Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 749 - Chương 749: Câu Gì Được Nấy

Chương 749: Câu gì được nấy Chương 749: Câu gì được nấyChương 749: Câu gì được nấy

Trái tim Lang Thất lập tức lộp độp một cái, hận không thể một tay bịt kín miệng Tích Thiên Long, âm thầm kêu khổ: "Thiếu chủ của ta ơi, ngài không thấy hiện tại là cục diện gì sao, đối diện chính là đang chờ chúng ta xông cửa, chuẩn bị ra tay đấy."

"Thiếu chủ, tình huống không đúng." Ngay cả Lang Cửu hơi trì độn cũng không nhịn được mà nhắc nhở Tích Thiên Long.

Tình huống không đúng, bớt nói thì hơn.

Nhưng không có gì bất ngờ, Tích Thiên Long chửi rủa rất sảng khoái.

Hậu quả chính là chọc giận một đám cao thủ Đại Cảnh Quốc.

Tử Y Hầu thực sự rất muốn cười to ba tiếng, vừa rồi y còn sợ rằng mọi người sợ mình làm chim đầu đàn, suy cho cùng thì Vạn Yêu Quốc đã tích uy phong quá lâu, Đại Cảnh Quốc cũng mềm yếu quá lâu rồi.

Hiện tại... Quả thực chính là vừa buồn ngủ liền gặp chiếu manh.

Nếu như Tích Thiên Long xem xét cục diện không thích hợp, lập tức rút vào Tứ Phương Quán cụp đuôi, y ngược lại còn không dễ động thủ.

Như thế, rất tốt.

Ngay sau đó, y rút từ trong tay áo ra một cái cưa nhỏ cầm tay sáng loáng, khóe miệng dân dần dâng lên nụ cười đạt được như ý.

Thiên đường có lối ngươi không đi, Địa ngục không cửa ngươi lại cứ xông vào.

Hôm nay, cái cặp sừng nhỏ kia, y cưa chắc rồi.

Lang Thất trông thấy cái cưa nhỏ trong tay Tử Y Hầu, càng hốt hoảng biến sắc.

Ngay cả cưa cũng được chuẩn bị sẵn!

Tử Y Hầu cái tên tiểu nhân gian giảo kia, quả nhiên là thiết lập ván cục động thủ.

"Cái cưa?"

Tích Thiên Long cũng nhìn thấy cưa tay, âm thanh gầm thét chửi bới liên lập tức im bặt mà dừng, giống như là con vịt thình lình bị bóp chặt cổ, trên mặt cùng dần dần dâng lên một tia sợ hãi.

Nửa năm trước, nó chính là bị giam trong lồng bảo hộ, sống sờ sờ mà bị cưa mất sừng giao trên đầu.

Sau đó nó phải tổn hao cái giá cực lớn, mới có thể khiến sừng giao mọc ra lần nữa.

Một màn hơi mang vẻ quen thuộc này, đã khơi lên nỗi sợ hãi đã từng bị khống chế trong lòng nó.

Nhưng chứng cuồng loạn trời sinh lại khiến nỗi sợ hãi của nó phát triển theo hướng cực đoan, lập tức nó càng trở nên phẫn nộ điên cuồng!

Người bình thường sẽ bởi vì sợ hãi mà hèn yếu, còn nó thì bởi vì sợ hãi mà phân nộ điên cuồng.

"Tử Y Hầu, ta oo ngươi cái xx - mẹ ngươi ! #Š$#%^ tổ tông cnim mười tám đời - - -"

Chẳng thèm suy xét gì thêm, Tích Thiên Long trực tiếp coi Tử Y Hầu thành kẻ trước kia đã cưa sừng nó.

Cũng không hề nhớ rằng lúc nó bị cưa sừng thì Tử Y Hầu ở ngay bên cạnh, không thể nào một phân thành hai mà đi cưa sừng nó được.

Một cái cưa tay nho nhỏ, đã biến thành dây dẫn nổ cho chứng cuồng loạn của Tích Thiên Long.

Các câu thăm hỏi với tỉ lệ chứa mẹ cực cao đã ào ào phun về phía Tử Y Hầu, cũng một lượt bao hàm luôn các cao thủ Đại Cảnh, thậm chí là cả Đại Cảnh Quốc vào trong đó.

