Chương 753: Quá khứ của Ngô Đức
Chương 753: Quá khứ của Ngô ĐứcChương 753: Quá khứ của Ngô Đức
Ngô Đức, đệ tử thủ tịch Lăng Vân Quan.
Lúc còn tấm bé thân thể yếu đuối, phụ mẫu đều mất, cơ khổ không nơi nương tựa, chỉ có thể ăn xin sống qua ngày, bệnh tật quấn thân.
Vào năm bảy tuổi, trong một lần đứng giữa sinh tử hắn phảng phất mơ thấy một đạo nhân, xưng Lăng Vân đạo trưởng.
Đạo trưởng vỗ đỉnh đầu hắn, truyền pháp hồi xuân, dẫn hắn vào con đường tu luyện.
Hai năm sau, lúc Ngô Đức chín tuổi, hắn tìm được thánh địa Đạo môn trên Đông thổ, Lăng Vân Quan.
Mười bốn tuổi, Ngô Đức dùng tư chất ngút trời quét ngang thanh niên tử đệ Lăng Vân Quan, được Quan chủ Lăng Vân Quan Ngô Diệu Chân thu làm đệ tử, liệt làm thủ tịch.
Nhưng cây cao hơn rừng, gió ắt quật ngã, Ngô Đức ở Lăng Vân Quan không có căn cơ, cho nên không tránh khỏi việc bị xa lánh, bài xích.
Thế là ánh mắt Ngô Đức hướng ra thế giới bên ngoài, rất ít ở lại trong Lăng Vân Quan, thường xuyên vân du tứ phương, ngược lại là có chí thú hợp với Ngân Bách Lượng Ngân đạo trưởng.
Về sau nữa, Ngô Đức lại kết bạn với Pháp Hải cũng không thể ở lại trong Sa môn, từ đó hai người một Đạo một Phật, như hình với bóng.
Sinh ra trong hoàn cảnh cơ khổ bần hàn, tâm trí của Ngô Đức thành thục hơn người đồng lứa rất nhiều, chuyện Lăng Vân đạo trưởng từng truyền đạo cho hắn vào khoảnh khắc sinh tử, hắn chưa từng lộ ra nửa câu với người nào khác. Mục đích chủ yếu khi hắn đi vân du tứ phương, chính là tìm dấu chân Lăng Vân đạo trưởng.
Trứng vàng thần di, chính là thứ được hắn phát hiện ra trong quá trình tìm kiếm, chỉ là cuối cùng lại bị tên vương bát đản Thanh Ngưu Đại Tiên cướp đi.
Về phần lý do tại sao muốn tìm, Ngô Đức cũng nói không rõ.
Hắn chỉ cảm thấy, nhất định phải tìm.
Sau khi đến Thâm Uyên, hắn ngạc nhiên phát hiện, trong phương thế giới này, không ngờ cũng có dấu vết mà Lăng Vân đạo trưởng lưu lại.
Trấn ma ti Đại Cảnh Quốc, liền là một trong số đó.
Phí hết không ít khí lực, Ngô Đức cùng Pháp Hải trở thành tạp dịch, xâm nhập vào Trấn ma tỉ.
Nhưng mà Trấn ma ti cực kỳ rộng lớn, đừng nói là hai người bọn họ, dù là người của Trấn ma ti cũng không thể nói rõ được là nơi này rộng bao nhiêu, đến cùng là có những thứ gì.
Có một vài khu vực, cho dù là người của Trấn ma ti cũng là phải giữ bí mật chặt chẽ.
Hơn nữa thân làm tạp dịch, có rất nhiều địa phương bọn họ không cách nào tiến vào.
Một đầu đâm vào Trấn ma tỉ, quanh đi quẩn lại đã gần hai tháng, Ngô Đức vẫn không thu hoạch được gì.
Pháp Hải đi cùng đã không chịu nổi, thầm thì kêu than muốn đi ra ngoài.
Thiết luật của Trấn ma tỉ là thanh tâm quả dục, phòng ngừa người bị âm sát khí xâm nhập mà tẩu hỏa nhập ma, chỉ có thể ăn chay.
