Chương 719: Lời đồn biến dị
Chương 719: Lời đồn biến dịChương 719: Lời đồn biến dị
Chỉ cần thông qua hình thức truyền miệng, bất kỳ một sự kiện nóng nào khi truyền đến cuối, đều sẽ trở nên hoàn toàn thay đổi.
Tần Hà rời đi, lời đồn về Thái tử giám quốc không có điểu dùng cũng theo Tần Hà rời đi mà nhanh chóng khuếch tán.
Lời đồn lan truyền ra nguyên điểm hai mươi bước liền bắt đầu xảy ra đợt biến dị đầu tiên, nội dung biến thành Thái tử triệu hạnh mỹ nữ, kết quả triệu đúng một tên thích khách, tổn thương điểu nên bị rụt dương, còn thích khách thì đã chạy trốn.
Lan khỏi nguyên điểm nửa con đường, lời đồn xảy ra biến dị lân thứ hai, nội dung biến thành Thái tử triệu hạnh nam sủng, kết quả nam sủng lộ ra điểu còn to hơn điểu của Thái tử, Thái tử từ bên tiến công biến thành bên chống lại tiến công, bị dọa đến rụt dương, ngự y bận rộn suốt cả một đêm cũng không thể khiến điểu thò đầu ra.
Lan khỏi nguyên điểm một con đường, lời đồn xảy ra biến dị lần thứ ba, nội dung biến thành năng lực giường chiếu của Thái tử bị suy yếu, thế là uống thuốc kích thích cường dương, kết quả bị tẩu hỏa nhập ma, chờ không nổi mỹ nữ triệu hạnh đến, cho nên đã điên cuồng di chuyển với miệng bầu rượu, sau đó, mắc kẹt.
Lan khỏi nguyên điểm ba con đường, Thái tử cùng chó sủa một đêm.
Lan khỏi nguyên điểm nửa tòa thành, chuyện đã trở thành yêu hận tình cừu giữa Thái tử và rông Komodo.
Còn chưa lan đến điểm cuối, sự kiện vừa mới truyền bá đến một nửa thì đã hoàn toàn thay đổi, đủ loại phiên bản bay đầy trời, thậm chí còn không hề theo luân lý hay đạo lý gì cả.
Đến cuối cùng thì thật giả đã không còn quan trọng, quan trọng là, dân chúng trong kinh thành muốn tin tưởng vào điều gì, hoặc là mong muốn giải trí cái gì.
Vô số kẻ bất mãn với đế quốc Đại cảnh đã nhân cơ hội này, gài bài vào trong tin đồn thất thiệt, biến thành khắp thành cuồng hoan.
Có điều dù cho tin đồn thất thiệt có cuộn trào mãnh liệt đến cỡ nào, nó cũng không mảy may ảnh hưởng đến Thái tử Ly Thừa Cương.
Bởi vì cho dù là quân thám thính hay quan tình báo trung thành đến mức nào, cũng sẽ không ngớ ngẩn mà bẩm báo tin tức dân gian đồn thổi này cho Ly Thừa Cương.
Bởi vì Ly Thừa Cương lúc này đã đỏ mắt, giống như điên dại.
Dưới đình đã thấm đẫm máu tươi, mười mấy thi thể ngự y không đầu xếp chồng lên nhau, cao như là một tòa núi nhỏ.
"Ngự y, gọi ngự y!" Ly Thừa Cương gào thét, hung quang trong mắt giống như là một con gấu ngựa hoàn toàn bị chọc giận.
Dưới đường, một đám thái giám cúi đầu không dám thở mạnh, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Ly Thừa Cương bị tập kích "rụt dương vào bụng”, đau đớn kịch liệt đã hành hạ Ly Thừa Cương vốn là kẻ máu lạnh đến phát điên.
Mà Ly Thừa Cương vốn đã là khí huyết phù phiếm, dương rụt vào cực sâu, cả đám ngự y đều bó tay toàn tập.
Trải qua mấy phen giày vò, Ly Thừa Cương bắt đầu giết người.
Ngự y đến một giết một, đến một giết một. Chồng thây như gò núi này, chính là toàn bộ ngự y trong cung, ngay cả ngự y chuyên về môn "thiến công”, cũng không bỏ qua.
