Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 927 - Chương 927: Linh Dị Chi Chủ

Chương 927: Linh dị chi chủ Chương 927: Linh dị chi chủChương 927: Linh dị chi chủ

Hắc mang trả lời với tốc độ cực nhanh, gần như là ngay sau khi Tần Hà hỏi xong liền bật thốt ra.

Trả lời xong bên trong hắc mang hiện ra một gương mặt hư ảo tràn đầy kinh ngạc.

Bởi vì... Nó lại nói lời thận!

Hơn nữa còn là câu mà nó không muốn nói, không thể nói thật nhất!

"Tiểu tử, ngươi dùng thủ đoạn gì?" Hắc mang tức tối chất vấn.

"Ta dùng chính là thần lôi từ trên trời giáng xuống, chuyên bổ những âm linh tà ma như ngươi." Tần Hà hỏi một đằng trả lời một nẻo.

Thuật chân ngôn này, mặc dù sử dụng với người tu luyện cao giai sẽ bị suy giảm hiệu quả rất nhiều, nhưng đột ngột sử dụng ra một chút, đôi lúc vẫn có thể thu hoạch được hiệu quả không tưởng.

Chẳng hạn như vừa rồi.

Một thuật chân ngôn không được, vậy thì liền đến chín mươi chính cái.

Ôi.

Vừa hỏi một câu đã đào đến tận gốc.

Cái thứ không sạch sẽ này, lại là tay sai của Cực lạc chi chủ.

Chỉ là không biết Cực lạc chi chủ này là hàng phương nào, có chịu lửa hay không.

Nghe tên đã thấy không phải là thứ tốt lành gì.

"Ta không phải nói cái này." Hắc mang kêu lên, một câu nói thật đã làm nó lập tức bị phá phòng thủ, chạm đến cấm ky của nó.

Tần Hà trực tiếp quát to: "Bớt nói nhảm, thành thật khai báo, cực lạc chỉ heo là ai, một con heo yêu hả?”

*(Chủ: zhủ và heo: zhũ phát âm gần giống nhau)*

Hắc mang vừa nghe lời này, liền như là bị vũ nhục tín ngưỡng, lập tức bạo phát: "Ngươi câm miệng, chủ ta chính là thần chỉ hạ giới, vạn linh chi chủ, vạn pháp chỉ tông, há lại có thể để một ngụy thần nho nhỏ như ngươi làm càn!"

Nhưng mà nó vừa bộc phát xong, lại là mặt đầy táo bón.

Bời vì nó... Lại nói ra "lời nói thật" lần thứ hai, còn lại loại hỏi gì đáp nấy.

Tần Hà vừa mở miệng khích bác, nó lại không cẩn thận trúng chiêu "miệng phun chân ngôn.

Tần Hà bên này, vừa nghe lời nói của hắc mang thì không khỏi híp híp mắt, nguyên nhân chính là vì đây là lời nói thật, cho nên mới càng khiến hắn không thể không cẩn thận, khẩu khí hắc mang không nhỏ, cho dù cách nói vạn linh chi chủ, vạn pháp chi tông có là khoác lác thổi phồng, thì cũng là có mấy phân mấy lượng.

Nhưng ngoài miệng Tần Hà đương nhiên là sẽ không thể hiện ra, tiếp tục kích nó: "Khẩu khí không nhỏ, cũng không sợ gió lớn thổi đau đầu lưỡi nhỉ, ta thấy chính là một con heo yêu, có phải là còn cầm bừa cào chín răng, ăn gì cũng chẳng thèm nhai hay không?"

Hắc mang vừa nghe lời này, vẻ tức giận trên mặt trong nháy mắt đã biến mất không thấy, thay vào đó, là một vệt sợ hãi và kinh ngạc, nhịn không được thốt lên: "Ngươi... Ngươi là ai, làm sao ngươi lại có thể biết rõ những điều này?"

Được lắm - Lúc này lại đến phiên Tần Hà sững sờ. Hắn mở to đôi mắt nhìn, kinh ngạc "A?!" một tiếng.

"A cái gì mà a, rốt cuộc thì ngươi là ai, tại sao ngươi biết điều này?" Hắc mang chất vấn.

"Đậu móal!" Tân Hà hít sâu một hơi, dưới chân hơi mất thăng bằng, suýt chút nữa đã khiến đằng vân tán loạn té từ trên trời xuống.

Trời đất chứng giám, hắn chỉ là thuận miệng nói mà thôi, chỉ là nói linh tinh bậy bạ.

Nhưng cái này, vậy mà lại có thể nói trúng.

Nhất thời, Tân Hà chỉ cảm thấy vô cùng hỗn loạn, cái quái gì thế này.

Trước có viên hầu già, vẫn còn là yêu tổ gì đó, nhưng xem hiểu hiện của nó, Tần Hà thực sự không có cách nào liên hệ nó với trời tê danh "Đại Thánh" từng đánh lên tận trời kia.

Dần dần, hắn chỉ coi là trùng hợp, suy cho cùng xung quanh thế giới Thâm Uyên không biết là trăm vạn hay là ngàn vạn dặm, có một số địa danh trùng hợp thì cũng không có gì đáng kinh ngạc.

Kết quả hiện tại, lại tới một.

Linh dị chi chủ này, lại là một con heo yêu dùng bừa cào chín răng.

"Bản tiên nhân tự có diệu toán, để vạn linh chi heo nhà ngươi tắm sạch chờ đấy, ta muốn hầm nó, bồi bổ một chút." Tân Hà tiếp tục khích tướng, có thể biết nhiều một chút cũng tốt.

Nhưng mà lần này, hắc mang đã học thông minh, nó không nói một lời, bắt đầu chơi trò im lặng.

Tần Hà hỏi câu nào, nó cũng là hỏi gì đáp nấy, cảm thấy mình đã để lộ ra quá nhiều chuyện, lĩnh ngộ chỉ có trâm mặc, mới có thể vượt qua. "Không nói lời nào? Vậy đánh chết ngươi!" Tần Hà trực tiếp đơn giản thô bạo.

Không phục, đánh tới phục.

Không nói lời nào, vậy thì bổ cho đến khi ngươi không thể không nói.

"Âm ầm...

Ngay sau đó, sáu bảy đạo tử tiêu thần lôi mang thế lôi đình vạn quân từ trên trời giáng xuống, giống như vô số con giao long màu tím lượn quanh trên bầu trời, gâm thét lao vê phía hắc mang.

Cũng vào lúc này, trên trăm cây đỉnh trấn thi gào thét vạch phá không khí, giống như trời sao rớt xuống thế gian, mang theo tiếng xé gió chói tai, cùng tử tiêu thần lôi phong kín tất cả đường ra của hắc mang.

Lần này, Tần Hà là ra tay toàn lực, nhất định phải quật ngã nó.
Bình Luận (0)
Comment