Chương 640: Ta là Hùng Đại
Chương 640: Ta là Hùng ĐạiChương 640: Ta là Hùng Đại
“Người nào?!"
"Ra đây!"
Tần Hà vừa động, âm thanh sột sột soạt soạt phát ra ngay lập tức khiến cho Lang Thất, Lang Cửu cùng Tử Y Hầu cảnh giác.
"Là ta, Tích đại nhân, ta là Hùng Đại!"
Tần Hà đi ra khỏi rừng cây, tự giới thiệu.
Thời khắc này, thân hình hắn cường tráng nhiều lông, đầu gấu thân người, trên vai vác một cây gậy xương.
Bất kể là hóa trang, giọng nói hay là sóng khí tức cùng thực lực, đều là dáng vẻ của gấu yêu đầu lĩnh.
"Hùng Đại?!"
Tích Thiên Long vừa trông thấy Hùng Đại, lập tức giận dữ đến run tay: "Ngươi... Ngươi bỏ lại bản đại nhân ta chạy thoát thân một mình là đạo lý gì, ngươi còn dám xuất hiện à?"
Nói xong, nó quay đầu nói với Lang Thất Lang Cửu: "Thất thúc Cửu thúc, bắt lấy nó, tuyệt đối không thể bỏ qua cho nó được!"
Lang Thất nghe vậy, sắc mặt liên trở nên dữ tợn, uy áp cường đại dời non lấp biển đè ép về phía Tần Hà như là núi lở ập xuống.
Tần Hà thầm giật mình, thầm hô khá lắm.
Luân hải cảnh này, đúng là mạnh thật đấy!
Cảnh giới này, nhất định chính là mức cực hạn của mình. Có điều Tần Hà không phải tới cứng đối cứng, mà là đến lấy hạt dẻ trong lò lửa.
Hắn vội vàng hô to: "Khoan đã, hiểu lầm hiểu lầm rồi!"
"Ta không có chạy trốn, ta là đi truy đuổi hung thủ giết A Báo."
Tích Thiên Long hơi sửng sốt, nghi ngờ nói: "Đánh rắm, vậy ngươi giải thích một chút, tại sao ngươi tới nơi này?”
"Ta thấy tên hung thủ kia bỏ chạy, thế là ta liền truy đuổi theo sau!"
"Nó chạy ta đuổi, nó chạy ta đuổi, đuổi theo một đường, kết quả là đuổi đến nơi này."
Tần Hà nói với vẻ mặt bất đắc dĩ, song bước chân hắn cũng không hề dừng lại, tiếp tục tiến tới gần Tích Thiên Long, khoảng cách đang không ngừng rút ngắn.
"Tên hung thủ kia đâu, đừng bảo với ta ngươi đã mất dấu hoặc là chưa bắt được, ta quyết không tin!"
"Ta sẽ để ngươi sống không bằng chết!"
Tất nhiên Tích Thiên Long sẽ không tin tưởng lời nói của Tân Hà, tức giận đến miệng phun hương thơm, hai mắt phun lửa.
Trên đường chạy trốn, nó ngoại trừ phàn nàn trách móc, khó chịu với sự xóc nảy của lang thú, thì chính là mắng Hùng Đại.
Mắng nó vong ân phụ nghĩa, lòng lang dạ thú, nhất định phải thái nó thành cá lát.
Nhưng mà Tích Thiên Long lại không hề phát hiện, trong lúc nó đang miệng phun hương thơm,'Hùng Đại" cuối cùng đã ngừng bước chân tiến tới gần nó. Mà đây, hiển nhiên là một khoảng cách vô cùng thích hợp.
Tần Hà không nói thêm lời thừa thãi với nó nữa.
Vụt!
Thân hình hắn lóe lên một cái liền xuất hiện ngay bên cạnh Tích Thiên Long, tốc độ nhanh đến cực hạn, giống như là chớp lóe vậy.
Độn thổi
Ngay sau khi vừa hiện thân, Tần Hà trực tiếp lấy tay chụp về cái cổ Tích Thiên Long.
1% giây.
Chỉ cần một chút xíu thời gian ít ỏi như vậy là Tần Hà sẽ có thể tóm lấy Tích Thiên Long, tiếp đó một lần nữa độn thổ tiến vào dòng suối cách đó không xa.
Nơi có dòng suối thì nhất định là không quá xa sẽ thông tới sông lớn.
Lại trốn vào sông lớn, cho dù là Lang Thất có thực lực mạnh nhất thì cũng không có cách nào làm gì được mình.
Thuật tị nước cộng thêm độn thủy, đủ để lợi dụng hoàn cảnh suy yếu trên một nửa thực lực của Lang Thất.
Nhưng mặc dù tính toán của Tần Hà rất tốt, lại vẫn đánh giá thấp tốc độ của Luân hải cảnh.
