Chương 747: Không phải ngươi muốn tới là có thể tới
Chương 747: Không phải ngươi muốn tới là có thể tớiChương 747: Không phải ngươi muốn tới là có thể tới
Kết quả là, tràng đi sứ do Huyết Dực Bức Vương sai phái lần này, đã bắt đầu phát triển theo phương hướng không thể đoán trước.
Lúc Tích Thiên Long với khí thế hung hăng tiến vào thành Lâm An, nghênh đón nó, là Tứ Phương Quán tắt lửa tắt khói, không có một bóng người.
Mặt đất mọc đầy cỏ dại, lá cây rụng đầy đình, bụi phủ trên bàn ghế trong Tứ Phương Quán dày đến có thể viết chữ lên trên đó, mạng nhện giăng đầy khắp các góc xó xỉnh.
Tứ Phương Quán, nơi Đại Cảnh nghênh đón ngoại sứ, khi có sứ giả đến sẽ được dọn dẹp sửa sang lại để đón khách, khi không có sứ giả đến thì để đó không dùng.
Suy cho cùng thì sứ giả, có khi là đến từng đợt từng đợt liên tiếp, có khi tới mấy năm cũng không có đoàn nào đến cả.
Hơn nữa chỉ có số ít là gióng trống khua chiêng mà đến, đa phần đều là đi sứ bí mật, cũng không ở lại Tứ Phương Quán.
Rất rõ ràng, Đại Cảnh Quốc hoàn toàn không có chuẩn bị gì cho việc nghênh đón đoàn Tích Thiên Long đến.
Không chỉ riêng Tứ Phương Quán không được quét dọn, bên trong còn không có lấy một người, không có người phục vụ, không có đầu bếp, ngay cả vật dụng cơ bản nhất cũng thiếu, ăn uống ngủ nghỉ đều là vấn đề, đến nến dùng để thắp sáng vào buổi tối cũng không có.
Biết đến nơi này là Tứ Phương Quán; không biết, còn tưởng rằng nơi này là nhà ma bỏ hoang.
Tích Thiên Long tuyệt đối không ngờ rằng Đại Cảnh lại thất lễ như vậy. Tích Thiên Long mới đi đến còn đang định cho Đại Cảnh một cái ra oai phủ đầu, kết quả cái ra oai phủ đầu kia chưa kịp đánh đến Đại Cảnh thì đã vòng lại ngay giữa không trung, trực tiếp đánh lên mặt nó, đau rát.
"AII"
"Sao có thể như vậy!"
"Người đâu, mau tìm người của Lễ ti đến đây cho taI"
Tích Thiên Long tức đến giậm chân, liên tục gầm thét.
Trong tưởng tượng, nghênh đón nó hẳn là hai hàng quan viên Lễ ti với nụ cười nịnh nọt, cùng với một đám thị nữ xinh đẹp nơm nớp lo sợ, run rẩy sợ hãi.
Nó sẽ trải qua một đêm với rượu ngon. sơn hào hải vị, ăn uống linh đình, mặc sức làm càn, thích gì làm nấy.
Kẻ dẫn đầu chiêu đãi nó, ít nhất cũng phải là Vương gia hoặc là Hầu gia.
Kết quả, lần này tiếp đãi nó chỉ có lũ nhện trong góc xó xỉnh cùng mấy con chuột chạy qua chạy lại trong hốc.
Chênh lệch quá lớn, cực kỳ lớn.
Tích Thiên Long lập tức phái yêu đi đến Lễ ti chất vấn, Đại Cảnh Quốc thất lễ với sứ giả Vạn Yêu Quốc như vậy, là có ý gì?
Có phải là muốn khai chiến hay không?
Kết quả tiểu yêu được sai đi chất vấn còn chưa bước vào cửa lớn Lễ ti, đã suýt chút nữa bị coi là yêu thú bỏ trốn mà bắt lại, trên mặt rõ ràng có thêm mười mấy dấu gậy, bị hành hung một trận.
Tích Thiên Long nổi điên, không nói hai lời liên dẫn theo sứ đoàn lao thẳng tới Lễ ti, rất có điệu bộ muốn lật tung Lễ ti lên. Nhưng mà nghênh đón nó, lại là Tử Y Hầu dẫn theo sáu bảy tên cường giả Luân hải cảnh của Trấn ma ti, Thành vệ ti cùng với Võ viện, bọn họ xếp thành một hàng, khí thế thậm chí còn vượt trên cả Lang Thất cùng Lang Cửu.
Một màn này cuối cùng cũng khiến Tích Thiên Long thoáng bình tĩnh lại, cũng khiến cho Lang Thất cùng Lang Cửu đồng hành thay đổi sắc mặt.
Bầu không khí này không đúng!
Đối phương sớm đã đoán trước việc phe mình sẽ tới cửa.
"Tử Y Hầu, Đại Cảnh Quốc các ngươi có ý gì, dám thất lễ với sứ đoàn Vạn Yêu Quốc ta như vậy, làm nhục sứ như làm nhục quốc, các ngươi có nghĩ tới hậu quả không?" Tích Thiên Long chỉ vào Tử Y Hầu thét lên.
