Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 722 - Chương 722: Thi Yêu

Chương 722: Thi yêu Chương 722: Thi yêuChương 722: Thi yêu

Có thể là thứ sinh ra ở đây, cũng có thể là thứ gì đó bị hấp dẫn tới.

Bất kể là người hay yêu ma quỷ quái thì đều thích tham gia trò vui.

Tiếp đó Tần Hà liền dẫn theo đám Vương Thiết Trụ đi dạo quanh khu mộ một vòng, cũng tìm được mộ của lão tổ tông Chương gia phá đất mà lên.

Đó là một ngôi mộ được xây bằng đá trắng, chiếm diện tích chừng ba bốn gian phòng, nơi trung tâm lúc này đã thành một cái hố to, cái quan tài lớn màu đen bị nổ tung chỉ còn lại phần đáy, xung quanh là một mảnh hỗn độn, thậm chí còn lan đến ngôi mộ bên cạnh, khiến quan tài bên trong sắp lộ cả ra ngoài.

"Thi thể đã rời đi?" Ma Phi nhìn quanh một vòng, nghỉ ngờ hỏi.

"Chắc hẳn là đang ở phía trên, nơi có sát khí nồng đậm nhất." Vương Thiết Trụ chỉ về phía đỉnh núi của khu mộ, lượng lớn sát khí phá đất mà ra, bốc thẳng lên trên, cuối cùng tụ lại trên đỉnh núi.

Tần Hà gật đầu, sau đó đội ngũ chuyển hướng đi lên đỉnh núi.

Đi càng lên đỉnh càng trở nên khó khăn, cũng không phải là do thế núi, mà là sát khí càng lúc càng nồng đậm, mức độ này, đã vượt xa khả năng mà một thi thể biến dị có thể ngưng tụ ra.

Rất rõ ràng, là thi biến đã khiến cho thế cục nơi đây thay đổi.

Đám người Tần Hà đi được một nửa liền ngừng lại, là do Ma Phi không chịu đựng nổi nữa, sát khí mãnh liệt ăn mòn nó khiến nó khó có thể chống đỡ, mặt mày trắng bệch, hai chân nhỏ run rẩy không ngừng, đến mức sắp phải co quắp trên mặt đất. Tần Hà đánh giá một chút, dứt khoát dừng lại, vẽ một cái vòng dưới đất ngăn cách sát khí.

Dự định chờ đợi ở ngay giữa sườn núi.

Một câu, hắn không vội.

Nếu giải quyết xong chuyện quá nhanh, sau đó sẽ khó đàm phán giá cả.

Thế là một đoàn người liền đổi một nơi nghỉ ngơi, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, cứ như vậy cho tới khi màn đêm buông xuống.

Ngay vào khoảnh khắc dương khí biến mất giữa đất trời.

"Rống!"

Một tiếng gào thét chấn thiên động địa đột nhiên vang lên trên đỉnh núi, âm phong gào thét cuốn lấy toàn bộ mọi thứ, những khối đá núi lớn chừng đầu người cũng theo đó mà râm rầm từ trên đỉnh núi lăn xuống không ngừng.

"Ta muốn thăng thiên, pháp lực vô biên!"

"Ta muốn thăng thiên, pháp lực vô biên!"

Ngay sau đó, chính là một tiếng hô to với giọng trâm thấp tràn đầy hùng hồn, nhưng cũng hơi có vẻ trẻ trâu vang lên.

Trước đó Tần Hà không hề biết đến điều này, lúc này nghe được thì khóe miệng không khỏi giật giật, lại thấy nó cứ hô khẩu hiệu liên tiếp không ngừng, thế là quay đầu nhìn Ma Phi, nói: "Mắng nó hai câu để nó xuống đây."

"Vâng, gia."

Ma Phi nghe vậy thì rất vui, gia rất ít phân nhiệm vụ cho nó, chuyện này đối với nó mà nói, tuyệt đối là một cơ hội thể hiện hiếm có, thế là gân giọng gào †o: "Đừng có mà khoác lác, ngươi mẹ nó chính là một khối thịt chết vừa khô vừa cằn đến chó cũng không thèm ăn, mau lau cái cổ sạch sẽ chút, rồi xuống đây đưa hàng!"

"Oanhl"

"Oanhl"

Ma Phi vừa dứt lời, đỉnh núi ngay lập tức liền có đáp lại, đó là từng tiếng vang nặng nề.

Giống như là có khối đá lớn đang lăn xuống vậy.

Ngay sau đó, một bóng dáng đen thùi lùi từ trên trời giáng xuống, rơi xuống vị trí cách vòng tròn của Tần Hà không xa, bụi đất lập tức văng tung tóe, nền đất dưới chân cũng nảy lên một cái.

"Đạo chích phương nào, dám nhục mạ lão phu, nhận lấy cái chết!"

Chính giữa bụi đất tung bay, một lão giả thân mặc áo thọ màu đỏ sậm, khuôn mặt khô quắt, hai mắt nhắm chặt hướng về phía đám Tần Hà.

Rõ ràng mắt nó không hề mở ra, nhưng lại có thể cảm nhận được ánh mắt của nó gắt gao khóa chặt vào một người ba thú trong vòng tròn.

"Nha, thật đáng sợ." Ma Phi vừa trông thấy nó liền rụt cổ lại, vội vàng trốn sau lưng Tần Hà.

Vương Thiết Trụ nuốt một ngụm nước bọt, cũng không khỏi liếc nhìn Tần Hà một cái, chỉ cảm thấy toàn thân rét run.

Thi thể này có hình thể lớn hơn một vòng so với thi thể bình thường, nhìn xuống từ trên cao rất có cảm giác áp bách, mà khí tức nó cũng cường hãn hơn rất nhiều so với cương thi cửu phẩm.

Đây rõ ràng đã không phải là cương thi, mà là thi yêu! Thi thể từ yếu đến mạnh, đại khái có thể chia thành tử thi, thi biến, hung thi, cương thi, thi yêu.

Cái gọi là thi yêu, chính là chỉ thi thể đã sinh ra linh trí một lần nữa, giống như là mượn xác tân sinh vậy.

Nghiêm chỉnh mà nói, thì thứ này đã vượt ra ngoài phạm trù của thi thể, có năng lực thần dị, thậm chí là có được thần thông đại pháp lực nào đó.

Yêu vật loại này, thậm chí còn có thể được Thiên đạo thu nhận, nghịch thiên tu hành.

Khẩu hiệu "Ta muốn thăng thiên, pháp lực vô biên!" của nó cũng không phải là la hét một cách mù quáng, mà là nó thực sự có tư cách này, nếu như có đủ khí vận gia thân, việc tu luyện thành "thi tiên" trong truyền thuyết cũng không phải là không thể xảy ra.

Chỉ có điều nó quá kiêu căng, cũng hơi trẻ trâu một chút.

Tần Hà quan sát kỹ càng một lượt, hai mắt lập tức sáng lên.

Cái thuật thiên nhân bản bản này, không hổ là lân đầu tiên, thực sự là vượt ngoài mong đợi nha.
Bình Luận (0)
Comment