Chương 928: Lợi nhuận từ đường hoang
Chương 928: Lợi nhuận từ đường hoangChương 928: Lợi nhuận từ đường hoang
"Âm ầm - -"
Ngay sau đó trước mặt Tần Hà đã sáng thành một mảnh chói mắt.
"A N
Hắc mang kêu thảm một tiếng, sau đó gia tốc chạy trốn.
Nhìn kỹ lại, vốn có hai đạo hắc mang lúc này đã biến thành một đạo, một đạo khác đã bị lôi đình đánh chết hóa thành tro bụi.
"Tiểu tử ngươi không thể giết chết ta, mối thù hôm nay, ta nhất định sẽ báo!" Hắc mang tức giận đến mất kiểm soát.
Tần Hà hơi sững lại, cũng không biết cái thứ này là gì, ban đầu chính là hai nửa, , theo đạo lý bị bổ diệt mất một nửa, mặc kệ là người hay quỷ thì cũng hẳn là bị thương nặng,
Nhưng nó mất đi một nửa còn chạy nhanh hơn, tốc độ tăng lên gân gấp đôi.
Tần Hà vội vàng nuốt thú tinh trong miệng xuống bụng, cũng tăng nhanh tốc độ.
Đồng thời động tác trên tay cũng không dừng lại.
Nhân lúc hắc mang còn chưa hoàn toàn thoát khỏi phạm vi công kích, lần nữa bổ tới hai mươi đạo tử tiêu thần lôi.
Tốc độ quá nhanh, hỏa lực bao trùm nhất định phải tăng thêm gấp bội.
"Âm ầm -"
Lại một mảnh thế giới chói sáng. Tử quang qua đi, Tân Hà ngạc nhiên phát hiện, hắc mang vẫn còn ở đó, chỉ là hình thể nhỏ đi, nhưng đồng thời, tốc độ chạy thục mạng của nó lại lần nữa tăng lên gần gấp đôi.
"Đậu móal"
Tần Hà không khỏi mắng một câu, cái thứ chết tiệt này là bật hack hả?
Bình thường khi trọng thương thì tốc độ đều bị chậm lại, nó hay rồi, khí tức đúng là trở nên suy yếu, nhưng tốc độ lại là tăng lên.
Chớp mắt một cái đã phóng tới chân trời, tốc độ đã nâng cao đến điểm cực hạn của Tần Hà.
Thuật đằng vân giá vũ suy cho cùng chỉ có cấp độ thuật pháp, không phải là thân thông, không liên quan đến pháp tắc.
"Ta đã nói rồi, ngươi không giết được ta, ha hai"
Hắc mang thấy khoảng cách giữa mình và Tần Hà cuối cùng cũng được kéo xa, hưng phấn la lên, uy hiếp: "Ngươi chờ, ngươi chờ đấy, nhất định khiến ngươi hồn phi phách tán, không thể tiến vào luân hồi -I"
Nói xong nó liên dần dần biến mất ở cuối chân trời.
Tần Hà suy tư trong giây lát, ánh mắt hướng xuống, vừa vặn nhìn thấy phía dưới lại có một dòng sông lớn uốn lượn chảy về phía hắc mang biến mất, ánh mắt không khỏi sáng lên.
Không chút do dự, hắn từ trên trời cao trực tiếp đâm thẳng xuống nước, sau đó cũng biến mất không thấy. ...
"Vẫn chưa thấy gia trở lại, làm sao xử lý?" Một ngày sau, bên cạnh thi thể cự hổ, Vương Thiết Trụ hơi nóng ruột hỏi.
Một ngày trôi qua, thi thể cự hổ đều đã bị chia thành tám khối, phân chia chiến lợi phẩm xong xuôi, chỉ còn lại một bộ khung xương bạch cốt lạnh lão còn đang làm phân chia cuối cùng, nhưng vẫn chưa thấy Tần Hà quay về.
"Gia thần thông quảng đại, ngươi lo lắng cái gì." Lamborgh hờ hững, nói xong nó liên giơ cao một cái chân hổ, hô to: "Tay hổ tay hổ đê, một phần độc nhất một phần độc nhất, chỉ cần sáu trăm tử kim tệ, sáu trăm tử kim tệ ngươi không mua được liên thiệt, không mua được liên mắc lừa đây."
Lời này vừa ra, lập tức khiến đám thương nhân vân du tứ phương lắc đầu, thâm mắng gian yêu, quá đen.
Vừa mới còn bán bốn trăm, đảo mắt một cái đã lên giá sáu trăm, thật sự coi tiền vàng mọi người là nhặt được?
Từ sau khi đội ngũ đi về phía tây lên đường, các đại thương hành ở Nam Thiệm bộ châu đã lập tức ngửi được cơ hội buôn bán, nhanh chóng phái ra thương đội, dọc theo con đường hoang mà đội ngũ đi vê phía tây mở ra, bám theo từng đoạn, từng đoạn, không quan tâm ngươi thu được bảo bối gì, chỉ cần giá tiền phù hợp thì đều được thu mua, cả đám đều là dáng vẻ tiền nhiều như nước.
Một đường đi một đường đánh quái, thu thập, càn quét, đội ngũ đi về phía tây quét sạch toàn bộ, thu hoạch rất tốt, thương đội theo đuôi tự nhiên cũng thu được đầy bồn đầy bát, kéo về Nam Thiệm bộ châu qua tay một cái liền lấy được lợi nhuận kinh người. Tây vực nhiều kỳ trân dị bảo vô số kể, Nam Thiệm bộ châu hoàn toàn không có cách nào so sánh.
Tùy tiện một gốc linh thảo ven đường, mang về Nam Thiệm bộ châu chính là kỳ trân hiếm thế. Mà ở vùng man hoang tây vực này, những thứ kia chính là từng mảnh từng mảnh trải rộng.
Một con chim thú bình thường đi ngang qua, bắt trở về nói không chừng chính là dị chủng trong truyền thuyết. Lợi nhuận gấp đôi đã đủ để khiến người ta liều mạng, lợi nhuận gấp mười gấp trăm lần thì đó hoàn toàn chính là điên cuồng.
Kết quả là, phía sau đội ngũ đi về phía tây, người theo đuôi càng ngày càng dài, một nửa là thương đội, một nửa là chạy tới nhặt nhạnh chỗ tốt, số lượng khoảng chừng hơn một vạn người.
Ô ương ương một mảng lớn, người qua như lược bí, không còn một ngọn cỏ. Những nơi đường hoang đi qua, khắp nơi đều là đội ngũ mạo hiểm tâm bảo.
Mà đây, còn chỉ là bắt đầu... Đường hoang mở ra, tin tức khắp nơi trên đất là vàng đang truyền bá như điên ở Nam Thiệm bộ châu.
Đội ngũ ba ngàn người đi về phía tây hiện tại, chỉ là tiên phong mà thôi.