Chương 850: Không thể thua về mặt khí thế
Chương 850: Không thể thua về mặt khí thếChương 850: Không thể thua về mặt khí thế
Ánh mắt chuyển dời sang phía Thiên Tru Phủ bên này.
Chuyện là mới sáng sớm, Thịnh Thiên Minh chắp tay sau lưng đang trên đường đi làm.
Đột nhiên có một con chim bay tới, nhổ một cục đờm về phía y, sau đó ném xuống một câu "Là nam nhân thì ngươi liền đến chém ta nha!" rôi chạy đi.
Thịnh Thiên Minh lập tức ngây ngẩn cả người.
Đã bao nhiêu năm rồi.
Thân là một trong ba vị Phủ tôn của Thiên Tru Phủ, chưa bao giờ phải chịu nhục nhã đến bậc này.
Đừng nói Phủ tôn, ngay cả là thân tướng dưới trướng, kẻ nào không phải là nhân vật giậm chân một cái liền khiến mặt đất chấn động ba lần chứ?
Nhưng sau nháy mắt nhục nhã qua đi, Thịnh Thiên Minh đã lập tức phản ứng lại.
Con chim này, là con chim được báo cáo trong sự kiện "Ngao Tổ Linh mất tích' kia.
Rồi sau đó... Có thêm nhiều chi tiết về Thanh Ngưu Đại Tiên đã hiện lên trong đầu Thịnh Thiên Minh.
Bên cạnh Thanh Ngưu Đại Tiên, có mấy cái vỏ trấu vô dụng, trong đó có một con chim hoàng yến như vậy.
Thịnh Thiên Minh kiềm chế xúc động muốn nhất niệm giết chết con chim này, một bên lệnh dưới trướng theo đuôi con chim kia, một bên gọi người. Kẻ bên cạnh Thanh Ngưu Đại Tiên xuất hiện, Thanh Ngưu Đại Tiên còn xa sao?
Thịnh Thiên Minh giật mình, đồng thời trong lòng cũng không khỏi lướt qua một chút hơi lạnh.
Nguy thần hạ giới, tại sao có thể cường đại tới mức này? Còn ngang tàng phách lối như thế?
Lẽ nào hắn không biết, ba tôn Thiên Tru Phủ, người nào cũng là Thần kiều cảnh sao?
Thế là, y đã gọi hai vị Phủ tôn khác đến, Thịnh Thiên Chương và Thịnh Thiên Lệnh.
Rồi sau đó, Thiên Tru Phủ dốc toàn bộ lực lượng, vây lấy "phòng thiêu thi số bảy" đến kín không một kẽ hở.
Con người, bất kể là người bình thường hay là người tu luyện.
Số người càng đông, thì nhất định càng tự tin.
Một khi tự tin, khí thế liền lớn.
Ba vị Phủ tôn tê tụ, thêm hai vị thân quan, cộng thêm mười mấy vị thần tướng, cùng với ba ngàn thần binh đông nghìn nghịt.
Một câu: Ưu thế ở tai
Thế là thần quan mặc huyền y tiến lên chiêu hàng: "Các ngươi đã bị bao vây, bỏ vũ khí xuống, mau chóng đầu hàng, thánh phủ ta có thể tha mạng cho các ngươi..."
Bên trong phòng thiêu thi số bảy, Vương Thiết Trụ tâm loạn như ma, không biết nên ứng đối thế nào.
Lamborgh thở phì phì không ngừng. Tiểu Điêu khẽ gẩy móng sắc, lưu lại mấy vết cào trên bệ cửa sổ.
Viên hầu già trâm mặc, dưới đáy mắt hiện lên một tia sợ hãi không dễ phát hiện.
Chỉ có Ma Phi là mở miệng chửi một hơi dài: "Ta #XX% cả nhà &*#@ lão mẫu @#@Y mười tám %Y thay mặt % không phục. . . *&%#@@ làm @# a Y% tôn %%Y tặc. . “
Mắng xong nó còn nhấc cửa sổ lên "Khạc phì -' một cái.
Một cục đờm đặc liền bay thẳng về phía thần quan áo đen.
Câu chửi mắng này vừa ra, nhất thời khiến cho cả trong lẫn ngoài phòng thiêu thi đều ngơ ngẩn.
Vương Thiết Trụ, Lamborgh hít sâu một hơi, khiếp sợ nhìn Ma Phi, sau đó yên lặng giơ ngón tay cái cho nó.
Cái con chim chết tiệt này, nếu một ngày nào đó đem nó đi hầm nát, thì cái mỏ chim kia chắc chắn vẫn còn cứng rắn.
Nó thật sự là không biết chữ "chết" viết như thế nào.
"Ngươi dũng mãnh như vậy, chính bản thân ngươi có biết không?" Lúc này, vẫn là viên hầu già lên tiếng hỏi một câu.
"Không biết, nhưng dù sao thì cũng không thể thua vê mặt khí thế, không thể thua!" Ma Phi ngẩng đầu, sau đó nhanh chóng rụt cổ lại, rời khỏi cửa sổ núp vào góc tường.
Chúng thú: "..."
Bên ngoài phòng thiêu thi, thân quan áo đen tránh đi cục đờm đập vào mặt, trợn mắt đến sắp lệch ra.
Đám rác rưởi kia thật là phách lối! Xem ra Thanh Ngưu Đại Tiên đang ở bên trong!
Cẩn thận là hơn, trước tiên phải lùi về đã.
Mới rồi tiến lên chiêu hàng, vừa là chiêu hàng, vừa là thăm dò.
Tiếp đó y vội vàng chạy về trước trận, nói với ba vị Phủ tôn: "Phủ tôn đại nhân, Ngụy thần không những không đầu hàng, còn dám can đảm nhổ nước bọt vào mặt ta.”
"Đã thấy rồi không cần phải nói, đi gọi Ngụy thần ra, nói cho hắn biết, nếu hắn có thể tự tản công đức đi, quy y thế giới thần linh, song phương có thể biến chiến tranh thành tơ lụa." Thịnh Thiên Minh liếc mắt nhìn thân quan áo đen một cái.
"Ách... Vâng."
Thần quan lĩnh mệnh, thế là lại quay trở lại trước phòng thiêu thị, rồi lại lên tiếng khuyên giải một phen.
Sau đó, bên trong lại lần nữa truyền ra tiếng la của con chim chết tiệt kia: "#Y% trò chuyện #Y trái trứng, nhà ta gia còn chưa tỉnh ngủ đâu, muốn trò chuyện thì cứ đợi đi, không phục cứ lên, đến nha, ai sợ đám các ngươi chứ."