Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 746 - Chương 746: Đi Sứ Lần Nữa

Chương 746: Đi sứ lần nữa Chương 746: Đi sứ lần nữaChương 746: Đi sứ lần nữa

Tới khi trời gần tối, một đội ngũ không tính là lớn nhưng lại vô cùng tinh anh dũng mãnh từ thành Bức Vương lên đường.

Tích Thiên Long ngôi trong tháp trên lưng voi, hai mắt lập loè lửa giận muốn báo thù, hai bên là Lang Cửu cùng Lang Thất đồng hành cùng nó.

Lần trước đi sứ Đại Cảnh Quốc, có thể nói là nó đã chật vật về đến nhà.

Mấy tên tâm phúc dưới trướng, hổ yêu, báo yêu lần lượt mất tích, gấu yêu thì trực tiếp phản bội chạy trốn.

Tích Thiên Long dùng hết thủ đoạn bắt gấu yêu đã chạy đến Tấn Quốc cách xa đến mấy vạn dặm trở về, sau một phen cực hình tra hỏi, Tích Thiên Long chắc chắn, hung thủ cưa sừng giao của nó, không phải là gấu yêu, mà là nhân tộc.

Một tên hung thủ biết thuật dịch dung cùng pháp môn biến thân.

Đêm hôm ấy, sau khi hung thủ cưa đi sừng giao của nó, đã chạy trốn ngay dưới mí mắt Lang Thất cùng Lang Cửu.

Tích Thiên Long lửa giận ngút trời.

Sừng giao, là tượng trưng cho thân phận nó, cũng là hạch tâm trọng yếu trong việc tu luyện, thế mà lại bị một con người cưa đi, còn coi nó làm bao cát để tranh thủ thời gian.

Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục!?

Tích Thiên Long thề, một ngày nào đó nó phải bắt được người đó, chém hắn ta thành muôn mảnh.

Nó không ngờ rằng, ngày này lại tới nhanh như vậy. Thời gian còn chưa trôi qua nửa năm, Huyết Dực Bức Vương liền điểm danh để nó đi sứ Đại Cảnh Quốc một lần nữa, Sơn Trư đại thống lĩnh còn đồng ý để nó dẫn theo hai tên cao thủ Luân hải cảnh hộ vệ.

Tích Thiên Long không có chút do dự nào, trực tiếp lựa chọn kẻ phụ thuộc vào gia tộc mình là Lang Thất và Lang Cửu, vừa có đủ thực lực vừa đáng tin cậy.

Nửa năm qua, thực lực Lang Thất và Lang Cửu đều tiến lên một bậc nhỏ, trước đó có thể ép hung thủ phải chạy trốn, nhưng lần này thì càng thêm.

Tích Thiên Long thậm chí còn chuẩn bị sẵn các câu nói để gây áp lực cho Ly Thừa Cương.

Có tên Ly Thừa Cương hèn yếu kia trợ giúp, nhất định có thể bắt được hung thủ.

Một câu, ưu thế nằm ở bên ta.

Tích Thiên Long đã dùng bí pháp mọc lại sừng giao, lúc này tràn đầy tự tin.....

"Hắt xì!"

Cũng vào lúc này, hoàng cung Đại Cảnh.

Ngụy Vũ chọn một tư thế thoải mái nhất nằm nghiêng trên chủ vị, lắng nghe Vưu Văn Cừ báo cáo tiến độ xây dựng miếu Thanh Ngưu tiên nhân.

Trước kia hắn sẽ không nằm như vậy, nhưng từ khi biết được Ly Thừa Cương thích "Cát gia nằm' như vậy, hắn cũng học nằm thử một chút.

*(Cát gia nằm: meme tư thế nằm chán chường trên ghế của Kỷ Xuân Sinh, một nhân vật Cát Ưu từng thể hiện trong phim. Bacngocsach)*

Kết quả phát hiện, ôi, thật sự cmn thoải mái. "Điện hạ, số tiền bên khố triều cấp đã tiêu xài gân hết rồi." Vưu Văn Cừ báo cáo một hồi, thấy sắc mặt Ngụy Vũ vẫn như thường, lại cẩn thận từng ly từng tí nhắc nhở.

Hôm đó nghị sự trên triều đình đã quyết định là xây dựng với quy mô nhỏ, cho nên bên khố triều cũng dựa theo tiêu chuẩn của quy mô nhỏ mà trích cấp, đưa đủ luôn trong một lần, có thể nói là đủ nể mặt Ngụy Vũ.

