Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 729 - Chương 729: Lược Ảnh

Chương 729: Lược ảnh Chương 729: Lược ảnhChương 729: Lược ảnh

Ba bộ thi thể cho ba loại phần thưởng.

Một bản € Địa thuật ) , một bản Lược ảnh ) , một viên kim tủy đan.

Địa thuật: Bí thuật pháp môn đến từ thế giới Thâm Uyên, học tập thuật này, có thể thu hết bí ẩn địa mạch vào trong mắt, hiểu rõ trong lòng, diệu dụng vô cùng.

Lược ảnh: Bí thuật loài chim, học tập thuật này, bay lượn như một cái bóng.

Suy cho cùng cũng chỉ là cương thi, so với phần thưởng của thi yêu, mỗi cái tên thôi cũng đã không cùng đẳng cấp.

Nhưng cũng coi như không tồi.

Nhất là bản thứ nhất é Địa thuật ) , thoạt nhìn thì như là thuật phong thủy, nhưng thực ra nó đã vượt ra ngoài, không chỉ riêng là phong thuỷ, từ trên mặt đất đến dưới đáy đất có thứ gì, toàn bộ đều nằm trong mắt Tần Hà, giống như mọi thứ đều trong suốt vậy.

Mặc dù cũng có cực hạn, nhưng cũng đủ để dùng.

Không có việc gì vác cái xẻng đen đi ra ngoài đào bới một chút, không dám nói là phát tài, nhưng chi phí ăn mặc tuyệt đối là không cần sầu lo.

Lược ảnh là thuật pháp dành cho loài chim, có thể để cho Ma Phi dùng.

Kim tủy đan thì trước đó đã từng ban thưởng, là linh đan diệu dược tẩy cốt phạt tủy, bên chỗ thương hội Tử Kinh là hàng rởm cũng có giá đến mười vạn ngân tệ một viên, cực kỳ quý giá.

Quyết đoán học tập Địa thuật, Lược ảnh thưởng cho Ma Phi, Vương Thiết Trụ cùng Lamborgh thì cho mỗi thú một viên kim tủy đan.

Ba thú nhận được phần thưởng, lập tức kích động gào khóc.

Nhất là Ma Phi, Lược ảnh phát động, lập tức khắp rừng cây xung quanh đều có bóng dáng của nó.

Lược ảnh mà Tần Hà truyền cho nó đã đạt đến cấp bậc hoàn mỹ, bỏ chút tiên vốn.

Tốc độ nhanh như vậy, chỉ cần Ma Phi không bị giam giữ, phía dưới Đạo cung cảnh là hoàn toàn bó tay với nó.

Không có cách, một thân thiên phú của con chim này đều dùng vào việc hóa hình, một thân điểm kỹ năng thì đều dùng vào cái miệng, còn tư chất thì thực sự rất tâm thường.

Trong đám bên mình thì nó là kẻ vô dụng nhất, đánh nhau không được, vậy thì cho chút thuật pháp chạy thoát thân vậy.

Cất kỹ hồ lô tử kim, thu dọn tro cốt, đoàn người cùng thú đi xuống núi.

Ngoại trừ phần thưởng còn có một khoản thu nhập lớn, đó là thù lao mà Chương Lương đã ước định.

Một lão tổ tông năm mươi vạn.

Ba lão tổ tông chính là một trăm năm mươi vạn.

Số lượng như vậy, tuyệt đối là một khoản phát tài, sừng giao trước đó cũng mới được một trăm vạn.

Xuống đến dưới núi, Tần Hà để Ma Phi giao ba túi tro cốt cho Chương Lương, nói: "Ba vị lão tổ tông rời giường này của ngươi, đều tính như nhau, kết toán đi."

Chương Lương nhận lấy tro cốt, vẻ mặt run rẩy,Ách... Đúng đúng, vậy tiền thù lao kia...

