Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 765 - Chương 765: Độn Thuật Phát Uy

Chương 765: Độn thuật phát uy Chương 765: Độn thuật phát uyChương 765: Độn thuật phát uy

Tất cả những điều này nói ra thì hơi dài dòng.

Nhưng thực tế thì chỉ trong thời gian mấy nhịp thở, sự việc đã xảy ra.

Vô tâm khó phòng được hữu tâm, đợi đến khi Lamborgh phản ứng lại thì bốn tấm lưới lớn đã hợp kín lại với nhau không một kẽ hở.

Khách che mặt cầm đầu nở nụ cười.

Với tư cách thợ săn Ngụy thần của Thiên Tru Phủ, ba năm không khai trương, khai trương ăn ba năm.

Tư tụ công đức, thần hồn toàn diệt.

Đây là pháp chỉ của thần linh, phàm nhân không thể làm trái.

Bọn họ không có tư cách tiếp xúc với thần linh, nhưng ban thưởng mà Thiên Tru Phủ cho việc bắt kẻ tư tụ công đức và tòng phạm, đó là cao đến kinh người.

Ngụy thần không thường có, ban thưởng cao phá trời.

Dù là bắt một tên tòng phạm của Ngụy thần, giá cả cũng là không rẻ.

Lúc thành Lâm An mới bắt đầu khởi công xây dựng thần miếu, bọn họ đã từ Bắc Lương Quốc chạy vội cả ngày lẫn đêm đi tới nơi này.

Có thần miếu, liền khẳng định có người muốn tư tụ công đức.

Có người tư tụ công đức, vậy ắt có Ngụy thần.

Gì, không nhất định là có?

Không thể nào, nhất định phải có. Lui một vạn bước, nếu quả thật không có, vậy thì sử dụng một vài thủ đoạn để biến nó thành có thôi.

Dù sao Thiên Tru Phủ đánh lấy danh hào "Tru diệt Ngụy thần", đã diệt vong mấy chục đến trên trăm vương triều, chỉ là mấy tên "Ngụy thần”, có ai sẽ đi truy cứu chứ?

Thậm chí còn không thể coi là cọng lông.

Thà rằng giết lâm ba ngàn cũng không thể buông tha một, đó là huấn lệnh của Thiên Tru Phủ.

Có điều cái con trâu trước mặt này thì chẳng cần thiết phải sử dụng thủ đoạn gì.

Thần tức trên thân nó thực sự là rất nông đậm, bớt việc làm giả.

Bắt tới Thiên Tru Phủ nói nó là "Ngụy thần”, liên có thể trót lọt lĩnh thưởng.

Đối với khách che mặt mà nói, chuyến này quá đáng giá!

Bốn tấm lưới này, là "Lưu ly lung" mà y đã phải hao tốn cái giá cực lớn mới lấy được, nó xuất từ thế giới thần linh phương tây, có hiệu quả trấn áp rất mạnh đối với mục tiêu mang thần tức.

Lưu ly lung chia làm bốn mặt, một khi khép lại liên lập tức trở thành chỉnh thể, vây khốn mục tiêu trong lồng.

Là pháp khí thượng phẩm trung giai, thuận tiện sử dụng, hiệu quả mạnh mẽ.

Nhưng mà, y tính sót một điều.

Đó chính là độ cẩn thận của Thanh Ngưu Đại Tiên, thế giới Thâm Uyên làm cảm nhận về độ an toàn của hắn chỉ có 99%.

Còn những tiểu đồng bọn bên cạnh hắn này, độ an toàn chỉ sợ còn không đến một nửa.

Bản lĩnh có cao hay không là một chuyện, phương pháp bảo toàn tánh mạng thì nhất định phải cho đúng chỗ.

Ma Phi có Lược ảnh, Lamborgh, Vương Thiết Trụ, Tiểu Điêu thì trực tiếp cho độn thuật.

Còn là thổ, thủy song độn.

Kết quả là, ngay trong nháy mắt khi Lưu ly lung chuẩn bị khép lại, con trâu kia đã biến mất.

Một con trâu to lớn, đen thui như mực, bóng loáng không dính nước như vậy, lại trống rỗng biến mất.

"Cẩn thận!"

Thủ lĩnh khách che mặt phản ứng nhanh nhất, y hơi trợn mắt một cái rồi ngay lập tức lên tiếng kinh hô, đồng thời bộ pháp dưới chân lóe lên, dời qua một bên cách xa bảy tám bước.

Thể hiện rõ thực lực của Luân hải cảnh trung kỳ không thể nghi ngờ.

Đây là phản ứng tránh né nguy hiểm theo bản năng.

