Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 639 - Chương 639: Không Kiêu Ngạo, Không Siểm Nịnh

Chương 639: Không kiêu ngạo, không siểm nịnh Chương 639: Không kiêu ngạo, không siểm nịnhChương 639: Không kiêu ngạo, không siểm nịnh

Mặc dù bị trấn áp bởi uy áp của Lang Thất và Lang Cửu nhưng tất nhiên Tử y hầu cũng không phải loại người nhát gan, đối chọi gay gắt nói: "Lang Thất Lang Cửu, Đại Cảnh quốc ta đối đãi với sứ giả của quý quốc từ đầu đến cuối vẫn luôn lễ ngộ có thừa, hiện tại Vạn Yêu Quốc của các ngươi xảy ra nội chiến liên lụy kinh thành của Đại Cảnh ta rung chuyển bất an, chúng ta khoan dung độ lượng không suy xét việc này, phụng lệnh của thái tử bảo vệ sứ giả của các ngươi rời khỏi nơi nguy hiểm, bảo vệ bọn họ chu toàn."

"Tại sao đến trong miệng ngươi lại biến thành chúng ta sai, chẳng lẽ trong lúc đào vong ngươi còn muốn nghi trượng đầy đủ, gióng trống khua chiêng, vui vẻ đưa tiễn mới vừa lòng?"

Một phen lời nói không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh, bản lĩnh trượng phu.

"Đúng vậy, Nam minh ly hỏa chính là ngọn lửa bản mệnh của Chu Tước, đồ đằng yêu tộc, ngọn lửa này chỉ có thể do hậu duệ của Chu Tước phun ra, bằng chứng của việc nội chiến đã vững vàng như núi, chẳng lẽ các ngươi còn muốn trả đũa hay sao?"

"Sớm biết vậy chúng ta cứ khoanh tay đứng nhìn cho rồi!"

"Cầm thú chính là câm thú, quá không phân rõ phải trái!"

Tử y hầu khá lịch sự, ba vị cao thủ sau lưng tiến lên phụ họa coi như không khách khí chút nào.

"Các ngươi... làm càn!"

Lang Thất trợn trừng mắt sói, hơi thở mãnh liệt phóng ra bên ngoài, ép về phía đám người Tử y hầu. Tử y hầu nheo mắt, đối chọi gay gắt.

Hơi thở của hai người giao phong, lập tức cuồng phong từ đất bằng nổi lên, một trận cát bay đá nhảy, đánh cho cây cỏ xung quanh vang xào xạc.

Ba vị cao thủ Đại Cảnh vừa nhìn lập tức thúc ngựa tản ra, bày ra trạng thái đề phòng.

Song phương lập tức giương cung bạt kiếm hết sức căng thẳng.

"Thế nào, chẳng lẽ còn muốn đánh một trận với chúng ta mới thôi?" Tử y hầu lạnh giọng quát, tu vi của ông ta chỉ có trung kỳ Luân hải cảnh, đối đầu với hậu kỳ Luân hải cảnh rõ ràng kém hơn một bậc.

Sau khi người tu luyện tiến vào Luân hải cảnh, một mức độ thực lực nhỏ cũng có thể kéo ra khoảng cách lớn, một hậu kỳ chí ít có thể cản hai trung kỳ, có vài người thực lực mạnh mẽ cản ba bốn người cũng không kỳ quái.

Đây cũng là nguyên nhân bốn người bên phía Đại Cảnh kiêng kị hai con yêu là Lang Thất và Lang Cửu.

Nhưng kiêng kị thì kiêng kị, nếu thật sự đánh nhau thì bọn họ cũng không phải ăn chay.

Huống hồ cho dù nơi này đã cách kinh thành hơn nghìn dặm nhưng vẫn còn là nội địa của Đại Cảnh quốc.

Hai yêu động thủ, cho dù có điều cân nhắc.

Nhưng phương diện khí thế không thể thua được.

Quả nhiên, hai con yêu nghiến răng nghiến lợi một lát, chung quy vẫn không lựa chọn ra tay, dù sao đôi bên cũng chỉ có khúc mắc vấn đề thể diện thôi.

Sự bẩn thỉu giữa hai nước đối với những tộc đàn phụ thuộc như bọn chúng mà nói quá mức xa xôi, dù thật sự có chuyện thì vẫn chưa tới phiên bọn chúng quan tâm.

An toàn tiếp nhận Tích Thiên Long mới là chuyện quan trọng nhất, lộ trình phía sau còn tận vài ngày, không đáng để bọn chúng phải chịu tổn thương.

Giằng co một lát, Lang Thất thu hồi uy áp, chỉ ném xuống một câu ngoan độc: "Chuyện này ta chưa so đo với các ngươi vội, cứ đợi đấy."