"Trước đó gia nhà ta ước định với ngươi là năm mươi vạn một lão tổ tông, vừa rồi lúc ở trên núi ngươi nói ra giá gấp ba, ba ba là chín, chín năm bốn mươi lăm, vậy tổng cộng là bốn trăm năm mươi vạn ngân tệ, đưa tiền đi!"

Ma Phi bấm bấm ngón tay, bàn tính kêu vang lách cách.

"Bốn... Bốn trăm năm mươi vạn?!!" Chương Lương kinh hô một tiếng, tròng mắt sắp rớt cả ra ngoài.

Không chỉ là Chương Lương, Tần Hà cùng Vương Thiết Trụ cũng là lấy vẻ mặt kinh ngạc nhìn về Ma Phi.

Cái này, còn có thể tính toán như vậy sao?

Ngay cả Lamborgh, cũng là trợn mắt há hốc mồm.

"Chính ngươi nói nha, giá tiền gấp ba, ba lão tổ tông, một bộ năm mươi vạn, bốn trăm năm mươi vạn không sai nha." Ma Phi công phu sư tử ngoạm.

"Gấp ba này, là ba bộ tính gấp ba, không phải đơn giá!" Chương Lương gần như là nhảy bật lên.

Đưa bốn trăm năm mươi vạn thì phải móc sạch một nửa Chương gia, Chương Uyên chết thảm, y lại mang vê một cọc như thế, các tộc lão nhất định bổ y ra.

Thực sự thì, ngay cả một trăm năm mươi vạn, Chương Lương cũng không muốn cho.

Quá trình giải quyết chuyện của đám người này quá dễ dàng, làm đơn giản như vậy mà kiếm đến một trăm năm mươi vạn, quá mắc.

"Vậy... Cũng được, ba bộ, một trăm năm mươi vạn." Lúc này, Tân Hà mở miệng, bốn trăm năm mươi vạn quả thực thì hơi quá, đừng nói đến Chương Lương phải trả tiền, Tân Hà thu tiền còn cảm thấy hết hồn.

"Một trăm năm mươi vạn, đưa tiền." Ma Phi vươn tay ra.

Thực ra thì nó cũng không có ý định lấy bốn trăm năm mươi vạn thật, nó là sợ Chương Lương chơi xấu, cho nên cố ý báo giá cao, sau đó lùi lại mà cầu việc khác, nắm chắc một trăm năm mươi vạn này.

Ma Phi lăn lộn trên đường phố, vẫn hiểu được một vài đạo.

Nhưng mà Ma Phi còn đánh giá thấp mức độ vô sỉ của Chương Lương, Chương Lương hơi né tránh ánh mắt một chút, cười nói với Tần Hà: "Ha ha... Hoa An huynh đệ, ngươi xem các ngươi làm việc này thực ra cũng rất dễ dàng, giải quyết một bộ cũng là giải quyết, giải quyết ba bộ cũng là giải quyết, giá tiền gấp ba là thực sự hơi nhiều quá rồi, lúc trước chúng ta ước định, là năm mươi vạn.”

"Ngươi ước định là một lão tổ tông, nhưng đây là ba bộ." Vương Thiết Trụ vừa nghe vậy liên không vui.

"Việc này trách ta, ta nói chưa rõ ràng, lúc trước là ước định năm mươi vạn giải quyết chuyện này, không tính số lượng." Chương Lương mặt dày bắt đầu chơi xấu.

"Ngươi cái tên vô lại chết tiệt cmn tổ tông ngươi, có cái thứ thất đức không biết xấu hổ như ngươi, khó trách tổ tông ngươi nằm không yên muốn nhảy ra tát ngươi, ngươi cái này gọi là đáng đời!" Ma Phi nghe vậy thì tính khí không nhịn được nữa, lập tức mở miệng phun hương thơm.

