Chương 636: Vâng trăng này, giống cái xẻng
Chương 636: Vâng trăng này, giống cái xẻngChương 636: Vâng trăng này, giống cái xẻng
Báo yêu chỉ cảm thấy tim đập rộn lên, bộ dáng có chút không dám tin tưởng.
Huyễn Điệp Yêu Nữ trước mặt phong tình vạn chủng, trong nháy mắt ánh mắt của nó đã không thể rời đi nổi, chỉ cảm thấy lỗ chân lông toàn thân đều mở rộng ra, bụng dưới dâng lên một đám lửa.
Hàn ý trong nháy mắt biến mất, hóa thành gió xuân.
Vô số suy nghĩ quay cuồng trong trái tim, cuối cùng chỉ còn duy nhất một ý tưởng.
Huyễn Khinh Vũ chắc chắn là đã coi trọng chính mình rồi!
Xem như báo yêu anh minh thần võ, thân thể thon dài nhẹ nhàng, thân mang chiến y, dưới hông còn có lang ky uy phong, Huyễn Khinh Vũ coi trọng chính mình cũng là điều bình thường.
Ai bảo tư thế của chính mình hiên ngang quá làm chi?
Không tin thì ngươi cứ đi nhìn Hùng Đại và A Hổ mà xem, dáng dấp kia rõ ràng chính là dã thú chưa khai hóa.
Giờ khắc này, báo yêu cũng không biết sao bản thân nó lại tự tin như vậy.
Dù sao cảm giác chính là tốt đẹp như vậy, tự tin như vậy đó.
"Còn đứng ngây ra đó làm gì, mau tới đây đi-"
Huyễn Khinh Vũ lại ngoắc ngoắc đầu ngón tay về phía hắn ta, thanh âm kia, tê tê dại dại như gắn móc câu.
Báo yêu cảm thấy hồn nó đều đã bị câu đi mất, ngẩng đầu ưỡn ngực bước nhanh đi tới. Đi tới gần, Huyễn Điệp Yêu Nữ cười nói tự nhiên, mùi thơm cơ thể xông thẳng vào mũi.
Báo yêu đã sắp không kìm nén hô hấp nổi nữa, cảm giác có chút ngạt thở khiến hai mắt nó bắt đầu đỏ lên, một cỗ xúc động muốn xông lên xé toang sa y trên thân nàng ta khó mà ức chế.
Lửa nóng dưới bụng đã cháy lên hừng hực.
“Thánh nữ... có gì phân phó?”
Báo yêu cưỡng chế dục hỏa trong lòng, chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, giọng nói cũng trở nên khàn khàn.
Lấy yêu vật mị hoặc như vậy để khảo nghiệm, thế mà tên này con mẹ nó vẫn còn chịu được cơ à?
"Thật ra cũng không có việc gì, chỉ là... đêm dài đằng đẫng, không có tâm trạng đi ngủ, muốn tìm một người làm bạn cùng thưởng nguyệt ngắm trăng, tâm sự chuyện nhân sinh."
Huyễn Khinh Vũ nói xong, duỗi tay ngọc thon dài ra chỉ vê phía bầu trời sau đầu báo yêu rồi nói: "Ngươi nhìn mặt trăng hôm nay kìa, nó thật tròn, giống như một cái xẻng vậy."
“Thật vậy chăng?”
Báo yêu theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên, nhưng mà bầu trời đằng sau mây đen ngập đầu, tối đen như mực.
Không có trăng sáng, càng không có mặt trăng giống cái xẻng.
Nhưng cũng chính vào lúc này, báo yêu bỗng nhiên cảm thấy cái ót có một chút hơi lạnh lướt qua, sau đó phóng đại một cách vô cùng nhanh chóng. Đợi đến khi khuếch tán khắp toàn thân, sau lưng đã rét lạnh, chỉ cảm thấy trong xương đứa ra hàn khí.
Cùng lúc đó, sự "tự tin hấp dẫn" này cũng như giọt sương nhỏ bị thiêu đốt dưới ánh mặt trời, tiêu tán trong nháy mắt.
Không tốt, trúng kết
Báo yêu quá sợ hãi, lập tức quay người.
Sau đó... Sau đó nó đã nhìn thấy một cái xẻng.
Thật sự là một cái xẻng, chỉ là nó không phát sáng, cho nên nó chắc chắn không phải mặt trăng.
Sau một khắc/'bụp!".