"Bớt nhiều lời đi, chúng ta đã giao đoàn sứ giả cho các ngươi, ký công văn xong, nếu về sau có xảy ra chuyện gì thì cũng không có liên quan đến Đại Cảnh quốc ta." Tử y hầu nói xong, chỉ tay một phát lập tức một quyển trục bắn ra từ tay áo ông ta, bay thẳng về phía Lang Thất.

Lang Thất tiếp nhận nhanh như chớp, xem xét công văn phía trên một chút, cố ý tranh cãi: "Vậy nếu ta không ký thì sao?"

Tử y hầu cười khẩy: 'Không ký cũng được, vậy coi như hai người các ngươi cầu xin chúng ta đồng hành, nếu đã nói như vậy thì yên tâm, chúng ta nhất định sẽ hộ tống đoàn sứ giả đến biên cảnh của hai nước, cũng giao cho Huyết Dực Bức vương tiếp nhận, sẽ không ngắn cho dù khoảng cách chỉ có một thước."

"Nực cười, an nguy của thiếu chủ nhà ta còn cần các ngươi vướng chân vướng tay?" Lang Cửu cả giận nói.

"Vậy ngươi còn không mau ký đi!" Tử y hầu thuận thế cãi lại.....

Ngay tại thời điểm đội ngũ của hai phe cãi nhau đấu võ mồm.

Nơi rừng rậm bên đường, một bóng đen khiêng xẻng vuốt cằm, bộ dạng có chút bực bội.

Người này tất nhiên chính là Tân Hà một đường đuổi theo đến nơi đây. Con bê vắng mặt đúng là phiên phức thật, phi nước đại hơn một ngàn dặm, khá lắm, chân sắp căng gân vì chạy rồi.

Lúc đầu đã dự định ra tay rồi, kết quả mẹ nó lại tới thêm hai con sói, khiến hắn có chút chần chờ.

Đặc biệt là một con trong đó còn là hậu kỳ Luân hải cảnh, vừa rồi phóng thích uy áp khiến hắn cũng cảm thấy áp lực lớn lao.

Dù sao hắn vẫn chỉ là Phàm thể cảnh, không phải chỉ kém một chút thôi đâu.

Kiểu chiến đấu như thế này chắc chắn không phải chỉ một phát xẻng là có thể kết thúc được.

Nếu là tình huống khác thì Tần Hà chắc chắn sẽ quay đầu bước đi.

Dù sao theo hắn: cuộc chiến mà một phát xẻng không thể kết thúc vậy khác nào cùng chịu chết?

Nhân tố không thể khống chế quá nhiều, khó mà nói sẽ không bị cuốn lấy, nếu bị cuốn lấy sẽ rất phiền phức, rất phiên phức sẽ xuất hiện định luật Murphy.

Chuyện này và thời điểm tiêu diệt ngụy thần ở thế giới trước không phải hai chuyện giống nhau.

Nguy thần là lực lượng mạnh nhất của thế giới trước mà Tần Hà xác định, dù không tiêu diệt được bọn họ thì cũng sẽ không có lực lượng nào mạnh hơn tham gia.

Nhưng thế giới này thì lại khác, nói không chừng sẽ có một lão già Đạo cung cảnh nửa đêm tỉnh ngủ ra ngoài đi tiểu.

Trông thấy Tần Hà là Phàm thể cảnh thế mà có thể so chiêu với Luân hải cảnh, ây dà, sinh lòng hiếu kỳ liền bắt Tần Hà về nghiên cứu.

Loại nguy hiểm tiềm ẩn này khó mà đoán trước, vậy nên nhất định phải cẩn thận.

Nhưng mà chần chờ một lát... chung quy lại thì Tân Hà vẫn không nỡ bỏ một trăm vạn kia.

Đồ chơi đáng tiền như thế, qua thôn này thì rất khó tìm tiệm khác.

Dụ hoặc béo ngậy làm một lát là có thể sống sung sướng trong một năm.

Cẩn thận quan sát xung quanh, con đường bên cạnh có một dòng suối nhỏ uốn lượn chảy qua khiến hai mắt Tần Hà sáng rực lên.

Có nước là có thể thi triển độn thuật.

Độn thuật chính là một trong các thuật thân thông, mặc dù hiệu quả cũng phụ thuộc vào thực lực.

Nhưng thần thông dù sao cũng là thần thông, so với thuật pháp lai thì nó bị Thiên đạo áp chế nhỏ nhất.

Phần còn lại chính là tiếp cận kiểu gì.

Nghĩ đến vấn đề này, Tân Hà chớp mắt, đã có chủ ý, chỉ thấy hắn lắc mình biến hóa thành bộ dạng của gấu yêu, sử dụng tất cả các loại thuật pháp, hình dạng, hơi thở, quần áo... sau khi chuẩn bị đầy đủ liền nghênh ngang đi ra ngoài.
Bình Luận (0)
Comment