Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 721 - Chương 721: Khu Mộ Chương Gia

Chương 721: Khu mộ Chương gia Chương 721: Khu mộ Chương giaChương 721: Khu mộ Chương gia

"Chuyện gì vậy?" Tần Hà giả bộ không biết.

"Chính là, nhà ta có một vị tổ tông, kim thân chẳng lành, tỉnh dậy rồi." Chương Lương nói, sau đó y liền tránh nặng tìm nhẹ, kể sơ qua sự việc một lần.

Còn việc trước đó tìm người hỗ trợ bốn lần, ba người tử vong, hai người chạy trốn thì không nói tới một chữ.

Dù sao y là tới cửa tìm người, thử một lần, nếu như thành thì tốt, còn không thành, thì cứ coi như là đưa đồ ăn cho lão tổ tông vậy.

Tất nhiên, tiền vẫn sẽ được trả nhưng sẽ là một loại tiền khác - tiên giấy.

Cái này gọi là sinh tử có mệnh, phú quý nhờ trời, đã tiếp nhận thì đừng trách ai cả.

Công bằng, công chính!

"Ta đến hỗ trợ, cũng không miễn phí đâu." Tần Hà vừa nghe vậy, nụ cười càng rõ.

Bộ thi thể đầu tiên được mình triệu hoán, nhất định phải đi xem một chút, tiện thể kiếm một khoản.

Mặc dù gân đây mình thu nhập tương đối khá, nhưng có ai lại ngại mình nhiều tiền chứ.

"Ách... Chương gia ta, sẵn lòng bỏ ra năm mươi vạn ngân tệ làm tiền thù lao." Chương Lương hơi do dự một thoáng, chậm rãi xòe năm ngón tay ra.

Cái giá này, chỉ là giá cả lúc ban đầu khi mới dán thông cáo, còn giá cả sau đó đã được Chương gia tăng tới một trăm vạn, hơn nữa còn có một khoản ứng trước.

Ứng trước mười vạn, chính là dù có giải quyết được chuyện này hay không, chỉ cần đi lên khu mộ là sẽ cho mười vạn ngân tệ.

Nhưng đến lượt Tần Hà, Chương Lương vẫn là không nói tới một chữ.

Đây là giá trong lòng Chương Lương cho Tần Hà, y thấy, như vậy là đã quá cao.

"Năm mươi vạn." Tân Hà gật đầu,'Được, liên năm mươi vạn."

Bàn bạc giá cả xong xuôi, Chương Lương liền trở vê, thoả thuận ngày mai lên đường.

Tần Hà ngủ một đêm, qua ngày hôm sau đúng hẹn lên đường.

Vương Thiết Trụ đi theo, Ma Phi cũng la hét đòi đi, Tân Hà liền để nó đi cùng.

Khu mộ Chương gia cách thành Lâm An hai mươi dặm, dựa vào núi ôm nước, rồng cuộn hổ nằm, nếu xem xét theo bố cục phong thủy, đây là một khu âm trạch thượng hạng.

Nhưng giờ phút này, khu mộ Chương gia âm khí bao quanh, sát khí ngút trời, ánh nắng bị tà khí che đậy, trông tựa như một tấm màn đen.

Cảnh tượng như vậy, không cần mở thiên nhãn Tần Hà cũng biết, hung, đại hung.

Trên đường Chương Lương nói xa nói gần, cuối cùng vẫn nói một chút về sự kiện này.

Một câu, hung thi uống máu, pháp lực vô biên!

Hơn nữa sát khí nơi đây đã thành trận, cũng là một phiền phức lớn. Dưới núi chôn phần mộ tổ tiên, hơn hai mươi người nhà họ Chương đang đứng chờ, đó đều là người đến giám sát mộ tổ tiên, dựng lều bằng cỏ bày ra một doanh địa nhỏ, phía trên treo đầy các loại đồ vật trấn thi.

Tần Hà nhìn thoáng qua một lượt, một số ít có tác dụng, phần lớn đều là đồ trưng bày.