Nhưng số tiền này không đủ để hài lòng Ngụy Vũ, bản vẽ sửa lại ba lần, miếu càng xây càng lớn, quy cách cũng là càng xây càng cao.

Trong số tiền đó vốn dĩ là có một phần khá lớn dành để trích cấp cho Chương gia xem như phí mua lại đất cùng phí dời nhà.

Suy cho cùng đây là triều đình trưng thu đất, dưới ánh mắt của vạn người cùng muôn lời nghị luận, nếu không trả tiên thì không được thích hợp cho lắm.

Hiện tại tính toán, còn có cái rắm tiền gì mà cho đây.

Không có tiền thì sẽ phải ngừng công trình, đến lúc đó Ngụy Vũ trách tội xuống, nói không chừng mạng nhỏ của ông ta cũng xong đời.

Phải nghĩ một chút biện pháp để Chương gia "Tự nguyện quyên tặng" mới được.

"Không có tiên?"

Ngụy Vũ sửng sốt, sau đó liền ngồi thẳng người dậy.

Đây quả thực là một vấn đề khá nan giải.

Một đồng tiền làm khó anh hùng hảo hán, người vì nửa đấu gạo mà khom lưng.

"Bên phía khố triều là dựa theo phương án ban đầu mà cấp tiền." Vưu Văn Cừ hơi căng thẳng nói, ông ta rất sợ Ngụy Vũ trực tiếp cho ông ta một câu: ta mặc kệ, ngươi tự nghĩ biện pháp đi.

Nếu như vậy, Vưu Văn Cừ liền phải thu thập gia sản, cấp tốc chạy trốn.

Thành Lâm An, không chỉ là thành Lâm An của Hoàng tộc, còn là thành Lâm An của các đại thế gia.

Việc phân phối cùng tranh đoạt tư nguyên đều đang xảy ra vào mỗi thời mỗi khắc, động tác hơi lớn một chút liền có thể chạm tới một vài sợi dây đỏ nhìn thấy được hoặc không thể nhìn thấy.

Tồn tại đáng sợ, không chỉ là một mình vị "Thái tử gia" trước mặt ông ta.

Cũng may, Ngụy Vũ cũng không phải Ly Thừa Cương, hắn người có trách nghiệm. Ngụy Vũ gõ gõ ngón tay, trầm ngâm trong chốc lát, nói: 'Chuyện tiền bạc ngươi không cần quan tâm, bản cung tự có cách."

"Vâng."

Vừa nghe lời này, Vưu Văn Cừ lập tức thở phào một hơi, trong lòng thậm chí còn dâng lên mấy phần cảm kích.

Sau đó, Vưu Văn Cừ lại dâng lên một bí sớ, nói: "Điện hạ, biên quan truyên tới tin tức, nói sứ đoàn Vạn Yêu Quốc vượt quan ải, đang tiến về quốc đô."

"Vạn Yêu Quốc đi sứ?" Ngụy Vũ ngẩn người, tiếp đó hỏi: "Ai?"

"Vẫn là Tích Thiên Long tộc Yêu Giao." Vưu Văn Cừ trả lời.

"Lại là nó?" Ngụy Vũ híp híp mắt.

Kể từ sau khi mở cho Vưu Văn Cừ một con đường, Vưu Văn Cừ cũng rất biết điều, không để lại dấu vết mà nói cho Ngụy Vũ biết từng chuyện lớn nhỏ xảy ra trong triều vài năm gần đây, hỗ trợ hắn quen thuộc hoàn cảnh.

Sự kiện Vạn Yêu Quốc đi sứ nửa năm trước gây ra một trận xôn xao, tất nhiên là quan trọng nhất.

Cho nên Ngụy Vũ vừa nghe là Tích Thiên Long, lập tức biết là mặt hàng gì đang tới.

"Lần này tới không có ý tốt a, Yêu Giao sứ giả... Ngụy Vũ xoa xoa cằm, sau đó hắn giống như là đột nhiên nghĩ tới điều gì, tò mò hỏi: "Nghe nói sừng yêu giao rất trân quý, hẳn là có thể bán được không ít tiền nhỉ?"

"A, cái này?"

Vưu Văn Cừ vừa nghe vậy thì hơi trợn mắt, vẻ mặt khiếp sợ.
Bình Luận (0)
Comment