Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 935 - Chương 935: Ôn Chuyện

Chương 935: Ôn chuyện Chương 935: Ôn chuyệnChương 935: Ôn chuyện

"Thánh tử gì kia, là cảnh giới gì?" Tân Hà tò mò hỏi.

Nói chung những đại tộc thường đều thích làm ra tên tuổi kiểu như Thánh tử, Thần nữ, Thủ tịch gì đó, thực lực quả thực có, cũng rất dọa người, có điều Tần Hà thật sự chẳng có cảm giác gì.

Ngô Đức cùng Pháp Hải, ai không phải là thủ tịch, ai không phải là nhân vật xuất sắc nổi trội chứ?

Thanh Ngưu Đại Tiên, bình thường đều là đánh già, không có hứng thú đánh trẻ.

'Xuytl"

Hôi Mễ Khâu vừa nghe liền vội vàng ra dấu im lặng, sợ hãi nhìn qua hai bên một chút, nói: "Gia cần chú ý lời nói, Thánh tử Huyết nha tộc uy chấn tây vực, địa vị cực cao, không thể đàm luận, ngộ nhỡ bị tộc nhân huyết nha nghe được, sinh ra hiểu lầm gì sẽ không hay đâu."

"Cấm bí như vậy sao?" Tần Hà ngạc nhiên, nói xong búng ngón tay một cái, liền thả ra thuật cách âm, nói: "Đã cách âm rồi, có cái gì cứ nói thoải mái, không ai có thể nghe được."

Hôi Mễ Khâu thấy vậy, lúc này mới yên lòng, nói: "Vâng... Gia, Thánh tử Huyết nha tộc, nghe đồn đã đột phá tới Thần kiều, là thiên tài ngàn năm không xuất thế của Huyết nha tộc, được ký thác kỳ vọng rất cao, bằng không tên Hắc Sào kia cũng không dám hoành hành ở trong thành như vậy."

"Thần kiêu cảnh?" Tần Hà nghe nói vậy thì trong lòng không khỏi dâng lên một vệt hâm mộ, người có danh tiếng lớn chắc chắn không phải là người kém cỏi, tuổi còn trẻ đã vọt tới Thần kiều cảnh, đây quả thực là có vốn để kiêu ngạo.

Mình lăn lộn lâu như vậy, ăn lôi kiếp Thiên Tru, nuốt đại lượng thú tỉnh, cũng mới đạt đến Dũng tuyền cảnh đại viên mãn, Luân hải cảnh phía sau còn chưa biết đi đâu ăn.

Chân nguyên phá vỡ hỗn độn, dũng tuyên hóa luân hải, đạo cung đỡ thần kiêu, bỉ ngạn là chân tiên.

Tần Hà cũng không biết con đường tu luyện của mình ở thế giới này có gặp phải trần nhà hay không, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.

"Gia, hiện tại ngài là cảnh giới gì vậy?" Hôi Mễ Khâu tò mò hỏi, nó hiểu rõ Tần Hà rất mạnh, vô địch cùng giai, thậm chí có thể vượt cấp giết địch.

Nhưng trong suy nghĩ của nó, thế nào cũng có hạn cuối.

Người có lợi hại hơn nữa, cũng không thể đánh vượt qua hai giai.

Một câu, thế giới Thâm Uyên này, không phải là Đông thổ mạt pháp.

Cường giả, hạn mức cao nhất cực cao, hoàn toàn không phải là thế giới Đông thổ có thể so sánh.

"Dũng tuyền cảnh đại viên mãn." Tân Hà không chút che giấu.

"Gia ngài thật là lợi hại, ta chỉ xông đến Dũng tuyên cảnh sơ kỳ liền không thể tiến thêm nữa." Hôi Mễ Khâu khen một câu, lại hỏi: "Trụ gia, Ngưu gia, còn có Ma Phi, Tiểu Điêu đâu, bọn chúng còn cùng ngài ở một chỗ không?"

"Ở, bọn chúng đều rất tốt, qua không bao lâu nữa, bọn chúng cũng sẽ tới đây." Tần Hà trả lời.

"Vậy cá cấn thì sao?" Hôi Mễ Khâu lại hỏi, trong đám thú bên cạnh Tần Hà, cá cấn tinh là đồng bạn duy nhất không khiến nó cảm thấy áp lực.

"Cá cấn... Cũng bị tách ra, hiện tại vẫn chưa tìm thấy." Tần Hà lắc đầu. "Haizz, chỉ mong nó bình an, thế giới Thâm Uyên này không thể so với Đông thổ, quá nguy hiểm." Hôi Mễ Khâu phiền muộn nói.

"Ngươi có từng gặp người nào khác từ Đông thổ tới không?" Tần Hà hỏi.

Hôi Mễ Khâu lắc đầu,'Không có, gia ngài là người đầu tiên, cho dù có, chỉ Sợ gặp mặt cũng không thể nhận ra."

Tần Hà gật đầu, sau đó hỏi: "Việc tu luyện của ngươi gặp phải bình cảnh sao?"

Hôi Mễ Khâu dừng một chút, nói: "Bình cảnh vẫn còn tốt, chủ yếu là không có vật bàng thân, không có tâm tu luyện, thời gian trôi qua một cách vô ích."

"Vật bàng thân?”

Tần Hà nghe vậy thì lập tức nở nụ cười,'Cái này dễ xử lý, chờ trời tối ngươi đi với ta một chuyến, đảm bảo ngươi đầy bồn đầy bát."

"Đi đâu?" Hôi Mễ Khâu sửng sốt.

Tần Hà dựng thẳng một ngón tay, chỉ chỉ lên trên, nói: "Phía trên, phía trên cự mộc."

"Shhh...'

Hôi Mễ Khâu vừa nghe vậy, lập tức hít một hơi khí lạnh, rụt cổ lại.
Bình Luận (0)
Comment