Chương 862: Một chưởng này rất soái
Chương 862: Một chưởng này rất soáiChương 862: Một chưởng này rất soái
*(Soái: xuất sắc, đẹp trai)*
"Nhìn kỹ đây, một chưởng này, sẽ rất soái, ha ha ha... Ngụy Vũ cười lớn, âm thanh vang vọng quanh quẩn giữa đất trời, giống như thần linh hạ giới.
"Ông!"
Toàn bộ thiên địa phảng phất như đều sinh ra cộng hưởng, ầm ầm rung động, ngay cả đại trận hộ phủ của Thiên Tru Phủ cũng bị ảnh hưởng mà chập chờn sáng tối.
Lực áp bách cường đại khiến thân tướng lùn gân như bị cố định tại nguyên chỗ, hai chân như là khóa một tòa núi lớn, khó có thể di chuyển dù chỉ một chút.
Tránh cũng không thể tránh.
Thần tướng lùn lập tức rống to một tiếng, ngón tay liên tục điểm.
Mỗi lần điểm xuống, trên người y liền bắn ra một đóa hoa máu.
Dưới ngón tay điểm liên tục không ngừng, chỉ qua mấy cái nháy mắt, quanh thân thần tướng lùn đã là phồn "hoa" nở rộ.
Đây là thực sự nở rộ, những đóa hoa đỏ rực màu máu nhanh chóng ngưng kết, huyễn hóa thành một đóa hoa sen ba màu, lơ lửng ở phía trên đỉnh đầu thần tướng lùn, tích tích xoay tròn.
Y rõ ràng là một cường giả luyện thể.
Người luyện thể: Đồng bì cảnh, Tẩy tủy cảnh, Đoán cốt cảnh, Hóa long cảnh, Tam hoa cảnh.
Tam hoa tụ đỉnh, là biểu tượng mang tính biểu trưng nhất của Tam hoa cảnh, thực lực tương đương với tu sĩ luyện khí Đạo cung cảnh.
Nhưng luyện thể vô cùng khó khăn vất vả, vượt xa luyện khí.
Thần tướng lùn có thể đi đến Tam hoa cảnh, tuyệt đối là người có cơ duyên, thiên phú và khí vận không thể thiếu bất cứ một thứ nào.
Điểm dẫn tinh huyết toàn thân, ngưng tụ tam hoa.
Đây là át chủ bài cường đại nhất mà y có thể lấy ra, cũng phải bỏ ra một cái giá không nhỏ.
Thần tướng lùn có thế nào cũng không ngờ tới, vừa mới lên trận, chiến đấu đã lâm vào gay cấn, không có bất kỳ sinh tử quyết chiến nào làm nền.
Trên thực tế trước khi xông ra ngoài, y đã phát hiện ra Vương Thiết Trụ suy yếu, khí tức có thể áp chế cùng che giấu, nhưng huyết khí, lại rất khó.
Nhưng y chẳng thể ngờ rằng, đối thủ của mình lại thay đổi trong chớp mắt, hơn nữa vừa ra tay chính là đại chiêu lấy mạng.
Tam hoa nở rộ, huyết khí chấn động xông lên tận trời, dốc hết toàn lực cùng vốn liếng.
Phật chưởng và hoa sen ba màu quyết đấu có thể xưng là kinh diễm, tràn ngập thần tính và Phật luân.
Phật chưởng xuất từ Phật môn, hoa sen cũng là thánh hoa của Phật môn.
"Oanhl"
Nhưng mà cuối cùng... Chúng nó cũng không phải là thuật pháp thuộc cùng một cấp bậc.
Như Lai Thần Chưởng chính là bí thuật cấm ky của Phật môn, tuy Ngụy Vũ chỉ nắm giữ cấp độ nhập môn, nhưng cũng đã đủ để chấn nhiếp một vực. Đây là phần thưởng của hắn sau khi xây dựng liên tiếp ba tòa thần miếu Thanh Ngưu tiên nhân, cũng là thân chưởng mạnh nhất mà hắn có thể thi triển.
