Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 681 - Chương 681: Tật Phong Lang Băng Nguyên

Chương 681: Tật phong lang Băng Nguyên Chương 681: Tật phong lang Băng NguyênChương 681: Tật phong lang Băng Nguyên

Lang yêu vô cùng cao lớn, móng vuốt sắc bén đáng sợ, trong tiếng gió rít gào, từng lưỡi dao gió lóe lên một cái rồi biến mất.

Những lưỡi dao gió này chính là sát ý và yêu nguyên của lang yêu ngưng kết mà thành, uy lực cực mạnh, có thể cắt đứt binh khí.

Nguyên khí ngưng kết thành lưỡi đao, là đặc thù điển hình của Luân hải cảnh.

Lang yêu có thể hiển hóa ra nó, lại không thể duy trì.

Cho nên đây là một con lang yêu hệ phong có thực lực Chân nguyên cảnh đỉnh phong.

Tần Hà đã lật xem qua Vạn yêu phổ trong lúc rảnh rỗi nhàm chán, từng đọc lướt qua chủng loại yêu này — Tật phong lang sống ở vùng biên giới phía bắc Băng Nguyên.

Tật phong lang này không chỉ là một giống loài, mà còn là một bộ tộc vô cùng mạnh mẽ.

Trong tộc đàn có bí thuật hóa hình, rất nhiều lang yêu có thiên phú tốt đã có thể đứng thẳng người lên, trở thành dáng vẻ giống như trước mắt vậy.

Mà lang yêu hai đầu càng vượt trội hơn, có nhiều thêm một đầu sói, đại biểu cho trí tuệ cùng xảo trá.

Có chút đáng tiếc là, lang yêu đã chết đi, cũng chỉ là tôn tại không có trí khôn qì.

Hành động đánh giết và chiến đấu đều dựa vào bản năng.

Nhưng ngay cả như vậy, cũng cực kỳ mạnh. Yêu ma mạnh nhất trong cửa chữ Hợi, cũng chỉ là Chân nguyên cảnh đỉnh phong.

Về phần tình cảnh đánh nhau trước mắt, nên nói thế nào đây, rất đông người, nhưng người đánh không nhiều, đa số là nhìn xem.

Kẻ xông lên đánh thật cũng chỉ có Ngưu Thừa An, Chương Lương cùng với mấy tiểu đầu mục Chân nguyên cảnh, đám người còn lại thì cũng không thể nói bọn họ khoanh tay đứng nhìn, mà là thực lực không đủ, chỉ có thể đứng ở một bên cổ vũ.

Lang yêu đại khai đại hợp, hung hãn dị thường, Ngưu Thừa An chống đỡ nó cũng rất tốn sức, nhưng lại không dám thật sự liều mạng với nó.

Suy cho cùng cái chén cơm Trấn ma ti này cũng chỉ là một công việc, bỏ mạng vì nó là không đáng giá.

Một nhà già trẻ đều dựa vào bản thân y đấy.

"Vụt!" Lang yêu quét ngang một trảo, đẩy ra trường đao Ngưu Thừa An chém về phía nó, một trảo khác trực tiếp tới một chiêu 'hổ đen móc tim', vừa nhanh vừa hung ác.

Ngưu Thừa An vội vàng tránh lui vê phía sau, lang yêu theo bản năng vọt về phía trước tiếp tục công kích, lại bị Chương Lương đâm một mâu thẳng vào ngay mặt tạm thời bức lui.

Với tư cách là phụ tá cùng tâm phúc của Ngưu Thừa An, đầu óc Chương Lương không tốt lắm, nhưng chiến lực cũng không tồi, công thủ tiến lùi đều có thể yểm trợ lẫn nhau, phối hợp với Ngưu Thừa An hết sức ăn ý.

Cứ như vậy lại tiếp tục đánh binh binh bang bang một hồi, hai người mới xem như dần dần ổn định được cục diện, đồng thời cũng nhờ sự phối hợp của đám thủ hạ mà chiếm thế thượng phong. Mặc dù lang yêu thi biến khá lợi hại, nhưng suy cho cùng nó mới vừa bật xác, trong thời gian ngắn chưa thể "thức tỉnh" một vài thiên phú hoặc là bí kỹ lúc còn sống. Nếu không chỉ dựa vào đám người Ngưu Thừa An và Chương Lương với thực lực Chân nguyên cảnh, thì hoàn toàn không thể là đối thủ của nó.

Trong kẽ hở chiến đấu, Chương Lương theo bản năng nhìn thoáng về phía vị trí lông giam của Tân Hà, bởi vì y mơ hồ cảm thấy, bên bàn trà mình, hình như có người đang ngồi.

Kết quả y giật mình phát hiện, không biết từ lúc nào Tần Hà đã ngồi lên ghế y!!

Không chỉ ngồi, còn vắt chéo chân.

Vừa nhìn bên y chiến đấu, vừa thưởng thức trà y pha.

"Mẹ nó _"

Chương Lương trừng mắt, lửa giận lập tức bùng lên.

Điều khiến y càng tức giận là, Tân Hà thấy hành động của mình bị phát hiện, nhưng không những không lùi bước, còn nâng ly trà lên ra hiệu với y.

