Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 638 - Chương 638: Chuyện Cũ Của Giao Tộc

Chương 638: Chuyện cũ của giao tộc Chương 638: Chuyện cũ của giao tộcChương 638: Chuyện cũ của giao tộc

Ban đêm.

Bên ngoài cách thành Lâm An hơn một ngàn dặm.

Một đoàn nhân mã đi nhanh về phía Nam.

Nhìn kỹ, trong đám bọn họ có người, có yêu, có ngựa, có thú.

Phía trước là một người đầu đội kim quan, thân khoác áo tím, một bộ áo choàng bay phất phới trong gió đêm.

Ngồi trên Giác lân mã chân phi nước đại, bốn vó ngựa sinh phong.

Đây là một loại quân mã đặc chủng sinh ra từ Bắc Lương quốc, đầu có hai sừng, bốn vó mọc vảy, lông bờm thật dài trong gió đêm có vẻ phá lệ phiêu dật. Loại ngựa thú mà ăn tạp, ăn cỏ tươi, cũng ăn cả thịt.

So với giống ngựa thông thường, tốc độ và sức chịu đựng của nó đều tăng lên cực lớn, có thể đi nhanh ngàn dặm cũng không hề hãn gì.

Đẳng sau Tử y hầu là Tích Thiên Long cưỡi lang thú.

Đằng sau nữa là ba cao thủ của triều đình cũng cưỡi Giác lân mã, một người mặc giáp màu vàng sáng chính là phó tướng của Thành vệ quân, một người mặc giáp đen chính là phó đô thống của Trấn ma ti, một người mặc kình trang chính là giáo đầu Vũ viện.

Ba người này đều là cao thủ thuộc hàng đỉnh cao của thành Lâm An, đứng cùng một chỗ với Tử y hầu, gần như là đang kẹp Tích Thiên Long ở giữa.

Phía sau cùng thì là ky binh còn sót lại của đoàn sứ giả Vạn Yêu Quốc.

Giờ phút này cự lang thú do ky binh cưỡi đầu khóe miệng đã sùi bọt mép, vô cùng mỏi mệt. So sánh với Giác lân mã được tuyển chọn tỉ mỉ, bọn chúng sao có thể sánh bằng.

"Trời đã tối rồi, mặt trăng cũng ló dạng rồi, chúng ta còn phải chạy đến khi nào?" Sắc mặt Tích Thiên Long rã rời phàn nàn nói.

Nó sống an nhàn sung sướng, cho tới bây giờ cũng chưa nếm trải qua sự khổ sở khi cưỡi lang thú.

Ngồi đều là liễn xa được dị thú thuần sắc lôi kéo, bên cạnh nó còn nó yêu nữ xinh đẹp hầu hạ.

Con lang thú này sống lưng mỏng manh, ngồi trên lưng nó cứ như đang ngồi trên phần đầu của máy chém vậy.

Hơn nữa thực lực của nó mới chỉ có Chân nguyên cảnh, sức chịu đựng cũng kém.

Giờ phút này nó chỉ cảm thấy giữa hai đùi đau đến mức như sắp nứt ra, đau buốt đến tận gan.

Nhưng mà Tử y hầu vẫn chỉ cắm đầu đi đường, không nói một lời.

Ông ta sợ sẽ không thể kiểm soát được bản thân mà chém tên nhãi nhép khốn nạn này thành mười tám mảnh.

"Không đi nữa không đi nữa, ta chịu hết nổi rồi!"

"Ta muốn nghỉ ngơi, ta phải ăn chút gì mới được!"

Tích Thiên Long thấy Tử y hầu không để ý tới nó, bắt đầu la hét inh ỏi, lang thú noa cưỡi cũng quẹo về phía ven đường, đang dần giảm tốc độ.

Thời điểm rời khỏi thành Lâm An, nó còn có một loại cảm giác cấp bách, mặc dù cũng tỏ ra hùng hùng hổ hổ nhưng không có tính chống cự thực chất. Bây giờ đã rời xa ngàn dặm, nó tự giác cảm thấy đã an toàn.

Quan trọng hơn là, thật ra nó cũng có lá bài tẩy dùng để bảo mệnh.

Cho nên liên bắt đầu phản kháng.

Tử y hầu thấy thế suýt nữa nghiến nát răng hàm, chỉ cảm thấy như có một cơn lửa giận vọt thẳng lên trán, Ngũ chỉ sơn đã trở nên đói khát khó nhịn.

Thái tử chỉ nói là đừng để nó chết ở Đại Cảnh quốc, không nói rằng không thể vả cho nó mấy phát vào miệng!

Ngay tại lúc Tử y hầu giữ chặt đầu ngựa, đang muốn tỏ vẻ một chút để Tích Thiên Long an phận.

Đoạn đường phía trước vậy mà lại có một đội ky binh cưỡi sói đi ngược về phía này.

Dẫn đầu là hai con cự lang yêu.

Hình thể của bọn chúng to như một tòa tháp, lang ky dưới không cũng vô cùng cường tráng, còn lớn hơn một vòng so với thú cưỡi của báo yêu.

Tích Thiên Long trông thấy hai con cự lang yêu, lập tức lộ ra vẻ sợ hãi xen lẫn vui mừng, hô to: "Thất thúc, cửu thúc, các ngươi đã tới rồi?"

Hai con cự lang yêu khóa chặt Tích Thiên Long, sắc mặt cũng hiện ra vẻ vui thích.