Hoa sen ba màu chỉ chống cự được trong giây lát ngắn ngủi liền âm vang vỡ nát, cùng với thần tướng lùn bị phật thủ khổng lồ bao phủ trong bụi đất.
Khu vực mặt đất trước màn sáng Thiên Tru Phủ bị hõm xuống thành một hố sâu hình bàn tay.
Giữa bụi đất văng tung tóe, Ngụy Vũ đứng thẳng trên đống đất bên cạnh hố sâu, tay cầm quạt lông đầu đội phương cân, tay áo phấp phới, giống như trích tiên hàng trần.
"Ghê tởm, cho hắn ra vẻ."
Vương Thiết Trụ nghiến răng, nghĩ thầm cái đám âm hiểm chuyên núp lùm Thiên Tru Phủ các ngươi, nhảy ra một tên xem như ý tứ ý tứ co kéo một chút cũng thôi đi, còn nhảy ra hai.
Không sợ không biết hàng, chỉ sợ hàng so hàng.
Lần này thì hay rồi, Ngụy Vũ thể hiện quá xuất sắc, vị trí môn đồ đệ nhất bị dao động rồi.
"Thiết Trụ ca, cái tên bất nam bất nữ này mạnh thật đấy, có cần ta giúp ngươi mắng hắn không?" Ma Phi chủ động sáp tới xum xoe.
"Ngươi có vấn đề hả?" Vương Thiết Trụ lườm nó một cái, nói: "Đến lượt ngươi làm việc, đi lên tiếp tục chào hỏi mười tám đời tổ tông Thiên Tru Phủ đi, thiếu một đời thì ta sẽ nhằm ngươi mà hỏi."
'Ách... Vâng."
Ma Phi tự chuốc mất mặt, đành phải khẽ vỗ hai cánh, bay đi tiếp tục làm việc.
"Y# Thiên Tru Phủ u.. . Y rùa đen rút đầu #Y%. .. Ma gia ở đây, nhớ kỹ đi, Ma gia kêu Ma Phị, tê dại, tê dại các ngươi cả nhà tê dại, bay, bay ngươi mười tám đời tổ tông bay!"
"@#Y nhát gan Y%Y(@# sợ, tổ #Y tông không có truyền % đem.. “"
*(Ma: Tê dại, nhám, sợi đay. Phi: bay)*...
Trọn vẹn hơn nửa canh giờ sau đó, Ma Phi đem toàn bộ cơn giận trút hết lên đầu Thiên Tru Phủ.
Ngôn từ báng bổ, ngay cả chó mà Thiên Tru Phủ nuôi cũng không buông tha, mắng từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, câu mắng hoàn toàn không trùng lặp.
Bầu không khí bên trong Thiên Tru Phủ, khỏi phải nói đè nén đến cỡ nào.
Không ít thiên binh thân tướng nhắm chặt hai mắt, phong bế thính giác, thực sự không thể chịu nổi cái miệng con chim đê tiện kia.
Cũng có một vài thiên binh thần tướng cắn răng xin chiến, nhưng đều bị Phủ tôn bác bỏ.
Phủ tôn hạ lệnh, quan bế trận phòng hộ Thiên Tru Phủ, chờ đợi thần linh hàng thế chỉ viện phát động thần chiến, tập hợp lực lượng tái khởi tiêu diệt Thanh Ngưu ngụy tiên cùng môn đồ của hắn.
Những trấu thóc rác rưởi bên ngoài rất đáng ghét, nhưng không quan trọng, quan trọng là Thanh Ngưu Đại Tiên còn chưa hiện thân.
Nếu không dựa vào nhân số của Thiên Tru Phủ, làm sao có thể chỉ để hai người xuất chiến. Nhưng mặc kệ Phủ tôn quyết sách thế nào, thì đối với đám thần tướng thiên bị đã chịu đủ lỗ tai bị oanh kích mà nói, một tín niệm dần dần kiên định, đó chính là:
Thần chiến có thể thua, Ma Phi nhất định phải chết!