Chương 675: Cửa chữ Hợi
Chương 675: Cửa chữ HợiChương 675: Cửa chữ Hợi
"Ngươi trả lời phách lối quá đấy!"
Chương Lương híp mắt nhìn chằm chằm vào Tần Hà, hàm ý uy hiếp không cần nói cũng rõ ràng.
Y không lo trước lo sau giống như Ngưu Thừa An, vừa cảm ứng được thực lực của Tần Hà liền có xúc động muốn xoắn tròn rồi lại bóp dẹp hắn.
Bởi vì mặc kệ tên gia hỏa này nói cái gì, thì ánh mắt hắn nhìn ngươi cũng không hề có một chút sợ hãi nào.
Điều này làm cho Chương Lương rất khó chịu.
Người của Trấn ma tỉ, đi tới đâu không phải là oai phong lẫm liệt, kẻ nào gặp cũng sợ hãi như gặp quỷ.
Chỉ có tên gia hỏa này, lại chẳng hề có một chút gì gọi là sợ hãi cả.
Đây là không thể tha thứ.
"Giống nhau giống nhau, chỉ xếp thứ ba." Tần Hà xua tay, nhưng động tác này chẳng có vẻ gì là khiêm tốn, mà lời nói thì càng không khiêm tốn.
Chương Lương thấy vậy thì lập tức trừng mắt, nói: "Tiểu tử, ở trước mặt ta ngươi còn dám cười đùa cợt nhả, có biết nơi này là lơi nào hay không?”
"Biết rõ chứ, trại chăn nuôi yêu ma." Tần Hà hỏi gì đáp nấy.
"Đúng, nơi này là trại chăn nuôi yêu... A phi, cái thứ đồ gì, nơi này là Trấn ma ti, Trấn ma ti!" Chương Lương suýt nữa bị kéo xuống rãnh nhất thời tức giận đến mất kiểm soát, giận dữ quát: "Còn nói hươu nói vượn nữa, có tin ta sẽ ném ngươi vào trong làm đồ ăn cho bọn chúng hay không?”
"Đồ ăn?" Con ngươi Tần Hà xoay tròn một vòng, tò mò hỏi: "Cho yêu ma cấp bậc gì?"
"Ngươi..." Chương Lương trợn to hai mắt, lập tức nổi điên.
Yêu ma cấp bậc gì?
Đây là trọng điểm à? Trọng điểm là biến ngươi thành đồ ăn đấy.
Ngươi đây là tò mò?
Ngươi không biết sợ hãi sao?
"Hắn ta bị bệnh à?" Chương Lương trực tiếp quay đầu hỏi Hình Tam.
"Hắn, hắn..." Hình Tam lắp bắp, vừa ngầm giật mình kinh hãi vê năng lực tìm đường chết của Tần Hà, vừa không dám đắc tội với Chương Lương, chỉ có thể gật đầu thừa nhận: "Hắn ta chính là như vậy, có chút vấn đề."
Có bệnh rất tốt, có bệnh có thể lấy cớ.
Nếu ngươi không có bệnh, vậy thì vừa rồi chính là chống đối ác ý, sau đó ông ta cũng sẽ bị liên lụy.
"Sao không nói sớm chứ!" Một câu "Có chút vấn đề”, cuối cùng cùng khiến Chương Lương tiêu trừ không ít bực tức, y hất tay, quay đầu trở vê bên cạnh Ngưu Thừa An.
Hình Tam thấy thế, vội vàng lau đi mồ hôi lạnh trên trán, kéo Tân Hà đến phía sau đội ngũ.
Có thể Tần Hà có chút bối cảnh cùng năng lực, nhưng mà "có chút bối cảnh" cùng "năng lực”, cũng không có tư cách phách lối trước mặt Trấn ma tỉ.
Đó là một ma quật sâu không thể lường, có người chết là chuyện vô cùng bình thường. Tần Hà bị kéo đến đằng sau, vẫn miệt mài không từ bỏ, lại hỏi Hình Tam: "Ngươi biết là quăng cho yêu ma cấp bậc gì ăn không?"
Hình Tam lập tức rụt cổ lại. ...
"Giao lưu" mồm mép chỉ là nhạc đệm, Trấn ma ti đột nhiên gặp biến cố, cần dùng người gấp.
Ngưu Thừa An thấy đã không sai biệt lắm, liền hắng giọng một tiếng, lạnh lùng nói: "Tiến vào Trấn ma ti làm việc, không có thứ khác, chỉ có ba quy củ."
"Thứ nhất, không cho phép tự ý chạy lung tung, không cho phép nhìn lung tung, không cho phép hỏi lung tung. Thứ hai, nhất định phải hoàn toàn thực hiện nhiệm vụ được giao, hoàn toàn phục tùng. Thứ ba, không được ăn trộm."
"Chắc hẳn các ngươi đều hiểu những quy củ này có nghĩa là gì, mà không hiểu cũng không sao, kiếp sau còn có cơ hội."