Ra hiệu xong lại uống một hớp, rồi giơ ngón tay cái với y.

Hai chữ: Trà ngon.

Trái tim Chương Lương nhất thời cảm thấy như bị bóp nghẹt.

Trà đó thật sự là trà ngon, là loại y coi như báu vật.

Là vu trà được sản xuất từ Tổ vu lĩnh Vạn Yêu Quốc, nghe đồn nơi đó là tổ địa nhân tộc hưng thịnh, có tiên trà mà Đại vu thượng cổ trồng, về sau trải qua thăng trầm biến đổi, tổ địa trở thành vùng đất cấm ky tiếng tăm lừng lẫy nam Đam bộ châu, tiên trà cũng bị phá hủy. Nhưng một ít hạt giống do tiên trà để lại, vẫn tiếp tục sinh trưởng ở Tổ vu lĩnh.

Sản lượng của loại trà này không thấp, nhưng vì có nguồn gốc từ vùng đất cấm ky, cho nên rất khó thu hái.

Về phẩm chất thì bởi vì nơi sinh trưởng, cho nên nó là thượng phẩm trong các loại trà, vô cùng có lợi cho việc tu luyện.

Một chỉ lá trà có giá trị đến hai trăm tử kim tệ, có thể xưng là giá trên trời.

Mặc dù là vậy nó vẫn là loại trà mà có tiền cũng không mua được, muốn mua, có tiền thôi thì chưa đủ, còn phải có chút quan hệ mới được.

Nếu không phải gần đây y cảm thấy thực lực mình sắp đột phá đến Chân nguyên cảnh hậu kỳ, có đánh chết y cũng sẽ không mang lá trà này đến đây ngâm uống.

Giờ này khắc này, lá trà quý giá, thân thánh như vậy, lại bị Tân Hà uống.

"Tiểu tử, ngươi cho lão tử..."

"Cẩn thận!"

Chương Lương theo bản năng muốn giận dữ mắng chửi người, nhưng còn chưa kịp nói hết câu đã cảm nhận được một luông gió mạnh đập vào mặt.

Đồng thời còn có tiếng thét của Ngưu Thừa An.

Trái tim Chương Lương khẽ run lên, theo bản năng thực hiện chiến thuật ngửa người ra sau.

"Vút!"

Ngay sau đó, một cái vuốt sói đen bóng lập lòe ánh sáng gần như là dán sát cằm y lướt vụt qua, thậm chí y còn có thể trông thấy vết chém phía trên vuốt sói một cách rõ ràng. Có một số là Ngưu Thừa An chém ra, cũng có một số là do chính y đâm ra.

"Râm!"

Ngay sau đó, một tiếng trâm đục vang lên, thân hình cao lớn của lang yêu xẹt qua ánh nhìn dưới mí mắt Chương Lương rồi nhanh chóng lui lại phía sau.

Đây là Ngưu Thừa An ra tay cứng đối cứng, đánh lui lang yêu.

Chương Lương gần như là vừa gặp thoáng qua tử thần, lập tức toát mồ hôi lạnh.

"Đừng phân tâm!" Ngưu Thừa An nhắc nhở.

'Ách... Vâng vâng!"

Chương Lương vội vàng gật đầu, nhưng theo bản năng, y vẫn liếc nhìn qua chỗ Tần Hà một cái.

Kết quả, không nhìn còn tốt, vừa nhìn liền trực tiếp bùng nổ.

Chỉ thấy Tần Hà lúc này đang cầm bình ngọc đựng lá trà của y, đổ hết toàn bộ lá trà vào trong ấm trà.

Một lần dùng hết!

"Mẹ nó - Lão tử chém chết ngươi!"

Chương Lương không thể nhịn được nữa, trái tim thực sự đang rỉ máu, y hú lên quái dị một tiếng rồi vọt về phía Tần Hà.

Vu trà thượng phẩm, hai mảnh lá trà đã đủ để pha một ấm trà ngon.

Trong cái bình ngọc kia của y còn có đến nửa chỉ lá trà, thế mà lại bị Tần Hà đổ hết toàn bộ vào trong ấm?

Phung phí của trời, phung phí của trời! Kết quả tiếng hô của y đã suýt chút nữa đẩy Ngưu Thừa An xuống hố.

Ngưu Thừa An vừa nghe Chương Lương hô to thì tưởng lầm là tín hiệu tấn công, lập tức vung đao xông lên, tính mau chóng đánh hạ lang yêu.

Hơn nữa lần tấn công này của Ngưu Thừa An, còn bởi vì có Chương Lương ở bên, cho nên không có để lại lực đề phòng.

Kết quả Ngưu Thừa An đột nhiên phát hiện, Chương Lương hô to một tiếng, lại không có xông lên cùng hợp tác với mình, mà là... Chạy.

Chạy rồi -

Khá lắm!

Ngưu Thừa An nhìn vuốt sói to lớn hung hăng chụp về phía mình, không khỏi lặp lại câu mắng to của Chương Lương: "Mẹ nó -"
Bình Luận (0)
Comment