Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 683 - Chương 683: Bản Đại Tiên Kiên Quyết Phản Đối

Chương 683: Bản đại tiên kiên quyết phản đối Chương 683: Bản đại tiên kiên quyết phản đốiChương 683: Bản đại tiên kiên quyết phản đối

Đến lúc Chương Lương lăn ngã chạy vội tới bên cạnh bàn, mở nắp bình ngọc nhìn thấy lá trà bên trong vẫn còn, khỏi phải nói vẻ mặt y có bao nhiêu kinh ngạc và vui sướng.

Thậm chí trong nháy mắt y còn cảm thấy, việc Tần Hà uống trộm nước trà cũng không phải là không thể chấp nhận.

Một bình lá trà này, chính là nửa tài sản của y đấy.

"Đại nhân, ngài sao vậy?" Tần Hà chớp chớp mắt, lộ ra vẻ mặt tràn đầy quan tâm.

Chương Lương cẩn thận từng ly từng tí giấu bình ngọc vào trong ngực áo, trừng Tần Hà một cái, tức giận nói: "Ai cho tiểu tử ngươi ngồi chỗ ta, còn dám uống trà của ta?"

"Cái này... Trà nên chia sẻ, cùng nhau uống, nếu không sẽ rất buồn, đại nhân ngài không hẹp hòi như vậy chứ? Tần Hà nghiêm túc hỏi.

"Ta... Hẹp hòi? A phi -' Chương Lương trừng mắt, nhưng rất nhanh y đã phản ứng lại, chất vấn: "Đây là vấn đề ta có keo kiệt hẹp hòi hay không à, mau cút đi thiêu thi cho tat”

"Được." Tần Hà gật đầu, sau đó phủi mông một cái, quay trở lại trong lông giam.

Chương Lương thấy vậy càng giận mà không có chỗ xả, chỉ vào Tần Hà tức giận nói: "Cơ Đại Nhãn, ném thi thể của con lang yêu kia cho hắn, mệt chết hắn cho tai!"

"Vâng." Cơ Đại Nhãn đáp lời, Chương Lương lúc này mới rời đi, nhưng mà còn chưa đi được mấy bước, y lại bỗng nhiên há họng rú thảm: "Ngao -"

"Đại nhân, ngài làm sao vậy?" Cơ Đại Nhãn giật mình, vội vàng chạy tới đỡ y.

"Lại... Lại bị kéo căng."

"Đại nhân, hay là để tiểu nhân xem xét giúp ngài một chút?"

"Được, xem thử xem."

"Như thế nào?"

"Đại nhân... Ừm... Hơi nhỏ... Ta không thấy rõ ràng."

Chương Lương: "@ ta %# để ngươi 3F? W*-y? % nhìn xem cái này * L ... cà

Qua một lát sau, Tần Hà nhìn thi thể trên bàn thanh lý thi thể, có xúc động muốn mắng người.

Thầm mắng Ngưu Thừa An cái tên vương bát đản ngươi, cho ngươi cái thuật chúc phúc là để ngươi trấn thi, không phải để ngươi phân thây.

Khá lắm, con lang yêu này bị phân ra cũng phải hơn hai trăm tám mươi mảnh, sau khi ngã xuống còn bị đám người bên ngoài đồng thời xông lên, có vũ khí gì thì cũng đều sử dụng ra hết.

Đao thương kiếm kích búa rìu câu xiên, roi giản chùy trảo xích chùy gậy quải... Mười tám loại binh khí không thiếu thứ nào.

Càng phát rồ là, cửa sau của lang yêu còn bị cắm vào một đoạn cán gãy của binh khí nào đó không rõ.

Khiến Tần Hà nhìn thấy mà khóe miệng giật giật. Đây là chuyện người làm sao?

Đay là chuyện mà con người có thể làm ra à?

Lang yêu tuy chỉ là một bộ thi thể, nhưng các ngươi làm nhục một bộ thi thể như vậy, là không đạo đức!

Bản đại tiên kiên quyết phản đối các ngươi làm như vậy!

Thành tình trạng như vậy phải làm bao nhiêu việc chứ?

Không khác gì lắp ghép xếp gỗ cả.

Có điều... Trong lòng khó chịu thì khó chịu, công việc vẫn phải làm.

Vô ảnh thủ -

Ghép lại lại từng mảnh thi thể, tốc độ phải gọi là cực nhanh.

