Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 861 - Chương 861: Đối Thủ Của Ngươi Là Ta

Chương 861: Đối thủ của ngươi là ta Chương 861: Đối thủ của ngươi là taChương 861: Đối thủ của ngươi là ta

Cảnh tượng này, bên trong trương dương mang theo ý chí phấn chấn, có thể xưng là chấn động.

Hai chiêu, vượt cấp chiến đấu, lại có thể trấn áp một tên chuẩn thần tướng.

Mạnh mẽ, lưu loát, không có chút dây dưa dài dòng nào.

Nhất là một tiếng hét to sau cùng, thế nào cũng rất "bá khí".

"Điện hạ, bị nó ra vẻ đến kìa -" Vưu Văn Cừ nhỏ giọng nói nhỏ bên tai Ngụy Vũ.

"Hừ.' Ngụy Vũ tỏ vẻ khinh thường, nhưng trong lòng cũng không thể không thừa nhận, thân làm đầu bếp thân cận nhất bên Tần Hà, đúng là có vốn để kiêu ngạo.

Dù sao cũng là nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng, chiêu đáy áp thân, vẫn là vô cùng kinh diễm.

Hai liên chiêu gọn gàng mà linh hoàn, người còn chưa hoàn toàn phản ứng lại đã trấn xong, không cần đề cập đến nâng cao sĩ khí cỡ nào.

“Trụ ca ngưu bức -"

Ma Phi vừa mới an toàn rút lui trực tiếp la phá âm.

"Ma Phi chết tiệt, không cho phép đề cập đến linh kiện ngưu!" Lamborgh bất mãn lườm Ma Phi một cái.

Ma Phi sửng sốt, vội vàng đổi giọng: "Trụ ca uy vũ! Trụ ca uy vũ!"

"Cũng đừng mang ta lên!" Lúc này lại đến phiên Ngụy Vũ khó chịu. Cái cuống họng như chiêng vỡ của Ma Phi, nhả chữ rất không rõ ràng.

Ma Phi: ”...'

Trước trận, Vương Thiết Trụ thở ra một hơi thật dài.

Bá khí là bá khí, nhưng cái giá phải trả cũng cực lớn, liên tục phát ra hai chiêu áp đáy hòm, Tổ yêu công của nó suýt chút nữa đã không thể chống đỡ được.

Chân nguyên trong cơ thể đã phóng sạch không còn một mảnh.

Lúc này mà Thiên Tru Phủ có một tên rác rưởi Luân hải cảnh nhảy ra đây, nó cũng phải quỳ.

Nhưng... Giờ phút này càng là suy yếu, thì càng phải có khí thế.

Không thể e sợ để lộ ra sơ hởi

Một điểm này cần phải học tập Ma Phi, được hay không được cứ nói sau, cho dù là rõ ràng đã không chịu nổi, thì miệng cũng không thể mềm, không thể để thua về mặt khí thế.

Nhưng sợ điều gì sẽ gặp điều đó.

Ngay vào lúc Vương Thiết Trụ đang vừa hứng phấn vừa thấp thỏm hưởng thụ lấy khoảnh khắc tỏa sáng này, màn ánh sáng lại lóe lên, một tên râu quai nón có thân hình mập lùn nhảy ra ngoài.

"Tiểu tặc chớ cuồng, ta đến chăm sóc ngươi!" Thân hình y chỉ cao cỡ nửa người, trông như là một trái bí đao, mặt mày rậm râu quai nón, giống như tộc người lùn trong truyên thuyết.

Mặc dù thân hình chỉ cao bằng một nửa tráng hán cầm búa, nhưng khí thế cùng uy áp trên thân y lại mạnh hơn tráng hán cả mảng lớn.

Đây rõ ràng là một tên thân tướng! Trái tim Vương Thiết Trụ lập tức khẽ run rẩy, thầm nghĩ xem thường Thiên Tru Phủ này quá rồi.

Mặc kệ thế cục khốc liệt thế nào thì Thiên Tru Phủ này, cũng không dễ dàng chịu thua như vậy.

Vẫn còn có chút xương cứng.

"Hảo hán có thể để lại tính danh?" Vương Thiết Trụ vội vàng lên tiếng kéo dài thời gian.

Nếu là trực tiếp để y xông lại, tám chín phần mười là cái mạng nhỏ của nó phải xong đời, dù gia có biết thân thông, thì cũng khó chạy tới cứu mạng nó chỉ trong nháy mắt được.

Vật hy sinh không sợ chết như vậy, phần lớn là rất yêu quý thanh danh của mình, cho nên nói chuyện thường thường có thể kéo dài thời gian mấy hơi.

Đúng như dự đoán, thân hình thần tướng lùn hơi khựng lại, rống to một tiếng: "Ta chính là Ngạn Đông Lai thuộc Thiên Tru Phủ, hạ tay không giết kẻ sĩ vô danh, cuồng tặc, xưng tên ra."

"Môn đồ Thanh Ngưu, Vương Thiết Trụ!" Vương Thiết Trụ hô to một tiếng, nghĩ thầm, nếu thực sự đi bán muối, ít nhất cũng coi như là quang minh lỗi lạc đi bán muối.

"Tốt, môn đồ Thanh ngưu Vương Thiết Trụ, nhận lấy cái chết!" Thần tướng lùn sải bước, xông thẳng tới.

Vương Thiết Trụ chỉ cảm thấy gió mạnh táp vào mặt, ngay sau đó liên có một lực lôi kéo cường đại kéo bay nó hướng về phía sau, một bóng người sượt ngang qua bên cạnh nó.

Tập trung nhìn tới, thân hình thẳng tắp thon dài, tay cầm quạt lông đầu đội phương cân, thậm chí còn mang theo một mùi thơm thoang thoảng. Chính là Ngụy VũI

"Đối thủ của ngươi là ta, đệ nhất môn đồ Thanh Ngưu, Ngụy VũI"

Ngụy Vũ đối mặt với thần tướng lùn, dưới chân bật nhảy lên, thân hình trực tiếp vọt thẳng tới đám mây, thần âm oang oang:

"Ta có một chưởng, từ trên trời giáng xuống, có thể trấn yêu ma quỷ quái, có thể trấn uế thổ minh địa, trên Bích Lạc dưới Hoàng Tuyền!"

Thần tướng lùn ngẩng đầu nhìn lên, tâm thần chấn động mạnh, chỉ thấy người tới đám mây đảo ngược, năm ngón tay hướng xuống dưới, một phật thủ khổng lồ màu vàng kim chậm rãi ngưng tụ thành, mang theo thiên uy huy hoàng, từ trên trời giáng xuống.

Chưởng này có tên, gọi là Như Lail
Bình Luận (0)
Comment