"Kengl"
Vào khoảnh khắc bàn tay Tần Hà gần như là đã phủ lên cần cổ Tích Thiên Long, một mũi thương đã ngăn ở trước cổ Tích Thiên Long, đồng thời hung hăng lia qua Tần Hà, kèm theo đó còn có tiếng Lang Thất giật mình thét to: "Hùng tặc làm càn!" Tần Hà lấy làm kinh hãi, mũi thương phóng tới có thế cực nhanh, không kịp suy nghĩ nhiều.
Hắn không những không thu tay, trái lại còn ra sức chấn một cái, đánh về phía mũi thương.
"Bành!"
Một tiếng vang trầm, Tần Hà chỉ cảm thấy bàn tay tê rần, người liền bạch bạch bạch lui về phía sau.
Cũng vào lúc này, Lang Thất cũng cảm giác mũi thương truyền đến một cỗ lực lượng cực mạnh, suýt nữa bắn ngược mình mà đánh trúng vào Tích Thiên Long, khó khăn lắm mới dừng lại được trước ngay trán Tích Thiên Long.
Chỉ cần tiến thêm một phân nữa thôi, đầu Tích Thiên Long sẽ lập tức biến thành dưa hấu.
Ngay cả như vậy, Tích Thiên Long vẫn bị kình phong giao kích quét bay ra ngoài.
"Thật mạnh!"
Giờ khắc này, trong lòng Tần Hà cùng Lang Thất đồng thời thâm hô một tiếng.
Tần Hà giật mình với tốc độ cùng độ chấn động chân nguyên của Lang Thất, mà Lang Thất thì chấn kinh với lực lượng và phòng ngự thể xác của Tần Hà.
Tay không đỡ binh khít
Đây tuyệt đối không phải là một yêu vừa mới bước vào Luân hải cảnh có thể làm được. Cho dù là Luân hải cảnh đỉnh phong, tay không đỡ binh khí cũng phải cực kỳ thận trọng, chỉ cần hơi sơ sẩy một chút là sẽ phải bị thua thiệt ngay.
Mà Tần Hà thì không những đỡ lấy, dáng vẻ lại còn không thấy bị ăn chút thua thiệt nào, chỉ là bị đánh lui lại mà thôi.
Về phần Tần Hà, đó chính là nỗi đau của mình thì chỉ có bản thân mình hiểu rõ.
Toàn bộ xương năm ngón tay hắn đều đã bị gấy!
Thiết bố sam, thuật mình đồng da sắt, long trảo trảo nãi thủ, hóa long cốt... Hơn nữa thân thể hắn còn từng sử dụng không biết bao nhiêu đan dược cường thể, cộng thêm hơn tám mươi tầng nội kình chèo chống.
Dù là như thế, vẫn bị một mũi thương cứu cấp của Lang Thất làm gãy Xương tay.
Nhớ ngày đó, lúc chỉ thực lực chỉ có mấy tâng Phàm thể cảnh, Tần Hà còn có thể chọi cứng với cương thi, bị cắn vào chân cũng không lưu lại một vết xước, còn suýt nữa làm vỡ nát cả bộ răng cương thi.
So sánh đối lập hai bên, chênh lệch một trời một vực.
Nhưng mà, Tần Hà có thuật tự lành, xương tay lách cách lách cách một hồi, rất nhanh đã tự động nối liền, vết nứt cũng bắt đầu khép lại.
"Hùng tặc, sớm thấy ngươi không thích hợp rồi, nhận lấy cái chết đi!"
Lang Thất tuy giật mình chấn kinh, nhưng phản ứng lại không trì độn chút nào, ngay sau đó nó đã chỉ mũi thương vê Tần Hà rồi nhanh chóng phóng mạnh đến, đâm vào vị trí hiểm yếu của Tần Hà.
Tần Hà nheo mắt, theo bản năng định độn thổ nhưng lại ngừng lại.
Một thương này, Lang Thất đã phong tỏa hắn chặt chẽ, trong vòng một trăm bước, mình tuyệt đối không có khả năng tránh thoát.
Kết quả của né tránh, xác suất lớn sẽ bị một thương xuyên thủng người.
Mà ở trong thế giới này, khoảng cách độn thổ đã bị áp chế đến chỉ có chừng ba mươi bước.
Không có biện pháp khác!
Chọi cứng!
Cây gậy xương cấp tốc xoay tròn, sau đó hung hăng đập vê phía mũi thương đang đâm tới.
Tất cả những việc này nói ra thì rất dài, nhưng trong thực tế thì chỉ trong chớp mắt.
Một kích này, chính là sóng to gió lớn.
Sóng lớn kinh khủng nổ ra quét sạch bốn phía, Lang Thất kêu lên một tiếng đau đớn, bạch bạch bạch lui về sau.
Nó cảm giác, cái cây gậy xương kia không phải là một cái gậy xương, mà là một ngọn núi, một vùng biển lớn, mang theo thế như vạn quân.