Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 919 - Chương 919: Bản Đồ Công Đức

Chương 919: Bản đồ công đức Chương 919: Bản đồ công đứcChương 919: Bản đồ công đức

Tiền Vô Lượng tập trung nhìn đến, đó không phải là tiểu nam hài khoa tay ra dấu "suyt" với Ngụy Vũ lúc bọn họ vừa mới đến đây sao?

Dáng người gầy yếu, xem xét chính là thuộc loại dinh dưỡng không đầy đủ, trong ánh mắt chứa đầy kinh hoàng và sợ hãi, cậu bị Ngụy Vũ túm một cái chân, treo ngược giữa không trung.

"Ngươi muốn làm gì?" Tiền Vô Lượng sắc mặt không hiểu.

"Không có gì, chính là tùy tiện chơi đùa, các ngươi trò chuyện, ta về trước." Ngụy Vũ khoát tay, sau đó mang theo tiểu nam hài đi thẳng vào lều vải của mình, mãi đến khi trời tối cũng không trở ra. ...

Lại nói về bên phía Tần Hà, bên trong lò tử kim dần dần mất đi động tĩnh.

Lúc mới bắt đầu thỉnh thoảng còn có thể phát ra một hai tiếng, đến sau đó âm thanh càng lúc càng yếu, khoảng cách thời gian càng lúc càng dài.

Một ngày qua đi, rốt cuộc không còn tiếng động gì phát ra nữa.

"Gia, cái ma đồng này chắc đã bị đốt xong rồi nhỉ?" Ma Phi canh giữ bên cạnh lò hỏi.

"Khả năng vẫn chưa." Tần Hà bắt chéo hai chân nằm trên đệm chăn, nghe vậy lắc đầu.

Ma đồng là gì Tân Hà cũng không hiểu rõ, nếu nó là sinh vật linh dị, nói không chừng sẽ có kịch đèn chiếu, cho dù không thể nhìn trộm cuộc đời linh dị, ít nhất thì cũng phải cho một phần thưởng chứ?

Suy cho cùng đều là thiêu mà, phải không?

Nhưng mà... Chẳng có gì đến cả, nói rõ ma đồng khả năng vẫn chưa bị thiêu.

"Như vậy mà còn có thể chưa chết?" Ma Phi chấn kinh.

"Nói không chừng." Tân Hà cũng không chắc chắn lắm, nói: "Vẫn là câu nói kia, không đốt đủ bảy bảy bốn mươi chín ngày, không ra lò."

"Vâng." Ma Phi gật đầu.

Vừa dứt lời,Đương đương đương..." trong lò đốt xác lại truyên ra mấy âm thanh vang dội.

Xẻng hỗn độn cùng lò tử kim đều hơi chấn động.

"Ai nha, cái này cái này... Còn sinh long hoạt hổ này, thật sự còn chưa có chết!" Ma Phi bị dọa kêu to một tiếng, vội vàng rụt người đến bên cạnh Tần Hà.

Trên mặt Tân Hà cũng thoáng hiện một vệt kinh ngạc, cười cười nói: "Nhưng rốt cục vẫn là không bình tĩnh được, không biết đây là tuyệt vọng phản kháng, hay vẫn là hành động cố ý đây."

"A?" Ma Phi nghe vậy, mặt mũi tràn đầy không hiểu, không biết Tần Hà chỉ ý gì.

"Thời gian kéo dài thêm chút, đốt đủ chín chín tám mươi mốt." Tần Hà nói thẳng.

"Ách... Vâng, gia." Ma Phi gật đầu.

Sau đó Tần Hà lại dặn dò thêm hai câu rồi liền bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.

Tâm thần chìm tới vị trí nê cung của mình.

Nê cung, chính là chỗ ở của linh hồn. Sau khi công đức hồn thân đạt đến viên mãn, khiếu huyệt nê cung của Tần Hà cũng dần dần biến hóa, trở thành một mảnh thế giới màu vàng óng ánh.