Mặc dù cũng phải đi một ít đường quanh co, nhưng không đến thời gian nửa nén hương, Tần Hà đã ghép lại thi thể của lang yêu đến tám chín phần mười.

Vì sao nói là tám chín phần mười?

Là bởi vì trước đó vốn đã thiếu mấy khối thịt, tiếp đó là còn có hai khối Tần Hà không phân biệt được nó rốt cuộc là trên mặt hay là trên mông.

Cái con lang yêu này lông lá dày đặc, cảm giác không khác nhau là mấy, sự lý giải của Tần Hà về nó kém xa rất nhiều so với thi thể con người.

Nhưng bất kể thế nào, con lang yêu này ít nhất là đã có thể nhìn.

Chần chờ suy tư một lát, Tân Hà quyết định bất chấp, là mặt hay mông thì cũng... Không khác nhau là mấy.

Vô ảnh thủ tiếp tục, kim khâu thi thể.

Lại là thời gian gân nửa nén hương trôi qua, đến khi hoàn thành khâu lại, thi thể lang yêu cũng đã chuẩn bị xong.

Thanh lý thi thể, đặt lên lò đốt, châm lửa.

Bên trong ngọn lửa rừng rực nóng cháy, lang yêu triệt để trở thành dĩ vãng.

Thông qua rối bóng biểu diễn, Tần Hà lại nhìn thấy kiếp sống của lang yêu trong lồng giam.

Đó chỉ có hai chữ, đau khổ.

Rơi vào trong tay Trấn ma tỉ, tất cả yêu ma cũng chỉ còn lại một tác dụng, đó là sản xuất vật tư liên tục không ngừng cho Trấn ma ti, nếu như không thể tiếp tục sản xuất thì sẽ bị xử lý ngay lập tức, giống như là nhện yêu cùng tinh tinh yêu trước đó.

Có điều thứ lang yêu đóng góp không phải là dịch thận cùng tơ nhện, mà là lông sói dưới nách nó.

Lông sói này là vật liệu sử dụng để chế tạo ngòi bút vẽ bùa chú, chế ra bút phù sinh gió, nước chảy mây trôi trên mặt giấy.

Một cây bút vẽ phù làm từ lông sói có phẩm chất tốt, giá trị trăm kim.

Mỗi một con Tật phong lang một lần cũng chỉ có thể nhổ được mấy chục sợi lông ít ỏi, muốn thành một cây bút thì cần phải có thời gian không ngắn.

Lang yêu hai đầu, tư chất ngút trời, lại vị giam ở trong Trấn ma ti trở thành gia súc cung cấp lông, oán khí ngút trời, sau khi chết dị biến, cắn chết thợ thiêu thi, sau đó liền bị băm nát.

Chiến tranh giữa người cùng yêu ma, không có chính nghĩa và tà ác.

Cảnh tượng trong Trấn ma tỉ chính là thể hiện điều này rõ ràng đến trần trụi. Yêu ma đồ sát loài người như gà đất chó sành, loài người tra tấn yêu ma, cũng không khác gì ma quỷ.

Có chỉ là lợi ích.

Có chỉ là nắm đấm cùng lực lượng.

Nhưng đó không phải là điều Tần Hà quan tâm, chính nghĩa hay tà ác gì đó, ai thích người đó quản, chỉ cần không đụng chạm đến hắn là được.

Vào lúc này, điều Tân Hà quan tâm hơn chính là phần thưởng.

Bởi vì phần thưởng của lang yêu mang đến cực kỳ không phù hợp với thực lực và thân phận của nó, vẻn vẹn chỉ là pháp lực +1.

Phần thưởng thuộc loại cấp bậc thấp nhất trong cấp bậc thấp nhất.

Điều này khiến Tần Hà có hơi không thể hiểu được, âm thầm suy đoán xem có phải là do mặt cùng mông bị ghép ngược hay không, thanh lý thi thể có đúng chỗ hay không?

Ngay sau đó.

Phảng phất vì để chuyên môn xác minh suy đoán của Tần Hà, trong góc tối lông giam, hư ảnh lang yêu đột nhiên xuất hiện mà không có chút dấu hiệu nào báo trước, đồng thời nhìn chằm chằm vào Tần Hà, chất vấn: "Vì sao ngươi lại khâu mông ta lên trên mặt?”

Tia chớp xẹt qua, Tần Hà lập tức cảm thấy sau lưng lướt qua một luồng khí lạnh, thầm nghĩ không tốt.

Sự kiện linh dị
Bình Luận (0)
Comment