Tử Y Hầu không ngờ rằng Tích Thiên Long không những không lùi bước, còn càng mắng càng hung, cũng bị mắng đến nổi cáu.

Từng gặp kẻ ngang tàng phách lối, nhưng chưa thấy kẻ nào ngang tàng phách lối như vậy, cái miệng thối kia, lát nữa nhất định phải khâu lại.

"Lên, đánh chết nó cho ta!" Tử Y Hầu chỉ vào Tích Thiên Long hô to.

“Tru yêu!"

"Làm thịt nó!"

"Hôm nay đừng hòng có kẻ nào chạy thoát!"

Sau một tiếng kêu gọi, các cao thủ Đại Cảnh Quốc cũng đã bị kích thích không nhẹ liền đồng loạt xông lên.

"Trúng kế rồi, chạy mau!" Lang Thất thấy thế, ngay lập tức túm lấy Tích Thiên Long rồi xoay người bỏ chạy.

"Thiếu chủ mau chạy đi, ta chặn hậu!" Lang Cửu quét ngang trường binh, ngay lập tức ngăn ở phía sau, gâm thét: "Muốn làm hại thiếu chủ ta thì phải giãm qua thi thể Lang Cửu tat"

Một câu hào khí ngất trời, nhất thời khiến cho thân hình của Lang Cửu trở nên vô cùng cao lớn vĩ ngạn. Tích Thiên Long cùng Lang Thất thì đồng thanh hô lớn: "Cửu thúc!" "Cửu đệt"

Sau đó... Lang Cửu liền cầu gì được nấy -

Binh binh bang bang không qua mấy lần đã ngã xuống.

Tử Y Hầu dùng một vôi bột, lão giả Võ viện quăng một tấm lưới, hai cao thủ Trấn ma ti thì một dùng độc, một dùng phi tiêu, còn có hai người bắn tên.

Không có cận thân vật lộn... Toàn bộ đều là đánh từ xa.

Lang Cửu đầu tiên là bị vôi bột che đậy ánh mắt, tiếp đó lại bị lưới trùm lên, ngay sau đó liền bị trúng độc tê liệt cùng phi tiêu.

Cuối cùng, đầu gối bị trúng hai mũi tên.

Cái gì gọi là hai quyền khó địch nổi bốn tay, cái này gọi là hai quyền khó địch nổi bốn tay.

Khi một đám người đồng loạt tập kích ngươi mà không cho ngươi tránh được, nếu ngươi không ngã thì kẻ nào ngã đây?

Mấu chốt nhất là, đối phương còn không giảng võ đức.

Đánh nhau mà đi vung vôi bột?

Đó là thủ đoạn của đám lưu manh đầu đường đó.

Ôi, Tử Y Hầu dùng thuận tay đến cỡ nào.

Vị tiểu hoàng thúc này của Thái tử Đại Cảnh, ngoại trừ ở trước mặt Ly Thừa Cương tương đối bị uất ức, thì những địa phương khác lại rất linh hoạt.

Lang Cửu vạn vạn chẳng thể ngờ rằng, cái vị tiểu hoàng thúc này lại hạ lưu đến vậy.

Thân làm hoàng tộc Đại Cảnh, địa vị tôn kính, làm sao đến mức?! Nó chủ quan, không có tránh đi.

Kết quả là, Tử Y Hầu dẫn theo một đám cao thủ, gần như là vừa đối mặt liền giãm qua thi thể Lang Cửu.

Sĩ khí đám người lập tức dâng cao, nhanh chóng đuổi theo bóng lưng của Lang Thất.

Cũng vào lúc này. khắp thành Lâm An vang lên tiếng còi hiệu.

Từng mảnh từng mảnh ánh đuốc từ trong góc tối sáng lên, bọn họ muốn coi đám người Tích Thiên Long trở thành kẻ xâm nhập mà tiêu diệt nên đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ từ trước, cũng không phải là chỉ có sáu bảy tên cao thủ đứng ra.

Thành vệ quân cùng Trấn ma ti cũng được điều động.

Thiên la địa võng!
Bình Luận (0)
Comment