Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 787 - Chương 787: Phân Giải Thi Thể

Chương 787: Phân giải thi thể Chương 787: Phân giải thi thểChương 787: Phân giải thi thể

Vương Thiết Trụ lập tức xách thùng dụng cụ của mình ra, bên trong là các loại đao, dùi đục, cưa, châm, nhíp, kẹp, .. cần cái gì có cái đó.

Đây là dụng cụ mà Vương Thiết Trụ tự chế tạo ra, tất cả đều được làm từ huyền thuyết thượng hạng, trên toàn bộ các đao cụ còn khắc lên bí văn.

Vương Thiết Trụ gần đây đang vô cùng tích cực chuyển hình, đề cao lực cạnh tranh của mình trong hạch tâm.

Nó không được may mắn như Lamborgh, cũng không bằng Tiểu Điêu thân như ruột thịt.

Thiêu thi không bằng Ma Phi, vậy thì chỉ có thể khai phát ra kỹ năng khác.

Chẳng hạn như, phân giải thi thể cùng thanh lý thi thể.

Phân giải thi thể, cái tên đã rõ ràng, chính là giải thể thi thể, cắt lấy thứ hữu dụng, có thể bán lấy tiền.

Còn thanh lý thi thể thì lại có cách làm trái ngược, chính là bổ khuyết, khâu vá, khôi phục lại thi thể bị phân giải thành bộ dáng ban đầu bằng các vật dụng rẻ nhất, sẽ cháy nhất.

Tóm lại, vận dụng tối đa, tuyệt đối không để lãng phí.

Kỹ năng này Vương Thiết Trụ đã có cơ sở, hơn nữa hiện tại không có ai có thể cạnh tranh với nó.

Về phần nguyên nhân, một mặt là nó cảm thấy tràn ngập nguy cơ.

Mặt thứ hai là trong phòng thiêu thi này, ngoại trừ Tân Hà thì cũng chỉ có nó là có tay, những yêu còn lại không phải vó thì chính là móng vuốt.

Tần Hà thấy nó hiếu học liền dứt khoát truyền cho nó Ý Vạn yêu phổ ) , É thuật điêu khắc gỗ ) , khỏi cần hắn phải tự mình làm.

Vương Thiết Trụ tiếp nhận thi thể Thanh Xà Vương, lập tức cảm thấy hai tay 'đói khát khó nhịn.

Trước đó nó cũng đã tập luyện qua, nhưng thi thể có thực lực cao như vậy, vẫn là đại cô nương lên kiệu hoa, là lần đầu tiên.

Đầu tiên là dùng dao róc xương, cắt tách xương sọ bên cạnh sừng Thanh Xà Vương ra, sau đó dùng một cây cưa nhỏ như cây tăm xỉa răng, cưa lấy sừng từ phần gốc thấp nhất.

Sau khi gỡ sừng xuống, nó lại dùng đao lột da rạch từ lỗ hổng, từng chút từng chút bóc lấy vảy giáp Thanh Xà Vương.

Hai thứ này, đều là thứ đáng tiền.

Lột da tốn không ít thời gian, tiếp đó chính là mổ ngực, lấy nội đan, mật rắn cùng túi độc.

Nội đan yêu vương Đạo cung cảnh đã ngưng tụ thành dáng vẻ giống như thủy tinh, chỉ là phía trên vẫn còn rất hỗn tạp, trong sắc xanh còn xen lẫn màu xám tro.

Nghiêm chỉnh mà nói, thứ này đã sắp vượt ra ngoài phạm trù nội đan, trở thành tinh thú.

Cũng chính là bắt đầu từ đây, con đường tu hành của nhân loại và yêu thú dần dần xuất hiện phân nhánh.

Con người tu khí huyệt, tàng trong huyệt mạch.

Yêu tu nội đan, tàng ở bụng rốn.

Nói ngắn gọn thì chính là khác nhau giữa thực thể và không phải thực thể.

Đan điền của con người là huyệt vị, bên trong đó có động thiên, nếu như phân giải thi thể thì hoàn toàn không thể nhìn thấy, cũng không thể sờ đến, thậm chí còn không tồn tại'.

Nhưng yêu loại thì khác, nội đan, tinh thú đều là thực thể, rất dễ dàng có thể tìm ra.

Sau đó chính là mật rắn.

Mật rắn của Thanh Xà Vương có màu xanh sẫm, to chừng nắm tay, hiện lên ánh sáng trong suốt.

