Chương 730: Tử hình trọng phạm
Chương 730: Tử hình trọng phạmChương 730: Tử hình trọng phạm
Giờ khắc này, trong lòng Chương Lương sấm chớp cuồn cuộn nổi lên.
Một cỗ xung động muốn khóc dâng lên, muốn ngăn cũng không thể ngăn được.
"Ôi tổ tông ôi."
Cuối cùng Chương Lương vỗ đùi, kêu rên khóc lóc: "Là nơi nào nằm không thoải mái vậy, sao lại dậy rồi? Đùa sao?”"..."
"Gia, khu mộ Chương gia lại bật xác rồi."
Trên đường trở về, Ma Phi trông thấy động tĩnh trên khu mộ, lập tức hóa thành chim hoàng yến bay trở lại gần khu mộ xem xét, sau đó lại quay về, lớn tiếng nói.
"Cái thứ thất đức như vậy, nắp quan tài không thể đè ép được thì cũng là bình thường thôi." Vương Thiết Trụ nhìn qua phía đó một chút, cười vui vẻ.
Tần Hà quay đầu nhìn sang, thuận miệng hỏi: "Dậy mấy bộ?"
"Hình như là ba bộ."
"Còn ít." Tân Hà lắc đầu.
Trước khi đi Tân Hà đã bắn cho Chương Lương chín cái thuật thiên nhân bản bản.
Kết quả lại chỉ thức dậy có ba bộ.
Có lẽ là, bộ nào có thể bật dậy đều đã bật dậy cả rồi.
Còn lại đều đã sớm hóa thành xương khô trong quan tài, cho nên không thể bật dậy được nữa. Suy cho cùng, cũng không phải thi thể nào cũng có thể kim thân bất hủ.
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, trước ba bộ sau ba bộ, cộng thêm một thi yêu.
Như vậy trong khu mộ của Chương gia, đã có bảy bộ thi thể không phân hủy.
Khu mộ này, nào phải là khu mộ gì chứ.
Đất dưỡng thi thì đúng hơn.
Vẫn là câu nói kia, ra ngoài lăn lộn thế nào cũng phải trả lại.
Chương gia, sắp rồi. ...
Buổi trưa, đoàn người Tần Hà về tới thành Lâm An.
Vừa mới vào cửa thành liên thấy phía trước có hai tên binh sĩ cầm bảng bố cáo cùng chiêng đồng trong tay đi tới, sau đó dán bố cáo lên cửa thành.
Rất nhiều dân chúng ở phụ cận nhao nhao xúm đến nhìn xem.
Binh sĩ gõ đồng la, cao giọng nói: "Thành vệ ti thông cáo, trọng phạm ám sát Thái tử đã bị bắt, giờ ngọ ba khắc hôm nay sẽ lăng trì xử tử tại đầu chợ tây, già trẻ lớn bé không có chuyện gì có thể đến xem một chút.
"Ai nha, bắt được rồi kìa."
"Gây chuyện quá lớn, không bắt không được."
"Có hơi đáng tiếc nhỉ."
"Xuyt, đừng có nói như vậy, cẩn thận bị người ta mật báo đấy."
Dân chúng vây xem vừa nghe vậy thì lại rối rít tụm lại, châu đầu ghé tai bàn tán xôn xao. Hai tên binh sĩ dán thông cáo xong, lại vội vàng chạy tới nơi khác.
Tai mắt Tân Hà đều có thần năng, tất nhiên là đã nghe rõ không sót chữ nào, đi đến cửa thành xem xét, phát hiện vết mực trên bố cáo còn chưa khô, phía trên còn vẽ một người bị trói gô, bên cạnh là hai dấu đại ấn hình tròn màu đỏ.
Một trọng phạm,
Một tử hình.
Phía dưới là chữ viết, liệt kê ba tội lớn của trọng phạm, mỗi tội đều phải tru di tam tộc, tên Ngụy Vũ thì được viết rõ ràng ở phía trên.
"Ngụy Vũ bị bắt rồi?!" Vương Thiết Trụ mở to đôi mắt đậu xanh.
"Xem ra vẫn không thể tránh được lùng bắt." Tần Hà gật đầu, trong lòng cũng không thấy bất ngờ cho lắm.
Mặc dù Ngụy Vũ học được thuật bạo tẩu, nhưng sau khi sử dụng thuật pháp này sẽ phải chịu một thời gian suy yếu khá dài.
Đế quốc Đại Cảnh, dù sao cũng là một đế quốc.
Muốn lùng bắt một người dưới chân Hoàng thành vẫn có rất nhiều thủ đoạn, chỉ xem có chịu bỏ vốn liếng ra tìm hay không mà thôi.
"Gia, chúng ta đến đó xem không?" Ma Phi hỏi.
"Cảnh tượng lớn như vậy, nhất định phải tham gia rồi." Tân Hà nhún nhún vai, khoát tay nói: "Đi, đi qua đầu chợ tây xem một chút, kẻ nào ăn gan hùm mật gấu, lại dám cạo muội than dưới đáy nồi bản đại tiên."
Ba thú nghe vậy, không khỏi đều cảm thấy hưng phấn.
Cảm giác khi đi theo gia chỉ có hai chữ: An tâm. Không quan tâm kẻ tới là ngưu quỷ xà thần hay là yêu ma quỷ quái, gặp gia thì đêu phải ngoan ngoãn nằm xuống.
Dù cho gia hiện tại chỉ là Chân nguyên cảnh.
Thế là, một người ba thú lại đi đến đầu chợ tây.
Đầu chợ tây, là nơi vương triều Đại Cảnh công khai xử quyết trọng phạm, nơi đây có xây dựng một đài hành hình cùng với đài xem hành hình.
Hai đài nối liên nhau, đài hành hình có hình bán nguyệt, cao hơn một trượng, đảm bảo lúc hành hình, dân chúng xung quanh trong vòng trăm bước có thể quan sát rõ ràng, không bị che chắn.
Đài xem hành hình thì được dựng nối liền ở phía sau đài hành hình, từ trên cao nhìn xuống, có thể nhìn thấy toàn cảnh đài hành hình cùng với dân chúng vây xem.
Trên đài hành hình vào giờ khắc này có một thanh niên dáng người cao gầy bị trói gô trên cột trụ, trên đầu trùm vải đen, đang giấy giụa.
Nhưng khiến người chú ý nhất lại không phải là đài hành hình, mà là đài xem hành hình.
Trên đài xem hành hình lúc này, long kỳ phấp phới, lọng vàng dao động, bốn phía là từng đội duệ sĩ và nội vệ cung đình mặc giáp tràn đây uy nghiêm, trong đó còn có mấy tên hoạn quan đầu tóc hoa râm.
Khí thế của bọn họ vô cùng mạnh mẽ, giống như vạn quân.
Lại là, Thái tử xuất cung, tự mình đến xem hành hình.
Cảnh tượng như vậy, cho dù là Tần Hà, cũng không khỏi khẽ hô một tiếng "khá lắm.
Nghĩ thầm, cái tên Thái tử này phải căm hận đến cỡ nào chứ. Thân phận Thái tử giám quốc là không thể tùy tiện ra khỏi Hoàng cung, hôm nay thế mà lại lần đầu tiên chạy ra ngoài.
Niêm vui bất ngờ này, không biết nên hình dung thế nào.
Vừa mới buồn ngủ, gối đầu đã được đưa đến rồi.