Chương 676: Một phòng một thợ một thi thể
Chương 676: Một phòng một thợ một thi thểChương 676: Một phòng một thợ một thi thể
Trấn ma ti đã chuẩn bị sẵn toàn bộ mọi thứ trước khi đám thợ thiêu thi đến.
Bọn họ dọn dẹp sạch sẽ hơn hai mươi gian lồng giam giam giữ yêu ma, thời điểm thiêu thi thì sẽ là một thợ một thi thể một lồng giam, đóng cửa khóa lại.
Nếu như bật xác, thợ thiêu thi có thể đấu thì đấu, không thể đấu lại thì phải táng thân trong miệng thi thể.
Tóm lại một câu: Thợ thiêu thi có thể chết, thi thể có thể bật dậy, nhưng nhất định không thể để cho thi thể chạy ra bên ngoài.
Sự sắp xếp này đã thể hiện rõ ràng địa vị của thợ thiêu thi trước mặt cơ quan thống trị của vương triều, mạng người, là không đáng giá nhắc tới.
Sắc mặt của đám thợ thiêu thi, bao gồm cả hình tam, tất nhiên là không thể dễ nhìn.
Mặc dù một thợ một phòng một thi thể chính là quy củ từ xưa tới giờ của thi thể, nhưng điều kiện tiên quyết là thợ thiêu thi có không gian lựa chọn, nếu cảm thấy không nắm chắc thì có thể từ chối, hoặc là đề cử tới thợ thiêu thi khác lợi hại hơn.
Ngộ nhỡ đấu không thắng thì cũng không khóa kín mình ở bên trong, có thế nào cũng phải chuẩn bị sẵn một vài thủ đoạn để tranh thủ thời gian chạy thoát thân.
Còn chuyện sau đó sao, nếu được thì tìm cách cứu vãn, không cứu vấn được thì bồi thường tiền.
Xét trên bản chất thì không có khác biệt gì với các ngành nghề khác. Cho dù là đồ tể giết heo còn có khả năng bị heo đạp chết mà.
Huống chỉ là thợ thiêu thi.
Nhưng hiện tại, ở chỗ này, phải hoàn toàn dựa vào vận khí.
Điều càng khủng khiếp hơn là mức độ hung hãn sau khi dị biến của thi thể yêu ma, hoàn toàn không phải là thi thể bình thường có thể so sánh.
Giờ này người duy nhất không cảm thấy áp lực, e là cũng chỉ có Tần Hà.
Một thợ một thi thể một phòng, không thể lựa chọn thi thể, đó còn không phải là chuyện thường ngày của những thợ thiêu thi ở thế giới Đông thổ à?
Quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn.
Mặc kệ có tình nguyện làm hay không, đám thợ thiêu thi lúc này cũng đã không còn được lựa chọn nữa, chỉ có thể tự mình chọn một cái lồng giam, chuẩn bị làm việc.
Tần Hà chọn lấy gian lông giam ẩn nấp nhất, ở trong góc nhất, không làm cho người ta chú ý nhất.
Bên trong đã chuẩn bị sẵn một cái lò đốt xác, vô cùng đơn sơ, nhưng vẫn có thể dùng được, bên cạnh là than nắm cùng than củi chất thành đống.
Rất nhanh, bộ thi thể đầu tiên đã được đưa tới cửa.
Đó là thi thể của một con tỉnh tinh lớn, toàn thân mọc đầy lông màu xanh lục, do Chương Lương tự mình đưa tới cửa.
Lúc này nét mặt của Chương Lương, là như vậy:
Trong sự mỉa mai châm chọc mang theo một chút sảng khoái, trong sự sảng khoái mang theo một chút dữ tợn.
Rõ ràng trên mặt còn thiếu điều viết lên dòng chữ: Tiểu tử, xem ta chơi chết ngươi thế nào.
Thậm chí đưa thi thể xong y còn không có ý định rời đi, sau khi khóa kỹ cửa lồng giam, y liền lệnh cho hai người mang một cái ghế cùng bàn trà đến, vắt chéo chân ngồi ngay trước cửa lồng giam Tần Hà.
Lộ ra dáng vẻ xem kịch vui.
Tần Hà xem xét điệu bộ này của y, suýt chút nữa đã cười nở hoa.
Rất tốt, rất đúng phép tắc.
Thế là Tần Hà vô cùng thẳng thắn, trực tiếp cho Chương Lương một ngón tay cái.
Động tác này lập tức khiến cho động tác rót trà của Chương Lương hơi dừng, mí mắt giật giật.
Giơ ngón tay cái có ý nghĩa là tán dương, nhưng ngón tay cái này của Tần Hà, lại khiến y cảm thấy sau gáy mình lướt qua một tia lạnh lẽo.
Nhưng mà y cũng bình phục lại rất nhanh, chỉ nói Tần Hà thật sự là * đồ thân kinh.
Sau đó y còn hung hăng trợn mắt nhìn Tần Hà một cái.
Tần Hà không để ý đến y nữa, chuyển sang đánh giá thi thể con tỉnh tinh lớn có bộ lông màu xanh lục trước mặt.
Nói nó là tinh tỉnh, nhưng hình thể của nó lại không to lớn như tỉnh tỉnh, ngược lại là giống một con sơn tiêu.
Toàn thân phủ đầu lông dài màu xanh lục, xanh rực, xanh đến phát sáng.
Trên trán nó có một cái đầu quỷ, răng nhọn vuốt sắc, cặp trứng dưới hạ thân to như gáo múc nước, trông vô cùng khoa trương. Đầu tiên cho một cái thuật phân biệt yêu.
Thuật phân biệt yêu: Đây là một con tinh tinh đầu quỷ, tính dâm, thực lực Chân nguyên cảnh trung kỳ, có dị hóa ở mức độ cực nhỏ, không rõ phương hướng.
Tiếp đó Tần Hà liền quay lưng lại phía cửa, lấy ra Á Vạn yêu phổ ), tìm trang giấy có ghi thông tin về tinh tinh đầu quỷ đọc một chút, sau đó liền để mắt tới hai cái gáo to kia.
Toàn thân cái thứ này đều là rác rưởi, chỉ có hai cái gáo kia là đáng tiền.
Rất đáng giá, còn đáng giá hơn cả pín hổ, hơn nữa có dược tính mạnh hơn, có thể dùng để luyện chế ra một vài loại đan dược gì gì đó.
Bảo bối như vậy, đương nhiên là Tân Hà sẽ không bỏ qua.
Nhân lúc Chương Lương không chú ý, hắn giơ tay chém xuống rồi lập tức ném hai cái gáo lớn kia vào không gian dưới nách.
Sau đó cầm lấy hai viên than nắm nhét vào chỗ đó rồi dùng kim khâu lại túi da.
Vô ảnh thủ vừa phát động chính là cực tốc, thoáng cái đã kết thúc, trông nó vẫn là lớn như vậy, vẫn là tròn như thế.
Phục chế hoàn mỹ!
Chương Lương đang uống trà ở bên ngoài hoàn toàn không phát hiện ra chút gì.
Cái gì? Ba điều quy ước? Không thể lấy trộm?
Đùa gì thế, Thanh Ngưu Đại Tiên nghèo đến điên rồi... Đây có thể gọi là trộm sao?
Đây gọi là thu thập phế phẩm đấy.