Chương 727: Hòa làm một thể
Chương 727: Hòa làm một thểChương 727: Hòa làm một thể
"AI -"
"Tha mạng! Tổ tông tha mạng!"
"AII"
Sau nửa đêm, tiếng kêu đau đớn thảm thiết cùng với tiếng thi rống đã đánh thức toàn bộ người trong doanh địa.
"Có chuyện gì vậy!" Chương Lương là người đầu tiên chạy vội ra.
Theo sát phía sau, toàn bộ người nhà họ Chương đang ở trong doanh địa cũng đồng loạt tuôn ra ngoài, căng thẳng nhìn về phía khu mộ.
Câu hỏi này đã định sẵn là không có câu trả lời, Chương Lương vội vàng nói: "Mau đi mời Uyên thúc!"
Hai tên tử đệ đáp lời, vội vã chạy về phía nhà tranh, nhưng kết quả lại mang về tin tức: Chương Uyên không có ở trong gian phòng.
Chương Lương lập tức cảm thấy như ngũ lôi oanh đỉnh, bởi vì y hồi tưởng lại, tiếng kêu thảm thiết mới vừa rồi, lại ẩn ẩn có hơi quen thuộc.
"Là Uyên thúc xảy ra chuyện!" Không chỉ Chương Lương, vài người khác cũng phản ứng lại, thốt lên kinh hãi.
"Mau mời Hoa An ra đây!" Chương Lương phát hoảng.
Qua chốc lát, đoàn người Tần Hà đi đến sân, nghe đám người Chương Lương lao nhao nói một trận.
Vương Thiết Trụ vừa ngáp vừa liếc mắt nhìn Tần Hà một cái, rướn người lên trước nói: "Họa phúc khó liệu, thiên đạo gian truân, đợi ta tính toán thử một chút." Nói xong nó vươn tay, làm bộ bấm bấm ngón tay mấy lần, sắc mặt đại biến: 'Không tốt, đêm nay ánh trăng mờ đỏ, Uyên thúc các ngươi e rằng có họa sát thân.
"Ánh trăng?"
Chương Lương theo bản năng nhìn thoáng qua bầu trời đêm tối đen, ngẩn người, không biết tên gù này bấm tay tính toán thế nào, sao lại liên quan tới ánh trăng rồi.
"Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là họa sát thân." Vương Thiết Trụ vội vàng uốn nắn lại.
"Ách... Xin đại sư chỉ rõ, Uyên thúc nhà ta rốt cục thế nào." Chương Lương hỏi.
Vương Thiết Trụ nghiêm mặt,'Có lẽ, đã hòa thành một thể với tổ tông nhà ngươi rồi."
"Cái này... Đại sư, xin ngài mau cứu Uyên thúc nhà ta, Chương gia ta tất có thâm tạ." Chương Lương hoàn toàn luống cuống, Chương Uyên là đường thân thuộc cùng một mạch với y, ngày thường có nhiều quan tâm săn sóc y, cũng là một trong những người chủ sự Chương gia, nếu như Chương Uyên gặp bất trắc, mạch này của Chương Lương cùng với Chương gia sẽ bị đả kích nặng nà.
"Khí tượng tối nay hung ác, thi khí ngập trời, không thể ra sức.' Tần Hà trực tiếp lắc đầu, nói xong liền xoay người trở về phòng.
Vương Thiết Trụ thấy vậy thì cũng rời đi, cuối cùng còn nói một câu: "Nén bi thương."
“Uyên thúc ài, sao ngài lại đi như vậy!" Chương Lương nghe xong, lập tức đau đớn ôm đầu ngồi xổm dưới đất. ... "Uyên thúc, thúc chết thảm quát"
Qua ngày hôm sau, lúc Chương Lương trông thấy vài đồ linh tỉnh của Chương Uyên rải rác đầy đất, liền trực tiếp gân giọng gào khóc.
Tia hy vọng cuối cùng đã dập tắt, quần áo, binh khí cùng với một vài vật phẩm tùy thân mang tính ký hiệu để lại, không khỏi tuyên cáo, Chương Uyên đã hoàn toàn xong đời rồi.
Ông ta sẽ chạy trong bụng ba vị lão tổ tông một vòng, sau đó trở thành một cái rắm.
Ăn phải gọi là sạch sẽ, thu thập vụn vặt sót lại còn không tới nửa cân.
Tần Hà quan sát dấu vết ở phụ cận một chút, phát hiện Chương Uyên vẫn còn chống cự mấy lần, nếu như là một đối một, ông ta có khả năng lớn là có thể chạy thoát, hai chọi một cũng có một nửa xác suất.
Nói cách khác, ba vị lão tổ tông Chương gia mới bò dậy này, không phải thi yêu.
Có lẽ là cương thi cao cấp.
"Rống!"
Giống như để xác minh suy đoán của Tần Hà, suy nghĩ vừa dừng, ở chỗ sâu trong sát khí liền truyền ra ba tiếng gầm thép, ngay sau đó chính là một loạt tiếng cây rừng gấy răng rắc.
Không qua bao lâu sau, ba bóng dáng mặc áo thọ đã xuất hiện ở xa xa, ánh mắt đỏ rực, cho dù là cách sát vụ nồng đậm vẫn có thể trông thấy rõ ràng, trông như ác quỷ.
Tần Hà xem xét, quả nhiên là cương thi.
Một bộ siêu phẩm, hai bộ cửu phẩm. Bộ cương thi siêu phẩm kia chỉ cần đợi qua một thời gian nữa, hoàn toàn có thể tiến hóa thành thi yêu.
"Ba... Ba bộ?!" Chương Lương vừa trông thấy, sắc mặt lập tức đại biến.
Núi mộ tổ của mình, đã trở thành ổ cương thi rồi?
"A, sao đột nhiên lại có thêm hai vậy?" Tần Hà ra vẻ kinh ngạc, sau đó nhìn về phía Chương Lương: "Đột nhiên lại có thêm hai cái, giá tiền kia?"
Giờ phút này Chương Lương chỉ cảm thấy lông tơ toàn thân dựng ngược, chỉ muốn Tần Hà tiến lên chống đỡ, nào còn có tâm tư trả giá nữa, kêu lên: "Gấp ba, gấp ba."
"Được rồi, làm việc." Tân Hà vỗ tay một cái, rồi chỉ vào ba cương thi đang xông đến như gió lốc.
"Xông lên!"
Ma Phi quát to một tiếng, quơ lấy cái bàn nhỏ vừa mới được sửa chữa lại, xông lên đầu tiên.
Tốc độ còn nhanh hơn cả Vương Thiết Trụ cùng Lamborgh.
Chương Lương xem xét, đôi mắt lập tức trừng tròn trịa, quả thực là không dám tin vào hai mắt của mình.
Đây là cương thi, là cương thi mà ngay cả Chương Uyên Luân hải cảnh đều phải bị mất mạng, hơn nữa còn là ba bội
Cái tên Chân nguyên cảnh rác rưởi này, lại dám xông lên đầu tiên?
Là ai cho hắn ta dũng khí vậy!
Nhưng mà đây vẫn chưa phải là cao triều, lúc mà Ma Phi vung lên cái bàn nhỏ, xoay người hoa lệ một vòng,'bành" một cái đập ngã cả ba bộ cương thi xuống đất, Chương Lương kinh hãi đến bóp chặt đùi. Trong lòng y điên cuồng thét lên: "Chuyện này không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng!!"