Tử Y Hầu liếc nhìn hai cái sừng trên đầu Tích Thiên Long một cái, khóe miệng hơi nhếch lên một nụ cười lạnh, nói: "Tích Thiên Long, ngươi nói ngươi là sứ giả Vạn Yêu Quốc, vậy bản hầu hỏi ngươi, ngươi có quốc thư đi sứ của Vạn Yêu Quốc không? Ngươi có công văn thông quan của Đại Cảnh Quốc hay không? Ngươi có thiệp mời sứ giả ghé thăm của Lễ tỉ triều ta hay không?”
Tích Thiên Long sửng sốt, trong mắt không khỏi hiện lên một tia kinh ngạc cùng bối rối, lập tức bị hỏi khó.
Ngay cả Lang Thất cùng Lang Cửu, cũng không khỏi nhíu mày.
Tử Y Hầu hỏi ba câu này, câu nào cũng đâm đúng chỗ trống.
Các quốc gia đi sứ lẫn nhau đều có trình tự, đặc biệt là lại đi sứ công khai như vậy thì càng có yêu cầu nghiêm ngặt.
Nếu như Vạn Yêu Quốc muốn đi sứ Đại Cảnh Quốc.
Trước tiên, nên do Vạn Yêu Quốc đưa ra thỉnh cầu đi sứ với Đại Cảnh Quốc, nói rõ mục đích của việc đi sứ cùng với nhân số và quy mô sứ đoàn đi SỨ.
Sau khi Đại Cảnh Quốc nhận được lời thỉnh cầu thì sẽ phái người bàn bạc, xem xét có đồng ý sứ đoàn tới hay không, đồng ý tới như thế nào, đồng ý cho bao nhiêu người tới.
Sau khi bàn bạc xong, Vạn Yêu Quốc sẽ đệ trình quốc thư cùng danh sách sứ đoàn chính thức, sau khi Đại Cảnh Quốc nhận được quốc thư sẽ gửi thư mời cho Vạn Yêu Quốc.
Trên thiệp mời có kèm theo tuyến đường tiến tới cho sứ đoàn.
Sau khi sứ đoàn Vạn Yêu Quốc từ biên quan nhập cảnh, sẽ phải nghiêm ngặt dựa theo tuyến đường được yêu cầu trên thiệp mời mà đi, đồng thời còn phải đóng ấn "điểm danh" ở mỗi trạm kiểm soát và giao điểm, cái này được gọi là công văn thông quan.
Sau khi đến Kinh thành, trước tiên sứ đoàn Vạn Yêu Quốc nhất định phải đệ trình công văn thông quan đã được đóng ấn, bày tỏ phe mình tiến đến là nghiêm ngặt dựa theo tuyến đường mà Đại Cảnh yêu cầu, không hề vượt qua.
Đại Cảnh Quốc kiểm tra đối chiếu công văn thông quan, kiểm kê nhân số sứ đoàn, sau khi xác nhận không sai thì sẽ dẫn sứ đoàn vào ở Tứ Phương Quán, chờ đợi đến bước thảo luận công việc.
Trừ phi là nhận được lời mời từ Đại Cảnh Quốc, bằng không sứ đoàn là không được ra ngoài.
Tóm lại, việc đi sứ giữa các quốc gia, không phải ngươi muốn đi sứ là có thể đi sứ.
Ở trong thế giới truyền thông tin cơ bản đều dựa vào gào thét, giao thông cơ bản dựa vào đi, chỉ riêng chuyện bàn bạc thảo luận giữa song phương thôi cũng phải tính bằng tháng.
Sau khi sứ đoàn nhập cảnh, toàn bộ hành trình đều phải nằm dưới sự khống chế của Đại Cảnh.
Đội ngũ sứ đoàn bớt vài người, thêm vài người, hoặc là thời gian sứ đoàn tiến đến, tuyến đường đi khác thường, đều sẽ dính hiềm nghi "mật thám" cùng "có mưu đồ làm loạn".
Nhẹ thì bị trục xuất, nặng thì bắt trói ngay tại chỗ.
Đương nhiên, có sao nói vậy, đa phần quy củ đều có tác dụng là giữ gìn mặt mũi giữa song phương, cho nên rất nhiều trình tự, văn bản gì đó cũng được đơn giản hóa.
Nhưng dù có đơn giản hoá đến thế nào, cũng không thể cất bước liền đi, không chào hỏi câu nào đã vượt quan tiến vào cảnh nội như Tích Thiên Long được.
Đây không phải đi sứ, đây là đạp cửal!
Quốc thư, thiệp mời, công văn thông quan, Tích Thiên Long không có bất cứ thứ nào, càng không nói đến nợ máu mà nó gây ra trên đường đi tới quốc đô Đại Cảnh, hơn nữa nó còn tự ý rời khỏi Tứ Phương Quán.
Tử Y Hầu chất vấn chỉ có một ý: Ngươi nói ngươi là sứ giả thì ngươi chính là sứ giả sao? Chứng minh như thế nào?
Nếu ngươi không phải sứ giả, vậy ngươi là gì? Kẻ xâm nhập?
Nếu như là kẻ xâm nhập, có một Tứ Phương Quán cho ngươi ở thì đã là thắp cao hương rồi, trực tiếp tiêu diệt ngươi mới là bình thường đấy.