"Gọi ngự y, người đâu, câm cả rồi?"
Lý Thừa Cương thấy toàn bộ đám người đều im lặng,'bành" một tiếng đạp đổ chén thuốc trước mặt, lập tức nước thuốc màu đỏ sậm liền vung vãi đầy đất, chúng hòa cùng vết máu đầy đất dưới đình, làm cho cảnh tượng vốn đã tràn đây máu tanh càng thêm lạnh lẽo.
"Khởi... Khởi bẩm Thái tử, trong cung đã. . đã không còn ngự y.' Tên thái giám dẫn đầu không thể giữ im lặng thêm nữa, run run rẩy rẩy dùng giọng vịt đực trả lời.
"Trong cung không có, vậy ra bên ngoài tìm, thành Lâm An còn nhiều đại phu, túm hết tất cả bọn chúng tới đây cho bản điện hạ, túm hết toàn bộ!" Ly Thừa Cương chỉ về phía cửa cung.
"Vâng!"
"Tiện nhân Thúy Thanh Lâu kia đã bắt được chưa?”
"Bẩm... Điện hạ, chưa có tin tức truyền về."
"Phế vật, tất cả đều là phế vật!"
"Truyền lệnh xuống, thà giết nhầm chứ tuyệt đối không thể bỏ qua, giết sạch bọn chúng! Giết sạch bọn chúng! Giết!" Ly Thừa Cương điên cuồng vung tay.
"Vâng, điện hại"...
"Gia, chúng ta đi đâu?" Trong nội thành, con bê hỏi.
"Ra ngoài thành, đi sông Ngụy Thủy." Tần Hà trả lời.
Ngụy Thủy, dòng sông lớn nhất vùng Bắc Cương đế quốc Đại Cảnh, hai bên bờ có bình nguyên rộng lớn, đất đai màu mỡ.
Ngụy Thủy nối ngang đông tây, là lá chắn tự nhiên phía bắc thành Lâm An, vị trí xa nhất mà Bắc Lương Quốc thời kỳ toàn thắng có thể tiến đánh, chính là bờ bắc sông Ngụy Thủy.
Sông lớn cuồn cuộn, dõi mắt không thể thấy bờ, sóng cả cuộn trào mãnh liệt, tàu thuyền qua lại khó khăn.
Chỉ có vài khúc sông ngắn có dòng chảy lặng thì mới có đò ngang qua lại.
Tần Hà tới đây, là để rải tro cốt của Độc giác ngạc.
Nguyện vọng trước khi chết của Độc giác ngạc, chính là tro cốt vào nước, vĩnh viễn không lên bờ.
Tần Hà đã đáp ứng, tất nhiên là phải làm.
Vốn dĩ Tần Hà định rải tro cốt của Độc giác ngạc xuống hào hộ thành gần đó, nhưng lại nghĩ tới vô số oan hồn bên trong hào hộ thành, chỉ đành từ bỏ ý định.
Vẫn nên đi thêm một đoạn đường thì hơn.
Con sông lớn với sóng cả mãnh liệt này nối thẳng với hải vực cuồng bạo, rộng lớn vô biên.
Độc giác ngạc nhất định sẽ vừa lòng thỏa ý.
Rải hết tro cốt, Tân Hà dọc theo hào nước trở về nội thành, tiếp đó lại bắt đầu đi dạo ăn uống, tiện thể tắm kỳ rồi nghe hát khúc.
Thư giãn sảng khoái cho mãi đến khi trời tối, Tân Hà mới trở vê phòng thiêu thi.
Xa xa, Tần Hà liền trông thấy một người đang nói gì đó với Vương Thiết Trụ. Vương Thiết Trụ trông thấy Tần Hà, chỉ vào Tần Hà liền nói: "Gia nhà ta vừa lúc trở lại, ngươi thương lượng với ngài ấy đi."
Tần Hà xem xét, trong lòng không khỏi vui vẻ.
Người này, hắn quen.
Là Điển quân giáo úy Trấn ma tỉ, tâm phúc của Ngưu Thừa An, Chương Lương!
Lúc ở trong cửa chữ Hợi, y được Tần Hà thưởng cho một đạo 'Thuật thiên nhân bản bản.
Có vẻ như, là chuyện làm ăn tới cửa.