Chương Lương nghe mà mặt lúc xanh lúc đỏ, bởi vì vừa rồi y đúng là bị lão tổ tông đánh một trảo vung xuống núi, hiện tại trên mặt vẫn còn đang sưng vù đây, y lập tức phản bác: "Ta không có giở trò vô lại, là các ngươi trả giá."

"Hừ, ngươi cái tên vô lại vô liêm sỉ, cả nhà ngươi đều là kẻ vô lại, tổ tông ngươi cũng là đám vô lại... Ma Phi còn thiếu điều phun thẳng nước bọt lên mặt Chương Lương, nó bắt đầu thăm hỏi cả nhà Chương Lương.

"Ngươi tích khẩu đức chút đi, ước định chính là ước định." Chương Lương mạnh miệng nói.

Mắt thấy song phương bắt đầu cãi vã ầm ï, Tân Hà giơ tay lên, ra hiệu Ma Phi dừng lại, cười cười nói với Chương Lương: "Không sao, năm mươi vạn thì năm mươi vạn, trả tiền đi, chuyện này coi như xong."

"Vẫn là Hoa An huynh đệ nói lý lẽ."

Chương Lương nghe vậy thì cực kỳ vui mừng, gần như không thể chờ đợi thêm, lập tức đưa một cái túi chứa năm mươi kim tệ cho Tần Hà, sợ Tần Hà đổi ý.

Chuyện đã giải quyết xong, sát khí trong khu mộ dần dần tiêu tán, đã không còn có chỗ nào yêu cầu đến Tần Hà nữa, Chương Lương tất nhiên là có thể bớt tiên thì liền bớt tiền, về đến gia tộc, các tộc lão có lẽ còn có thể ghi lại một công cho mình.

Phải biết, giá tiền trước đó Chương gia dán thông báo là một trăm vạn, lúc mời Tần Hà đến, y đã chém đi một nửa.

"Sau này còn gặp lại.'

Tân Hà ước lượng túi tiền, không chút do dự quay người rời đi, Vương Thiết Trụ cùng Ma Phi thấy thế cũng chỉ có mau chóng đuổi theo.

"Phil'

Đưa mắt nhìn theo đám người Tần Hà đi ra, Chương Lương dần dần trầm mặt, hung hăng chửi mắng: "Có thể cho các ngươi năm mươi vạn cũng không tồi rồi, có lợi hại hơn nữa thì ngươi cũng chỉ là một tên thợ thiêu thi mà thôi, còn muốn hố ta, nghĩ hay lắm." "Lương thúc, năm mươi vạn cho?” Lúc này, một tên thanh niên thuộc Chương gia đi tới, hỏi một câu.

"Ừm”" Chương Lương gật đầu, nói: "Chuyện lần này, ngươi đi điều tra qua tên Hoa An này một chút, nếu không phải là không rõ nội tình, năm mươi vạn này ta còn không muốn đưa cho hắn đâu."

"Vâng." Tên thanh niên gật đầu.

Sau đó hai người trở về doanh địa.

Nhưng vào đúng lúc này.

“Oanh! Oanh! Oanhl"

"Ngao! Rống!"

Ba tiếng nổ vang liên tiếp truyền đến, đất rung núi chuyển, cùng với đó là tiếng gào thét âm trâm.

Âm thanh này phảng phất như là có chứa một loại ma lực nào đó, trong nháy mắt đã đóng băng Chương Lương cùng tên thanh niên.

Sắc mặt hai người đại biến, chầm chậm xoay người lại.

Chỉ thấy phía trên khu mộ vừa rồi còn thoáng thoáng có thể nhìn ra mọi vật, lúc này lại là đất đá bay tung tóe, thi khí ngút trời, mấy cái ván quan tài lăn lóc bay về phía doanh địa, cùng với đó là tiếng gào thét chói tai đâm thẳng vào màng nhĩ.

"Ta muốn thăng thiên, pháp lực vô biên!"
Bình Luận (0)
Comment