Nhưng... Vô dụng.

Cũng không phải không có tránh đi, mà là không cần thiết.

Bởi vì lần độn thuật này, Lamborgh cũng không chui đến sau lưng y, mà chui đến sau lưng của tên thủ hạ ở bên trái.

Man ngưu đâm mạnh!

Chỉ thấy đầu trâu Lamborgh hất lên, tên thủ hạ kia lập tức bắn ra một đoàn sương máu, ngay sau đó thân thể liền bay ra ngoài giống như một cái bao tải rách.

Như vậy vẫn chưa xong, đụng xong một người, Lamborgh gần như là không hề dừng lại chút nào, đầu trâu đổi hướng lại bắt đầu đâm về một tên khác.

Lại là độn thổ + Man ngưu đâm mạnh!

Khách che mặt đều là tinh nhuệ, nhưng cũng không chống đỡ nổi một con man ngưu biết độn thổi

Vừa đối diện thì đã xuất hiện ở ngay trước mặt, dù phản ứng kịp cũng không thể tránh kịp!

"Bành!"

Tên thứ hai cũng bay.

Trước khi bay, y đã rút đao trên người ra.

Nhưng kết quả lại là, người cùng đao đều nát.

"Là độn thuật!"

Thủ lĩnh khách che mặt sắc mặt đại biến.

Độn thuật là một loại bí pháp hết sức cao thâm, hạng người bình thường đừng nói là biết, thậm chí nghe còn chưa từng nghe qua.

Biến thái nhất là, độn thuật liên quan đến nguyên tố và pháp tắc không gian, cho dù là tay nắm tay dạy cũng chưa chắc có thể nhập môn, chứ đừng nói đến việc thi triển vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc.

Đẳng cấp cao đến ba bốn tầng lầu.

“Rút luil"

Thủ lĩnh khách che mặt không chút do dự, ngay lập tức xoay người rút lui. Cấp bậc tôn tại như vậy, không phải là những tay thợ săn Ngụy thần bên ngoài như bọn họ có thể trêu chọc.

Lần này, xem như là đụng phải kẻ khó chơi rồi.

Lamborgh trông thấy, chạy sao?

Nó nhảy lên một cái, cho tên khách che mặt thủ hạ ở sau cùng đến một cái thái sơn áp đỉnh.

Man ngưu giãm đạp!

Tên thủ hạ kia vốn đã phản ứng chậm một nhịp, lúc y xoay người thì trâu đã nhảy đến giữa không trung, cũng may y kịp rút bội đao ra, ra sức phóng đao về phía Lamborgh, xông nghiêng tiến về phía trước.

"Bành!"

Bội đao thẳng tắp đâm về phía Lamborgh, hơn nữa vị trí đâm đến còn là chỗ hiểm - trái tim.

Phản ứng mau lẹ như thế, so với hai tên trước đó thì có thể coi là mạnh hơn không ít.

Nhưng cũng rất đáng tiếc, bội đao chỉ lưu lại trên làn da đen sì cua Lamborgh một vệt trắng liên bay ra ngoài.

Thuật mình đồng da sắt cao cấp!

Đao thương bất nhập, thủy hỏa không thấm.

Một kích không thành, tiếp đó liên đến phiên Lamborgh.

Man ngưu rơi xuống đất, lập tức đại địa liền nổi lên mấy vòng gợn sóng dập dờn giống như sóng nước, từ dưới chân Lamborgh phi tốc khuếch tán.

Những nơi gợn sóng đi qua, đất đá vỡ nát trở thành bột mịn. Cỏ cây hóa thành bụi đất.

Khách che mặt chạy trốn lập tức căng mặt, sau đó một ngụm máu đen liền đột nhiên phun ra ngoài.

Bên trong búng máu kia thậm chí còn xen lẫn các mảnh vỡ nội tạng.

Lục phủ ngũ tạng bị chấn nát!

Bịch một tiếng, tử thi ngã xuống đất.

Lamborgh thấy thếUm... ò...' một tiếng, vớt lấy lưu ly lung trên đất rồi hai chân chạy như bay phóng về phía phòng thiêu thi, không hề đuổi theo thủ lãnh khách che mặt.

Độn thuật tuy tốt, nhưng tiêu hao quá lớn.

Với lượng chân nguyên Dũng tuyền cảnh của nó, sử dụng hai lần cũng đã sắp cạn rồi.

Nếu còn không chạy, lỡ như thủ lĩnh khách che mặt phản ứng lại, sợ là chỉ có phần bị đánh.

Hiện tại chính là sợi đay khô đánh chó sói, cả hai đầu đều sợ.
Bình Luận (0)
Comment