Giờ phút này toàn thân Tần Hà ngồi đoan tọa trong nê cung, đội trời đạp đất, giống như một tôn thần linh màu vàng kim ngồi xếp bằng trên đạo tràng, vô số công đức hóa thành phù văn sống động ở chung quanh "Thần linh" chập chờn lúc sáng lúc tối, lúc sáng lúc tối, giống như là đang hô hấp vậy.

Càng thần kỳ là, giờ phút này trước mặt thần linh, lượng lớn công đức chi quang tạo thành một tấm "bản đồ sao" lóa mắt.

Hình dáng nó mơ mơ hồ hồ, mông lung như là một bản hình vẽ địa lý núi sông, lượng lớn công đức chậm rãi tràn vào nơi này, có những điểm sao sáng mãi không tắt, có những điểm sao đang chớp lóe không ngừng, thỉnh thoảng còn có một vài điểm sao cá biệt đột nhiên sáng lên, ngay sau đó lại nhanh chóng ảm đạm, giống như là những vì sao lấp lóe không ngừng trên bầu trời đêm.

Nếu có người ngoài ở đây, nhất định sẽ khiếp sợ đến hoàn toàn không thể nói nên lời.

Hồn thân như vậy, quả thực giống như thần linh, cho dù thoát ly xác thịt, e là cũng đủ để quét ngang tứ châu chỉ địa.

Còn có tấm "bản đồ sao' kia, nó chính là bản đồ công đức của Tần Hà.

Cụ thể xảy ra chuyện gì Tân Hà cũng không rõ ràng cho lắn, chỉ viết là sau khi công đức hồn thân đạt đến viên mãn, liên hệ với nguồn phát ra công đức càng mạnh, Tần Hà thậm chí còn có thể cảm nhận được sự biến hóa của nguồn phát ra công đức.

Đặc biệt là những nơi tụ nạp đại lượng công đức thì cảm ứng càng rõ ràng, sau đó cụ hiện ra tấm bản đồ này.

Những điểm sáng lóng lánh kia, chính là một nguồn phát ra công đức, vị trí dày đặc nhất, lờ mờ có thể phân biệt ra, chính là khu vực Nam Thiệm bộ châu.

Thậm chí mơ hồ còn có một góc lơ lửng không cố định, không thuộc về bất kỳ một bộ phận nào thuộc về tấm bản đồ này, mà chìm chìm nổi nổi bên ngoài bản đồ.

Đó là thế giới Đông thổi

Nơi mà Tần Hà tới!

Lực lượng công đức vượt qua địa lý và không gia, lại từ thế giới Đông thổ chiếu đến thế giới Thâm Uyên, quả thực là không thể tưởng tượng.

Điều này cũng càng làm kiên định ý nghĩ tụ nạp công đức của Tần Hà, thân lực như vậy, còn thâm ảo hơn rất nhiều so với tưởng tượng của hắn, làm sao có thể buông tha?

Những nơi hắn đi qua, được xây dựng lên miếu thờ, đều thành vì sao lấp lánh.

Nhìn bản đồ sao trước mắt, Tần Hà hết sức hài lòng.

Đại nghiệp công đức này, đã càng ngày càng trở nên dày nặng.

Vui vẻ thưởng thức một hồi, Tần Hà chợt phát hiện ở một góc "biên giới" cách rất xa mảnh sao lấp lánh, có một điểm sáng chợt lóe lên, mặc dù không chói mắt, nhưng vì có một mảnh biên thùy tăm tối phụ trợ, nên nó càng vô cùng đáng chú ý.

Tập trung nhìn kỹ, lại là khu vực biên thùy tây vực.

Lại quan sát kỹ hơn, giờ khắc này, ngay chỗ này, có người thắp lên nguồn công đức mới.
Bình Luận (0)
Comment