Người của Trấn ma tỉ còn chỉ có thể ăn chay thì hai người bọn họ trà trộn làm tạp dịch, thì quả thực là ăn còn không bằng con chó.
Ngô Đức không thành vấn đề, nhưng Pháp Hải không chịu nổi.
"Rốt cuộc ngươi đang tìm cái gì?" Pháp Hải lại hỏi dò lần nữa, trên đường đi hắn ta đã hỏi vấn đề này rất nhiều lần rồi.
Nhưng mà Ngô Đức vẫn luôn lắc đầu, trả lời: "Không biết, đợi đến khi tìm được thì tự khắc sẽ biết."
Pháp Hải: "..."
Ngay vào lúc hai người đang tranh chấp giằng co, đột nhiên có một tiếng kêu gọi tiến vào trong lỗ tai hai người.
"Mau tới - Mau tới đây -"
Giọng nói này vô cùng êm ái dịu dàng, câu hồn đoạt phách, là từ chỗ rễ phía trước truyền đến.
Hai người sửng sốt, nhưng cũng không biểu hiện vẻ ngạc nhiên quá mức.
Bên trong Trấn ma ti giam giữ toàn là yêu ma, nghe được một vài âm thanh kỳ kỳ quái quái cũng chẳng có gì là lạ.
Quanh quẩn du đãng hai tháng, hai người đã gặp được yêu ma có thể truyền mật ngữ, truyền âm, đơn giản là dụ dỗ bọn họ mở lồng giam ra, giải trừ cấm chế, nói chung chỉ là thay đổi các loại mưu kế mà thôi.
Người nào có tâm chí không kiên định thì thực sự rất dễ bị trúng chiêu.
Nhưng hai người bọn họ đều là truyền nhân Đạo, Phật, cho nên chút đề kháng này vẫn phải có.
Nghe ngóng hai câu, hai người không thèm để ý đến nó nữa.
Ngay sau đó, thanh âm kia lại nói: "Các ngươi không phải là người của Trấn ma ti, các ngươi đang tìm kiếm cái gì, ta có thể giúp đỡ các ngươi, chúng ta có thể hợp tác nha -"
Lần này, sắc mặt hai người cuối cùng cũng biến đổi.
Con yêu ma này, nói một câu liền điểm trúng hai người bọn họ.
Không phải người của Trấn ma ti, đang tìm kiếm thứ gì đó, hợp tác.
Lời này trong bông có kim, nghe qua thì giống như đang đề nghị hợp tác, nhưng nếu cự tuyệt, Trấn ma tỉ rất nhanh sẽ biết, bên trong đám tạp dịch bọn họ dư ra hai người.
Đến lúc đó sẽ rất khó làm.
Trấn ma ti mà đóng cửa lớn lại thì có mọc cánh cũng khó thoát.
Không có gì phải do dự, hai người chỉ có thể cẩn thận từng ly từng tí đẩy xe tiến về phía âm thanh phát ra.
Rẽ trái rẽ phải tránh đi thủ vệ tuần tra tiến vào khu vực giam giữ, bọn họ đi tới trước một cái lông giam.
Lập tức thấy được, bên trong lồng giam là một yêu nữ duyên dáng yêu kiêu, thân mặc sa mỏng, có thể xưng là mị hoặc chúng sinh, dáng vẻ khiêu gợi, nơi có thể lộ hay không thể lộ đều lộ cả ra ngoài, khiến người ta nhìn thấy mà máu nóng sôi trào.
Rõ ràng là một yêu nữ hóa hình hoàn mỹ.
Cũng không biết là bản thể, hay vẫn là nhờ huyễn thuật.
Trong mắt Ngô Đức lóe lên một tia sáng, nghi ngờ hỏi một câu: “Điệp yêu?"
Giờ phút này nếu như Tần Hà ở đây, nhất định sẽ kinh ngạc hô một tiếng: "Huyễn Điệp Yêu Nữ?"