết xảy ra chuyện gì, miệng hắn ta đột nhiên mất kiểm soát, trực tiếp đưa ra một cái giá cao: "Ba ngàn." "Chốt kèo!" Tân Hà nhếch miệng cười.

Thuật chân ngôn vẫn luôn dùng tốt như vậy.

Nhưng không đợi Tần Hà vui vẻ quá ba giây, tiểu chưởng quỹ đã mang vẻ mặt tức giận chỉ vào Tần Hà: "Ba ngàn cái đầu quỷ nhà ngươi, ngươi cái con bê quắt kia, ngươi sử dụng bùa chú với ta phải không?”

"Đại chưởng quầy, có người dùng bùa chú phá hoại việc mua bán của chúng tal"

Nói xong, tiểu chưởng quỹ còn banh cuống họng hét to vào trong đại đường.

Hắn ta đây là đang gọi người.

Tần Hà thấy vậy, ôi, con mẹ nó còn có thể như vậy sao?

Không nói hai lời, hắn quay người lập tức rời đi.

Mỗi nhà thương hội kiểu này đều có cao thủ tọa trấn, không dễ chọc,

Dù sao hắn cũng đã biết giá sàn, bán ở đâu cũng là bán.

Tiếp đó, sau một trận giày vò, Tần Hà cũng thuận lợi nhận được 2700 tệ, tạm thời giải quyết được nhu cầu cấp thiết về tiền bạc.

Khi hắn thong thả thoải mái trở lại phòng thiêu thi, sắc trời đã tối hẳn.

"Vào!"

Đúng lúc này, một bóng đen chợt lướt qua đường phố, im hơi lặng tiếng tựa như một bóng ma.

Chính là hướng về phía Trấn ma ti ở bên cạnh.

Ánh mắt Tần Hà biu một cái, lập tức sáng lên.

Hình như... Không phải người!
Bình Luận (0)
Comment