Báo yêu chỉ cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, hai mắt tối sâm lại ngã xuống mặt đất.
Trong thời khắc hấp hối, nó nhìn thấy một đôi giày vải trên mặt đất, hai ngón chân cái ló ra khỏi giày vải.
Huyễn thuật thật là cao minhI
Đây là suy nghĩ cuối cùng của báo yêu, sau đó nó run lên một cái, cứ như vậy đi đời nhà ma.
Vốn là ra hít thở không khí, kết quả... hít thở quá mạnh mẽ, không còn khí nữa.
"Ai, bản đại tiên vì để hàng yêu trừ ma thậm chí còn thay đổi cả giới tính, ngươi có thể nhắm mát rồi." Tân Hà cúi đầu quan sát báo yêu đầu đã bị lòi một chút óc ra ngoài, cười vui vẻ.
Hoàn mỹ, lại một trận đánh có thể giải quyết bằng một xẻng. Sau này cứ dựa theo tiêu chuẩn này tới.
Vì hàng yêu trừ ma, hắn đã đồng thời sử dụng thuật biến thân + Thuật biến âm thuật + Thuật huyễn tức + Bách biến thần y + Huyễn thuật, thứ gì có thể sử dụng cũng sử dụng hết rồi.
Thế mà đến bước ngoặt cuối cùng rồi nó vẫn tỉnh lại được.
Con yêu này, đủ khả năng để tự kiêu.
Không phải nó yếu, mà là Tần Hà có quá nhiều hack, còn có thể bỏ xuống mặt mũi, ai tới cũng phải quỳ .
Chỉ là hơi có chút phiền phức, xử lý phá sọ rớt não có hơi rách chuyện.
Một cái xẻng đánh xuống sảng khoái bao nhiêu, lát nữa sẽ phải thanh lý phiên phức bấy nhiêu.
Nhưng Tần Hà lại không thấy hối hận.
Cũng hết cách rồi, dạo gần đây hơi nghiện đập nổ đầu.
Cứ sướng trước đã rồi tính sau.
Về phần biện pháp giải quyết, rất đơn giản, kéo!
Kéo từ nơi này tới đường cái phía Tây thành, đầu óc cũng xem như sạch sẽ rồi.
Thế là Tần Hà bèn kéo thi thể báo yêu rời đi. ....
Chuyện báo yêu mất tích rất nhanh đã khiến đoàn sứ giả chú ý.
Mấy tên tiểu yêu mắt thấy báo yêu bỗng nhiên đi ra khỏi Tứ Phương quán, đi đến một đầu ngõ tối ở phía trước.
Sau đó, hình như nó quỳ rồi.
Hồi lâu cũng không thấy trở về. Gấu yêu nhận được tin tức, lập tức phái tiểu yêu dưới trướng đi ra ngoài tìm kiếm.
Kết quả khi chạy đến chỗ kia xem xét, khá lắm.
Lại là một vết máu trộn lẫn óc bị kéo đi!
Gấu yêu nghe báo cáo, giật nảy cả mình, vội vàng cầm đầu dẫn đám thủ hạ lao đến hiện trường.
Cẩn thận quan sát một lát, sắc mặt nó trở nên cực kỳ khó coi.
"Tướng quân, làm sao bây giờ?" Tiểu yêu đầu mục dò hỏi.
"Còn có thể làm sao?"
Gấu yêu chỉ cảm thấy phía sau lưng phát lạnh, nhìn thoáng qua Tứ Phương quán đèn đuốc vẫn đang sáng trưng, trong mắt nó hiện lên một tia kiên quyết, nói: /A Báo đã ngộ hại, hung thủ vẫn chưa đi xa, đuổi theo!"
Nói xong nó liền dẫn đầu truy đuổi.
Chúng tiểu yêu thấy thế cũng vội vàng theo sau.
Nhưng mà rất nhanh đã xảy ra một chuyện khiến chúng tiểu yêu cảm thấy kỳ quái, gấu yêu không lần theo vết máu để đuổi theo, mà là đi thẳng một đường tới phía Nam, sau khi gõ mở cổng thành, trực tiếp rời thành.
Tiểu yêu trì độn trong lòng có thắc mắc thì cũng không dám nhiều lời, tiểu yêu thông minh thì chạy theo sát gấu yêu, sợ bị bỏ lại.
Rất nhanh, một chi yêu tộc hộ vệ này đã biến mất ở trong bóng đêm mịt mờ.