Chương 824: Chỉ vì một lân đối mắt
Chương 824: Chỉ vì một lân đối mắtChương 824: Chỉ vì một lân đối mắt
"A?" Vương Thiết Trụ ngây ngẩn cả người.
Vào lúc cuộc nói chuyện đến chỗ mấu chốt.
"Rống!"
Một tiếng sư tử rống chấn điếc màng nhĩ vang lên.
Lương Hạo nhảy tới nhanh bao nhiêu thì tốc độ bay ra ngoài cũng nhanh bấy nhiêu.
Sau khi rơi xuống đất, quần áo trên thân y đã rách bươn, tóc tai rối bời, ngay cả tên ăn mày trên đường cũng không có dáng vẻ như y.
Nhưng y cũng phản ứng cực nhanh, cố nén ngụm máu trong miệng không phun ra ngoài, lần một vòng lại xông về chiến đài của mình.
Tiến tới không được, vậy thì lui lại một bước mà cầu việc khác, điểm này ngược lại là có tiền đồ hơn huyền tổ gia gia của y.
Lão già kia, đến hiện tại vẫn còn chưa đồng ý làm chó cho Tần Hà đấy, cứng đầu không chịu được.
Về phần đám người vây xem, đó chính là một trận đại loạn.
Người bình thường vội vàng bịt tai lại, chỉ cảm thấy điếc tai, người tu luyện thì như bị đánh một kích, còn kẻ có tâm thuật bất chính hay là yêu ma võng lượng, thì trực tiếp lui nhanh về phía sau như bị sét đánh.
Thuật này có uy lực với người tu luyện vượt xa người bình thường.
"Đây là sư hống công!"
"Làm sao có thểt" Trưởng lão Bạch Vân Các cùng Lăng Tiêu Tông mang mặt mũi tràn đầy kinh ngạc đứng bật dậy.
Sư hống công chính là tuyệt kỹ âm môn, là pháp môn thượng đẳng chí thuần chí dương, nghe đồn đây là tuyệt kỹ đã tiếp cận thần thông chỉ kỹ.
Ở nam bộ Đam Châu, từ khi có ghi chép lại đến nay, sư hống công đã dân dần thất truyền.
Hôm nay lại xuất hiện, còn là xuất từ miệng hai nữ oa oa, thực sự là khiến cho người ta rất ngoài ý muốn.
Hai người trao đổi ánh mắt với nhau một cái, không khỏi suy đoán, hai tiểu tỷ muội đột nhiên xuất hiện này, rốt cuộc là có lai lịch gì?
Đao thương bất nhập, thủy hỏa không thấm, sức lực lớn như trâu bò, còn biết sư hống công.
Đây rốt cuộc là nữ oa, hay vẫn là tiểu tử anh tuấn của gia môn nào đó?
"Gia, thanh âm này nghe thật là khó chịu, cảm giác lục phủ ngũ tạng đều muốn đảo lộn cả lên." Vương Thiết Trụ cắn chặt hàm răng, chỉ cảm thấy hai tai ù ù, toàn thân khó chịu.
"Ngươi là yêu, tất nhiên sẽ thấy khó chịu rồi." Tần Hà cười, sau đó nhảy xuống khỏi đầu tường, bước lớn ra khỏi phía ngoài vòng người đông đúc.
"Ôi, gia, chúng ta đi đâu?" Trong lúc mơ mơ màng màng, Vương Thiết Trụ quay đầu phát hiện Tần Hà đã đi ra ngoài được một đoạn, vội vàng đuổi theo.
Tần Hà vỗ tay một cái, nói: "Phát hiện ra hai kẻ xấu, đi xem."
Nói xong chân hắn bước càng lúc càng nhanh, sau khi rời xa đám người thì trực tiếp kéo lấy Vương Thiết Trụ, lóe lên một cái rồi biến mất tại nguyên chỗ. ...
Giờ phút này, ở một nơi xa hơn.
Thân hình hai người trung niên một cao một thấp giống như quỷ mị, lấp lóe trong thành Lâm An, đồng thời cũng lấy tốc độ nhanh nhất tiến về phía bắc.
Thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn đằng sau một cái, sự sợ hãi dưới đáy mắt là không thể che giấu được.
Nếu như bốn lão gia hỏa của tứ đại thế gia thành Lâm An có thể cảm nhận được khí tức của hai người này, chắc chắn bọn họ đều sẽ kinh hãi đến sắc mặt đại biến.
Người có khí tức và tốc độ cực nhanh như vậy, xét về thực lực thì ít nhất cũng phải là đứng ngang hàng với bọn họ, hơn nữa xác suất lớn là vượt qua bọn họ.
Nhưng hai người này lại không rõ lai lịch, đây là tín hiệu nguy hiểm.
Người có thực lực mạnh mẽ như vậy ẩn núp trong thành Lâm An, nhất định là làm chuyện không thể để người thấy, hơn nữa còn là hai người.
Mà giờ khắc này, kẻ thực sự phải đứng trước uy hiếp, lại không phải là bốn lão gia hỏa kia, mà chính là hai người này.
Chư Dương Băng, Qua Tôn, hai vị thân tướng của Thiên Tru Phủ, thực lực đều là Đạo cung cảnh hậu kỳ.
Hai người không chỉ có cảnh giới cao, mà còn nhận được tài nguyên đến từ thế giới thân linh, cho nên thực lực của bọn họ cũng cao hơn cường giả Đạo cung cảnh thông thường cả một mảng lớn.
Đặt ở bất kỳ nơi nào, hai người này cũng là đại nhân vật tuyệt đỉnh chỉ cần giậm chân một cái liền gây chấn động ba lần, cho dù là thế lực siêu nhiên như Bạch Vân Các, Lăng Tiêu Tông, cũng phải khách khí với bọn họ.
Có điều, vào giờ khắc này, hai người lại chỉ cảm thấy sau lưng phát lạnh, lông tơ toàn thân dựng đứng cả lên.
Bởi vì, bọn họ đã bị khóa chặt.
Một tiếng sư tử rống khiến bọn họ không tự chủ được mà lộ ra một tia khí tức đặc hữu thuộc về Thiên Tru Phủ.
Rồi sau đó, người ngồi trên đầu tường gặp hạt dưa đang bị bọn họ một mực giám thị bí mật liền quay người qua, cùng bọn họ mắt đối mắt một cái.
Cái đối mắt này, không cần bất luận ngôn ngữ gì, liền xác định hai bên là người đối phương muốn tìm.
“Tách ra chạy!"
Sau khi hai người cảm ứng được khí cơ khóa chặt trên người mình không thể giải trừ thành công, lập tức quyết định tách ra.
Một người tiếp tục hướng bắc, một người chếch sang hướng đông.
Trước khi đi Phủ tôn đã hạ lệnh, trước khi Thiên Tru đánh xuống, nhất định không thể xung đột chính diện với Thanh Ngưu Đại Tiên, chỉ có thể bí mật giám thị.
Hai người đừng nói là xung đột, bọn họ thậm chí còn chưa từng chính diện đối mặt, vẫn luôn là thông qua dấu vết để lại mà xác định vị trí Thanh Ngưu Đại Tiên, cũng không dám nhìn ngắm lung tung trong tâm mắt của Thanh Ngưu Đại Tiên.
Ngày hôm nay tiên môn tỷ thí, vốn tưởng rằng cảnh tượng muôn người đều đổ xô ra đường, len lén nhìn một cái hẳn là đã đủ an toàn. Kết quả đúng thật là như vậy, xen lẫn đám người đông nghìn nghịt, đừng nói là liếc nhìn một cái, chính là âm thâm vẽ ra một bức tranh chân dung, cũng có thể che giấu được.
Nhưng bọn họ có thế nào cũng chẳng thể ngờ rằng, trên chiến đài lại đột nhiên vang lên một tiếng sư hống công, khiến cho bọn họ lộ ra khí tức không nên lộ ra.
Sau đó, bọn họ liền bị để mắt tới.
Cái sư hống công kia, nào phải là sư hống công chứ, quả thực phải gọi là ma âm lấy mạng đến từ thế giới minh thổ mới đúng.