Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 786 - Chương 786: Tung Tích Tổ Yêu

Chương 786: Tung tích tổ yêu Chương 786: Tung tích tổ yêuChương 786: Tung tích tổ yêu

Cũng vào lúc này, trong Trấn ma tỉ rộng lớn.

Ngưu Thừa An ra lệnh một tiếng, hơn hai mươi danh sĩ tốt ra sức đẩy mạnh cơ quan.

Dần dần đẩy ra cửa chữ Hợi Trấn ma ti đã bị phủ bụi mấy tháng.

Mấy tháng trước, cửa chữ Hợi đã xảy ra sự kiện linh dị.

Lão tổ Lương gia bất hạnh trúng chiêu, bị linh dị bám lên, nghe nói đến giờ vẫn chưa thể giải quyết, sống chết không rõ.

Một nơi hung hiểm như vậy, dựa theo quy củ của Trấn ma thi thì phải phong kín nơi này, vĩnh viễn không được mở cửa đá ra.

Không quan tâm khu vực bên trong biến thành dạng gì, có một cánh cửa đá dày nặng ngăn cách cũng có thể tăng độ an toàn.

Ít nhất cũng phải sau trăm năm mới bàn lại.

Nhưng đây chỉ là mong đợi, hôm qua cấp trên Trấn ma ti đã hạ mệnh lệnh, yêu cầu mở cửa chữ Hợi ra, kiểm kê dự trữ.

Thế là Ngưu Thừa An mới không thể không bất chấp tất cả mà mở cửa đá ra.

Từ khe cửa phun ra một đám khí đục nồng đậm, đám người Ngưu Thừa An đều nâng cao cảnh giác, đề phòng cao độ, chờ đợi một hồi lâu, sau khi không phát hiện ra điều gì dị thường, mới đẩy cửa đá mở ra hoàn toàn.

Mọi người dè dặt cẩn thận, bắt đầu dò xét tình hình bên trong.

Cảnh tượng đổ nát bên trong lúc này cơ bản đã hoàn toàn yên tĩnh. Rất nhiều yêu loại đã biến mất không còn tung tích, không có chạy ra, cũng không thấy xác, mà trên đất thì xuất hiện rất nhiều vết tro, trong đó còn xen lẫn một ít mảnh xương nhỏ vụn.

Một vài yêu loại còn sót lại thì lúc này đã đói đến chỉ còn da bọc xương, hấp hối, có một số thì đã đi đời nhà ma trở thành thi thể. Mấy tháng không ăn không uống, thảm nhất không phải là yêu loại biến mất, mà là những yêu loại bị giam giữ trong lồng giam không có đồ ăn nước uống này.

Sau khi xác định nơi này an toàn, Ngưu Thừa An lại gọi thêm sĩ tốt đến, bắt đầu kiểm tra toàn diện cửa chữ Hợi.

Y không hề chú ý tới, trong đám sĩ tốt y gọi đến lúc sau, có một tên sĩ tốt luôn tách ra khỏi đám người, cũng không hề đối mắt với bất kỳ ai.

Tiến gần xem kỹ sẽ thấy áo giáp mặc trên thân người nọ rõ ràng rộng hơn một chỗ, chân nhỏ eo thon, trước sau lồi lõm.

Nếu như Ngô Đức cùng Pháp Hải ở đây, nhất định sẽ kinh ngạc hô lên.

Huyễn Điệp Yêu Nữ!

Ngô Đức cùng Pháp Hải ngây người ở trong Trấn ma ti mấy tháng, Huyễn Điệp Yêu Nữ còn ở nơi này lâu hơn.

Nhưng mà sau khi Ngô Đức cùng Pháp Hải tìm thấy di tích thân miếu của Lăng Vân đạo tiên, Huyễn Điệp Yêu Nữ liên mất đi giá trị, cũng bị hai người bọn họ ném ra sau đầu, trực tiếp từ thủy đạo bí mật rời khỏi Trấn ma tị, không có trở lại nữa.