Mấy câu ngắn gọn nhưng rất ác liệt khiến đám thợ thiêu thi có mặt tại đây âm thầm run sợ, nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, chỉ có thể cầu nguyện mạng mình đủ cứng.
Sau đó Chương Lương sai người bưng ra một cái hộp, trong hộp là những tấm thẻ bài ngọc màu đen, lần lượt phát cho từng thợ thiêu thi, nói: "Đây là lệnh bài thân phận tạm thời của các ngươi, nhỏ máu dẫn chứng, trong khi làm nhiệm vụ thì nhất định phải đeo trên cổ, không được gỡ xuống, sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì trả lại."
Đám thợ thiêu thi nhận lấy, không ít người quen cửa quen nẻo trực tiếp cắn rách đầu ngón tay, bôi máu lên trên thẻ bài ngọc, sau đó đeo lên trên cổ.
Bọn họ đều là thủ hạ lâu năm của Hình Tam, đã từng tiến vào Trấn ma tỉ làm việc. Tần Hà cẩn thận quan sát thẻ bài ngọc một chút, trên đó có khắc một ít trận văn, còn có một cái rãnh nông, tiếp đó hắn làm theo lời, cắt rách ngón tay, nhỏ một giọt máu lên mặt trên, lập tức thấy được giọt máu bị tấm thẻ bài hút vào bên trong với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Sau đó trận văn khắc phía trên hơi lóe lên ánh sáng màu đỏ, từng tia từng sợi sóng tràn ra giống như gợn nước, vờn quanh toàn thân.
Đến khi tất cả các thợ thiêu thi đeo lệnh bài xong, đội ngũ tiến vào Trấn ma tỉ.
Sau cánh cửa lớn là một đường hành lang âm u lạnh lẽo vô cùng sâu thảm, bên trong hành lang là từng mảng từng mảng lớn trận văn cấm chế phức tạp.
Cứ đi được vài bước là sẽ có một đạo cấm chế dò xét qua, sau khi chạm đến sóng chấn động trên thẻ bài thì lại rụt về.
Nó giống như những tấm lưới lọc, loại bỏ tất cả những kẻ "không mời tự đến".
Cấm chế tầng tầng lớp lớp, canh phòng cũng cực kỳ nghiêm ngặt.
Mỗi một đường nhánh mở ra trên hành lang đều có thủ vệ canh giữ, hơn nữa còn bố trí thêm một cánh cửa lớn khác, thủ vệ lại kiểm tra từng người, ngay cả Ngưu Thừa An cùng Chương Lương cũng phải tự chứng minh thân phận mới có thể thông hành.
Tần Hà cẩn thận quan sát những đường rẽ kia, trên mỗi cánh cửa đều có số hiệu.
Tử, Sửu, Dần, Mão, Thần, Tị, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi; Mười hai địa chi, không sót cái nào.
Ngoài ra còn có hai thiên can "Nhâm, Quý", chắc hẳn cũng không thiếu "Giáp Ất Bính Đinh Mậu Kỷ Canh Tân".
Nói cách khác, Trấn ma ti phân loại yêu ma, ít nhất cũng có mười hai loại.
Đám người Tần Hà tiến vào cửa chữ "Hợi"
Ngay khi cánh cửa chữ Hợi vừa mở ra, từng đợt tiếng gào thét cùng tiếng rít chói tai liền ập xông vào trong lỗ tai của tất cả mọi người, âm thanh kinh khủng khiến người ta dâng lên cơn ớn lạnh từ tận dưới đáy lòng, không ít thợ thiêu thi lân đầu tiên tiến vào Trấn ma ti lập tức mặt mũi trắng bệch, những người còn lại thì cũng đều biến sắc.
Cuối hành lang rộng rãi sáng sủa, có thể thấy rõ từng hàng ngục tù chỉnh tê, lồng giam bắt đầu từ gân đó kéo dài đến rất xa, chiếm diện tích cực lớn, có thể xưng là hùng tráng.
Vô số ánh mắt đỏ rực lúc ẩn lúc hiện trong bóng tối lông giam, giống như đom đóm ở vùng quê vào mùa hè, khiến người ta nhìn thấy mà tê cả da đầu.
Mà điều càng khiến cho người ta sợ hãi hơn là, giờ phút này hàng ngục tù chỉnh tê không phải là nguyên vẹn, mà là phòng đổ phòng sập, vách nát tường xiêu, khu vực biên giới xem như vẫn giữ nguyên vẹn, còn khu vực trung tâm đã là một mảnh đất bằng.
Có thể nhìn thấy vết máu bám ở khắp nơi, ngẫu nhiên còn có thể thấy được vết cào, dấu chân khủng bố cực kỳ to lớn.
Những thi thể được phủ lên vải vàng được chất đống ở cách đó không xa, ở một bên khác còn vương vãi rải rác một vài thi thể yêu vật.
Hiển nhiên là nơi này đã từng bùng nổ một trận chiến đấu thảm thiết.
Tàn cuộc để lại, chính là nhiệm vụ mà đám thợ thiêu thi cần làm.