Cái thứ thi thể này, để khắc chế được nó phải có học vấn thâm sâu, điều quan trọng nhất là đa phần thi thể đao thương bất nhập, nước lửa không thấm, nếu không thể khắc chế thì phải cưỡng ép diệt sát.

Mà việc đó thì cần có thực lực cao hơn nó một bậc mới có thể làm được.

Nói cách khác, nếu như Chương gia có thể mời được một cường giả Đạo cung cảnh ra tay, thì đã không có những chuyện phiền phức này.

Nhưng vấn đề là, thứ nhất Chương gia không có đủ mặt mũi đó, thứ hai cũng không có thực lực để mời được một vị Đạo cung cảnh.

Phải biết tính cả toàn bộ đế quốc Đại Cảnh, số lượng cường giả Đạo cung cảnh cũng không quá mười ngón tay, vị nào cũng có địa vị siêu nhiên, chỉ bỏ chút tiền ra liên có thể mời được, đó là nằm mơ.

Chương Lương dẫn Tần Hà đến gặp người chủ sự trông coi khu mộ này, người nọ tên là Chương Uyên, ước chừng bốn mươi năm mươi tuổi, Dũng tuyền cảnh đại viên mãn, nửa bước Luân hải cảnh.

Chương Uyên quan sát Tần Hà từ trên xuống dưới một lượt, nghi ngờ nhìn về phía Chương Lương, hỏi: "Chỉ có Chân nguyên cảnh?!"

“Uyên thúc mượn một bước nói chuyện.' Chương Lương vội vàng kéo Chương Uyên vào trong một căn phòng gân đó, hai người ở bên trong thì thâm mấy câu, cuối cùng chỉ có Chương Lương đi ra, cười nói với Tần Hà: "Tần tiểu ca, ta đã đàm luận với gia thúc ta xong xuôi rồi, ngươi xem chừng nào thì có thể lên núi?"

Tần Hà trâm ngâm một lát, trả lời: "Sau giờ ngọ đi."

Ban đầu Tần Hà định nói là buổi tối.

Nhưng suy nghĩ một chút, buổi tối tiến vào đập xẻng một cái liền xong chuyện, tốc độ kiếm tiền có vẻ hơi nhanh quá mức.

Vẫn nên đi vào buổi trưa thì hơn, tìm một nơi nào đó nghỉ ngơi chốc lát, đợi đến buổi tối rồi làm việc.

Như vậy thì trong lòng đám người Chương gia có thể sẽ dễ chịu hơn chút.

Chương Lương tất nhiên là không có ý kiến gì, dẫn đám Tần Hà đi vào một căn phòng cỏ nghỉ ngơi, còn đưa lên chút rượu cùng đồ ăn.

Từ đầu đến cuối, tên Chương Uyên kia cũng không xuất hiện thêm một lần nào.

Buổi trưa, Tần Hà cưỡi Lamborgh, dẫn theo Vương Thiết Trụ cùng Ma Phị, bước từng bước đi lên khu mộ.

Vào khoảnh khắc một người ba thú tiến vào sát khí, đất trời bỗng nhiên tối sâm lại, cát bay đá chạy, mùi máu tanh cùng mùi thi thể thối rữa nồng nặc tràn vào trong xoang mũi, nông đậm đến mức khiến người ta sinh ra cảm giác hít thở không thông.

Đất đá dưới chân biến thành màu cháy đen, khe nứt khắp nơi, sát khí phá đất mà lên.

Nhìn lại sau lưng, phía sau đã không phải là chỗ bọn họ đi tới, mà đã chuyển thành sườn núi trong khu mộ.

"Gia, sát khí này thật mạnh, còn tạo thành trận rồi." Vương Thiết Trụ biến sắc. "Nín thở chút đi." Dò xét chung quanh một vòng, vẻ nghi hoặc trong mắt Tần Hà lóe lên một cái rồi biến mất, hắn trâm ngâm trong phút chốc rồi nói: “Thăm dò khu mộ này trước."

Trực giác nói cho Tần Hà, bên trong khu mộ này, hình như không chỉ có thi thể, còn có một vài thứ khác.
Bình Luận (0)
Comment