Vật này có thể dùng làm thuốc, luyện đan, giá trị ít nhất trăm vạn bí ngân tệ.

Cuối cùng chính là túi độc, chứa đựng nọc độc kịch liệt nhất của Thanh Xà Vương, là vật liệu để luyện chế ra một vài loại độc dược, độc đan hiếm thấy.

Sau khi lấy hết những thứ này, Vương Thiết Trụ lại lần lượt tách lấy sáu cái gân rắn trên thân Thanh Xà Vương.

Cái thứ này, có thể sử dụng để chế tạo vũ khí.

Nướng ăn cũng rất tuyệt.

Thứ này đặt ở phòng thiêu thi số bảy, đó tự nhiên là nguyên liệu nấu ăn.

Sau đó, Vương Thiết Trụ lại cắt lấy trên trăm cân tinh hoa thịt rắn, mới buông tha cho tên Thanh Xà Vương này.

Tiếp sau, chính là thanh lý thi thể.

Việc này không hề phiền phức như trong tưởng tượng, khâu lại bụng rắn, lấy thanh gỗ điêu khắc thành sừng rồi gắn lên.

Lại lấy ra thuốc màu xanh, dùng bút lông tơ nhỏ tô lên, hoàn nguyên lại màu sắc da rắn. Lúc Vương Thiết Trụ lột da đã lột lấy cực kỳ mỏng, bóc đi một lớp da rắn, phía dưới còn một lớp da, hình dạng vảy rắn vẫn còn đó, chỉ là màu sắc nhạt bớt đi.

Bôi thuốc màu xong, rất nhanh, thi thể Thanh Xà Vương đã phục sinh... Ách... Là phục hồi như cũ.

Quá trình nói ra thì không khó, nhưng thao tác thực tế vẫn phải hao tốn không ít thời gian.

Trong lúc đó Tần Hà đi qua xem xét mấy lần, thỏa mãn gật đầu, hoàn toàn đem việc phân giải và thanh lý thi thể giao cho Vương Thiết Trụ.

Còn hắn thì nằm lên đệm chăn, lấy cuốn sổ nhỏ thần kỳ ra, tiếp tục giữ gìn tín ngưỡng.

Cái thứ gọi là tín ngưỡng này, nó tựa như rau hẹ.

Cắt một đợt lại mọc tiếp một đợt, đến hiện tại công đức mà Tần Hà thu vào đã tăng trưởng cực lớn như bạo nổ.

Nhưng chỉ thu hoạch không là không được, còn phải đúng hạn bón thúc.

Có thời gian rảnh rỗi liền bón chút, rảnh rỗi liền bón chút, dù sao cũng chỉ là "Biubiubiu -" mấy cái.

Hiện tại còn có thêm thuật không đầu, quả thực là vô cùng dễ dàng tiện lợi.

Theo tay lật giở.

Lời cầu nguyện của Ngô Đức và Pháp Hải lại đột nhiên xuất hiện, nhưng những lời cầu nguyện đó đều đã được thỏa mãn.

Có điều tên gia hỏa Ngô Đức lại nói Pháp Hải phỉ báng mình, không biết là tình huống gì. Phía dưới hai người: "Tiêu Hải Hà cầu lấy linh đan diệu dược, phụ trợ tu luyện."

Tần Hà xem xét, cái này đơn giản, thỏa mãn.

Thuận tay móc một viên "nguyên khí đan" từ không gian dưới nách ra, trực tiếp biu - đi qua.

Cái thứ này Tần Hà để dành được cả nắm lớn, thậm chí ăn còn chẳng muốn ăn, vừa vặn dùng để "bón thúc".

Tiếp xuống nữa: "Ngô Hán Tam khẩn cầu đỉnh đinh dài ba tấc."

Tần Hà vừa thấy, khá lắm.

Người này rốt cuộc là ai vậy?

Kiên trì bền bỉ, sáng trưa tối mỗi ngày cầu nguyện, ngày nào Tần Hà giữ gìn tín ngưỡng cũng đều có thể trông thấy lời cầu nguyện của y.

Mấu chốt nhất là, y còn cực kỳ thành tâm, đúng là hiếm thấy.

"Cái này con mẹ nó. ." Tần Hà không khỏi vỗ vỗ trán, quay đầu nói với Ma Phi: "Ma Phi, ngươi đi chợ bán thức ăn một chuyến, mua một cái roi lừa về đây.'
Bình Luận (0)
Comment