Chương 851: Nóng giận hại thân
Chương 851: Nóng giận hại thânChương 851: Nóng giận hại thân
Thần quan áo đen nghe chửi mà da mặt giật giật, âm thầm nghiến răng, lại quay trở về trước trận báo cáo.
Thanh Ngưu Đại Tiên sâu không lường được, quyết không thể làm chim đầu đàn lúc này.
Trời đất bao la, mạng nhỏ lớn nhất.
Loại chuyện có độ nguy hiểm cao như xông pha chiến đấu này, có thể bớt làm liền bớt làm.
Nhưng mà rất hiển nhiên, tiếng mắng chửi của Ma Phi cho dù là chó do Thiên Tru Phủ nuôi, cũng nghe được vô cùng rõ ràng, hoàn toàn không cần thân quan áo đen báo cáo lại.
Dáng vẻ sợ hãi rụt rè này của ông ta, tự nhiên cũng làm cho một vài người bất mãn.
Bất luận trong một tổ chức nào, chỉ cần nó còn đang vận hành, mặc kệ là bộ máy nó bốc lên khói đen hay rỉ dầu, thì trong đó nhất định là sẽ tồn tại một đám xương cứng dám chiến, đây là cơ sở để nó còn có thể vận chuyển.
Thiên Tru Phủ, tất nhiên là càng không thiếu loại người này.
"Ngụy Thần lớn mật, vậy mà lại dám đại nghịch bất đạo như vậy, Phủ tôn đại nhân, ta đi xử lý hắn!" Một thần tướng trẻ tuổi vừa mới lên cấp nhảy ra, chắp tay xin chiến.
Y là thần tướng được tuyển chọn cùng lúc với Ngao Tổ Linh, khác biệt là, Ngao Tổ Linh dựa vào thao tác, còn y thì dựa vào thực lực.
"San bằng nó!" Thịnh Thiên Minh hạ lệnh. "RỐõI"
Thần tướng tân tấn lĩnh mệnh, sau đó xoay người hóa thành một tia chớp bắn ra, phóng tới phòng thiêu thi số bảy, đồng thời tại nửa đường nhảy lên, hai tay nắm chặt binh khí, hung hăng đánh về phía phòng thiêu thi.
Vũ khí của y là một cái chiến chùy, kích thước cũng không lớn, nhưng khi đến giữa không trung, chiến chùy này tỏa ra vầng sáng, đón gió tăng trưởng, huyễn hóa ra một hư ảnh cự chùy.
Hư ảnh cực lớn, giống như một tòa núi cao từ trên trời giáng xuống.
Nếu so sánh ra, phòng thiêu thi số bảy hiện tại liền giống như là hạt đậu nành ở dưới búa sắt, hoàn toàn bị che phủ.
"Âm ầm...
Cự chùy mang theo khí tức cuồng bạo nện xuống, đất đá tung bay.
Đây là một kích toàn lực của y, một đi không trở lại.
Ngay vào khoảnh khắc hư ảnh cự chùy tiếp xúc với phòng thiêu thi số bảy, một cỗ gợn sóng nhàn nhạt xao động khuếch tán ra.
Gợn sóng này nhìn như chậm chạp, thực ra lại có tốc độ cực nhanh.
Hư ảnh cự chùy rơi xuống phía trên gợn sóng, lập tức ầm vang một tiếng.
Sóng khí cuồng bạo giống như nổ lớn phóng lên tận trời, ngay sau đó hư ảnh cự chùy lập tức tan vỡ, thần tướng tân tấn rên một tiếng, trực tiếp giống như đạn pháo bay ngược vê sau.
Trước đó y đập mạnh bao nhiêu thì giờ phút này bị bắn ngược mạnh bấy nhiêu.
Giống như một búa trước đó không phải đập về phía "quán trọ", mà là đập về phía chính y. "Phốc..."
Thần tướng tân tấn phun ra một ngụm máu tươi, thân thể giống như diều đứt dây trực tiếp rơi đập trên mặt đất, văng lên một trận bụi đất, trực tiếp ngất đi.
Đại quân Thiên Tru Phủ lập tức xôn xao một mảnh, sắc mặt ai nấy cũng đều biến đổi.
Tên thần tướng tân tấn này, thực lực rõ như ban ngày, là số ít thân tướng được lên cấp mà không có bất kỳ sự tranh cãi gì.
Nhưng chẳng thể ngờ rằng, một kích đánh ra không nên sụp "quán trọ”, ngược lại còn tự chấn mình thành trọng thương.
"Chậc chậc."
Thần quan áo đen thấy vậy, nhất thời cảm thấy may mắn, may mắn rằng vừa rồi mình nhịn được, không có ra tay.
Sự thực đã chứng minh: Nóng giận, hại thân.
Nhịn xuống, thận trọng cẩu lấy, mới có thể ích thọ sống lâu.
Mắt thấy như vậy, thân quan áo đen mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, bắt đầu làm người gỗ.
"Phủ tôn đại nhân, quán trọ này có bày trận pháp, binh khí tấn công không có tác dụng gì." Có người lớn tiếng nói.
"Tất cả thần tướng, đổi dùng thuật pháp, cần phải một kích san bằng." Thịnh Thiên Minh không khỏi cau mày.
Ngoài nghề xem trò vui, trong nghề xem môn đạo, một kích của thần tướng tân tấn vừa rồi, tuyệt đối không yếu, cho dù là ông ta, cũng không dám đón đỡ. Trận pháp phòng hộ của phòng nhỏ này, cực kỳ lợi hại.
Hạ giới hẳn là không có truyền thừa dạng này, khả năng lớn là đến từ thế giới thần linh.
Điều này khiến sự kiêng dè trong lòng Thịnh Thiên Minh lại nhiều thêm một phần.
Bởi vì đến tận bây giờ, Thiên Tru Phủ vẫn chưa tìm hiểu được lai lịch của Thanh Ngưu Đại Tiên.
Đây cũng là nguyên nhân đến giờ tam đại Phủ tôn vẫn chưa động thủ, nhỡ như Thanh Ngưu Đại Tiên là thần linh nào đó trên thượng giới xuống hạ giới, cũng không biết đắc tội ai.
Không có động thủ, chính là để lại một đường.
"Ong ong ondg...'
Công lệnh lại xuống, chúng thần tướng rối rít lĩnh mệnh, riêng phần mình thi triển thuật pháp, đánh về phía phòng thiêu thi.
Trong phút chốc, sấm sét, mưa đá, ngàn vạn lưỡi đao, nước sông ngập trời, núi đá... đủ loại công kích do thuật phát biến thành đồng loạt đánh lên phòng thiêu thi.
Sau đó lại ở trong gợn sóng dập dờn, lần lượt quy về bình tĩnh.
Sau khi bụi đất lắng xuống, mọi người sợ hãi phát hiện, căn phòng nho nhỏ kia không hề bị tổn hại chút nào, ngược lại là thổ địa xung quanh đã bị đào thành hố sâu.
Thuật pháp công kích, lại cũng là vô hiệu!