"Thiếu chủ, cuối cùng cũng tìm được ngươi."

"Đội nghi trượng của ngươi đâu? Cả A Báo và Đại Hùng nữa, đâu cả rồi?"

Cự lang yêu ầm ầm đi tới gần mới dừng lại, ánh mắt liếc nhìn xung quanh bên cạnh Tích Thiên Long, sắc mặt không khỏi biến đổi.

"Thất thúc cửu thúc, A Báo chết rồi, Đại Hùng cũng bỏ ta lại rồi một mình chạy nốt, phải bắt lấy nó, nhất định không thể tha cho nó một cách dễ dàng được.' Tích Thiên Long vội vàng xoay người xuống khỏi lang thú, chạy về phía lang yêu.

"Còn có chuyện như vậy ư?”

"Tử y hầu, Đại Cảnh quốc của các ngươi đối xử với sứ giả của Vạn Yêu Quốc bọn ta như thế này sao?"

Hai con lang yêu lập tức ánh mắt phát lạnh, sắc mặt đều là không có ý tốt nhìn về phía Tử y hầu.

Tử y hầu bỗng có cảm giác lông tơ dựng thẳng, chân nguyên trong cơ thể vận chuyển cũng không khỏi ngưng trệ mấy phần.

Tích Thiên Long là đồ rác rưởi nhưng vì sao lại không có ai dám động đến nó?

Bởi vì tộc giao yêu vô cùng cường đại.

Mà hai con lang yêu trước mặt này chính là "một góc của núi băng" vô cùng cường đại của tộc giao yêu.

Tích Thiên Long sinh ra từ tộc tích yêu, bản thể của gia tộc là nham tích, là một chi không có gì thu hút trong bầy đàn tộc giao yêu.

Có lẽ sẽ có người hỏi, giao yêu giao yêu, nghe thôi đã thấy vô cùng cao cấp, sao lại dính líu đến nham tích nho nhỏ?

Chuyện này nếu nói ra thì rất dài, nói ngắn gọn là:

Tổ tông già nhất của tộc giao yêu là "giao long”, thực lực lúc bấy giờ của nó chấn thiên nhiếp địa, không chỉ uy chấn Nam Thiệm Bộ Châu, còn rung chuyển qua cả thế giới thần linh ở phương Tây, là lão đại của Nam Thiệm Bộ Châu. Nó leo lên đỉnh Thiên Trụ Sơn hô to một tiếng "ai dám không phục" khiến ngàn vạn tộc đàn của Nam Thiệm Châu rộng lớn run lẩy bẩy, không có một ai dám lên tiếng.

Thế là danh tiếng của giao lão đại danh xứng với thực.

Nhưng mà giao lão đại này lại có một tật xấu, đó là thích lưu tình khắp bốn phương.

Lại còn có hai sở thích: giống cái, sống.

Gì mà thăn lằn cái, cá cái, rắn cái, vượn cái, cọp cái, voi cái, chim ưng cái... không cần biết là bay trên bầu trời, chạy trên mặt đất hay bơi dưới nước, chỉ cần ngươi là giống cái, sống là nó liền thích.

Nếu đã thích rồi thì sinh con thôi.

Giao lão đại, kẻ đứng đầu, mấy giống cái kia cũng thích nó nha.

Dù sao ngươi cũng đừng quan tâm nó là giao lão đại mà sao khẩu vị nặng như vậy, sao có thể nuốt trôi được vậy.

Trong đó có lẽ cũng có không tình nguyện, bị cường bạo.

Tóm lại kết quả chính là sinh được một đống hài tử, chủng tộc gì cũng có.

Vậy nên trọng điểm xuất hiện: chỉ duy nhất tộc giao yêu không phải một chủng tộc nào đó mà là huyết mạch.

Trong tất cả hậu đại trực hệ của giao lão đại, thức tỉnh huyết mạch giao long được gọi chung là huyết thống giao yêu.

Sau đó đám huyết thống giao yêu kia quật khởi liền có tộc giao yêu của ngày nay.

Tộc nham tích chính là một chi trong đám tộc giao yêu, hơn nữa còn là một chỉ rất không đáng chú ý. Nhưng sự không đáng chú ý này, ngươi còn phải xem so với ai đã.

Tộc nham tích dứt bỏ bản tộc, chỉ riêng tộc đàn phụ thuộc lớn bé cũng có mười tộc.

Hai con cự lang yêu trước mắt này chính là đầu lĩnh của cự lang tộc phụ thuộc vào tộc nham tích.

Trình tự xếp hạng là thứ bảy và thứ chín nên liên gọi tên là Lang Thất và Lang Cửu.

Mà thực lực, một con là Luân hải cảnh hậu kỳ, một con là Luân hải cảnh trung kỳ.

Hai yêu liên thủ, hoàn toàn có thể đánh ngang tài ngang sức với bốn người Tử y hầu, thậm chí còn chiếm thế thượng phong.

Đây cũng là chỗ dựa khiến Tích Thiên Long có gan dám ngang ngược càn rỡ.

Mấy ngày trước Lang Thất và Lang Cửu nhận được tin tức hộ vệ của đoàn sứ giả bị tập kích, hổ yêu bỏ mình, lo lắng sự an toàn của Tích Thiên Long nên mới hỏa tốc từ trong tộc lên đường, trải qua một hành trình vài ngày đêm gấp gáp mới đến được nơi này.
Bình Luận (0)
Comment