Huyễn Điệp Yêu Nữ đợi trái đợi phải không đợi được hai người trở về, chỉ có thể ân cần thăm hỏi mười tám đời tổ tông hai người, sau đó dậm chân hậm hực quay lên.

Nhưng bất kể thế nào, nàng cuối cùng cũng đã khôi phục được thân tự do.

Sau đó Huyễn Điệp Yêu Nữ sử dụng một vài thủ đoạn, liên lạc được với cọc ngầm trong Trấn ma tỉ.

Thế là liền có chuyện cấp trên Trấn ma ti hạ lệnh mở ra cửa chữ Hợi.

Cọc ngầm kia là ai thì Huyễn Điệp Yêu Nữ cũng không rõ ràng, nhưng hiển nhiên, địa vị của người nọ rất cao.

Sở dĩ mở ra cửa chữ Hợi, là bởi vì ngoại trừ cửa chữ Hợi, những nơi có thể đi đến thì Huyễn Điệp Yêu Nữ gần như đều đã đi qua cả rồi.

Mặc dù ban đầu Huyễn Điệp Yêu Nữ đã loại bỏ cửa chữ Hợi ra khỏi danh sách nơi cần tìm kiếm.

Nguyên nhân rất đơn giản, tổ yêu trong truyền thuyết đạt đến đỉnh cao, khó có thể bị giam giữ trong cửa chữ Hợi có cấp bậc thấp nhất, giam giữ lỏng lẻo nhất như vậy.

Nhưng bây giờ, cửa chữ Hợi gần như là hy vọng cuối cùng.

Huyễn Điệp Yêu Nữ chú ý tới tro tàn trên đất, thứ này khiến nàng cảm thấy như đã từng gặp qua ở nơi nào đó.

Dạo bước tuần sát một vòng, nàng dừng lại trước một lồng giam tối tăm.

Cửa lồng giam đã bị phá hư, hơn nữa còn là phá hủy, không phải là cạy khóa, mà là cánh cửa lồng giam cùng bức tường đầy cấm chế đều bị bạo phá.

Phía trên còn lưu lại một dấu bàn tay vô cùng rõ ràng, là bàn tay của con người.

Trước đây không lâu có một người đứng ở trước cửa lồng giam này, tát một cái đánh lồng giam thành mảnh vỡ. Huyễn Điệp Yêu Nữ cố gắng hoàn nguyên chuyện đã xảy ra ở nơi này, bước từng bước tiến vào trong lồng thú.

Mặt đất có rất nhiều sợi lông vàng óng rải rác trên đất.

Huyễn Điệp Yêu Nữ khom lưng nhặt lên một sợi, cẩn thận quan sát kỹ càng, ánh mắt dần dần sáng lên, mừng rỡ nói: "Tổ yêu, đúng là một con viên hầu."...

"Bành!"

Phòng thiêu thi số bảy, thi thể của Thanh Xà Vương nặng nề bị ném lên trên bàn thanh lý thi thể.

"Gia, thứ này ở đâu ra?"

"Xà yêu Đạo cung cảnh?!"

Vương Thiết Trụ cùng Ma Phi đều há hốc miệng.

Trong lòng bọn nó đều biết rõ gia rất lợi hại, nhưng hiện tại có một con xà vương Đạo cung cảnh thực sự nằm ngay trước mặt, cảm giác vẫn là hoàn toàn khác biệt.

"Nó chính là Thanh Xà Vương, thanh lý thi thể đi, có thể bán liên bán, có thể ăn thì cắt xuống, hôm nay ăn một bữa canh rắn, còn dư lại thì đều đốt đi." Tần Hà phân phó, cuối cùng lại nói với Vương Thiết Trụ: "Ngươi tự xem mà xử lý đi."

"Vâng, gia."

Vương Thiết Trụ nghe vậy, vội vàng đáp lời, sau đó liền bắt đầu bận rộn làm việc.

Gần đây bầu không khí bên cạnh gia không tốt, cạnh tranh kịch liệt.

Có việc để làm, là chuyện tốt.
Bình Luận (0)
Comment