Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 942 - Chương 942: Hắc Sào Đại Nhân Xin Dừng Bước

Chương 942: Hắc Sào đại nhân xin dừng bước Chương 942: Hắc Sào đại nhân xin dừng bướcChương 942: Hắc Sào đại nhân xin dừng bước

Lại nói đến Tiểu Điêu cùng Hôi Mễ Khâu.

Đại lượng linh dược mang đến hạnh phúc to lớn, cũng mang đến phiền não to lớn.

Đựng không hết, căn bản không thể đựng hết được.

Tiểu Điêu đeo túi càn khôn Tần Hà may cho nó ở trên lưng, vung cuốc nhỏ đào linh dược, nhảy đông nhảy tây, đầu tiên là chọn đào linh dược hai trăm năm trở lên, đào lấy đào lấy, túi càn khôn không lớn đã đầy.

Thế là nó chỉ có thể đổ ra toàn bộ linh dược ba trăm năm trở xuống, chuyên chọn linh dược ba trăm năm trở lên.

Đào lấy đào lấy, lại đầy.

Thế là nó lại chỉ có thể đem toàn bộ linh dược bốn trăm năm trở xuống đều đổ ra.

Chuyên bốn trăm năm trở lên.

Một hồi bận rộn xuống, Tần Hà trở về, túi càn khôn của nó mới chỉ chứa được một nửa.

Mà thảm nhất, lại là Hôi Mễ Khâu.

Tiểu lão đầu xui xẻo không có túi càn khôn!

Tất cả túi trên người cộng thêm hai cái tay áo căn bản là không nhét được bao nhiêu.

Cũng may não nhảy số nhanh, nó nhắm ngay huyết nha trung niên, sau một phen sờ soạng, nó đã tìm được một cái túi thơm ở chếch bên trong quần huyết nha trung niên. Chính là giấu bí ẩn như vậy đấy, chỉ cần thiếu chút cảm giác tay thì đã không thể sờ ra rồi.

Cái thứ như túi thơm này, nếu ngươi thoải mái đeo ở bên ngoài, Hôi Mễ Khâu chưa chắc đã để mắt tới.

Lại cứ phải đeo ở một chỗ kỳ quái như vậy, Hôi Mễ Khâu mới càng tò mò.

Sau khi nghiên cứu một phen nó phát hiện, thứ này lại là một pháp khí không gian.

Điều này làm cho Hôi Mễ Khâu vô cùng kích động, muốn cái gì tới cái đó, thế là sau đó nó cũng theo gót Tiểu Điêu, lựa chọn đến hoa mắt không đủ đựng.

Tần Hà quay trở lại thấy vậy, không thể lãng phí, mới xung kích bình cảnh Luân hải, toàn bộ vốn liếng tích góp trước kia gần như đã bị móc rỗng.

Hắn vung tay lên một cái, thu toàn bộ linh dược hai thú đổ ra vào không gian dưới nách. ...

Qua hồi lâu sau, cửa vào Linh dược cốc.

"Hắc nha trung niên"Hắc sào", còn có "tiểu lâu la" bên người dạo bước từ bên trong đi ra.

"Hắc nha trung niên" hắng giọng một cái, nói với vệ sĩ huyết y bên cạnh cửa: "Ta phải rời khỏi Linh dược cốc một chuyến, việc liên quan đến an nguy của Thánh tử, các ngươi cẩn thận bảo vệ Linh dược cốc, trước khi ta quay về, bất luận kẻ nào cũng không được tiến vào Linh dược cốc nửa bước, kẻ vi phạm trừng phạt nghiêm khắc."

"Vâng, đại nhân!"

"Cung tiễn đại nhân!" Mấy tên vệ sĩ huyết y liếc nhìn nhau một cái, lòng đầy nghi hoặc, lại cũng chỉ có thể nghe theo.

Một câu việc liên quan đến an nguy Thánh tử đã áp chế nghi ngờ trong lòng bọn họ.

Bởi vì chuyến hái linh dược này, thời gian lâu đến khiến người ta không thể không cảm thấy kỳ lạ, bình thường nhiều nhất là một nén nhang đã đi ra.

Nói xong, ba người trực tiếp rời đi. ...

Nhưng mà Tần Hà không biết là, bọn họ chân trước mới vừa rời đi, chân sau hai bóng người đã hạ xuống trước Linh dược cốc.

Một người thân mang huyết giáp, dáng người đen kịt cao lớn, tỏa ra một cỗ khí tức hung hãn, bên cạnh còn đứng một tên tùy tùng mang vẻ mặt ba phần kiêu ngạo, gương mặt kia khiến người ta trông thấy liền có cỗ xúc động một đánh y.

"Người đến người nào, xin dừng bước!" Vệ sĩ huyết y lập tức ào ra, lên tiếng quát bảo ngưng lại, kết quả sau khi thấy rõ người tới, tất cả đều sửng sốt, một người trong đó ngây ngẩn hỏi: 'Hắc Sào đại nhân, tại sao ngài lại quay lại rồi?"

Hắc Sào đang muốn nói rõ ý đồ đến, vừa nghe lời này cũng ngây ngẩn cả người, cơn tức giận nổi rõ lên mặt, quát: "Cái gì gọi là bản đại nhân Tại' trở lại, chẳng lẽ Linh dược cốc không bỏ được mấy cọng linh dược sao?" Nó cắn chữ "lại" rất nặng, ánh mắt đột nhiên trở nên lăng lệ.

"Đại nhân nhà ta đi theo Thánh tử điện hạ huyết chiến Hắc Phong Sơn, lấy của các ngươi chút linh dược thì sao vậy, nói lời này là có mấy nghĩa hả?" Tùy tùng bên người Hắc Sào càng là trực tiếp giận dữ mắng mỏ.

Nó tên là Hắc Thiết, trước khi xuất chinh với Hắc Sào đã từng tới Linh dược cốc một chuyến, đòi lấy mấy giọt sương Hỗn nguyên hoa chưa bị pha loãng cùng chút linh dược chữa thương, đây vốn cũng không phải là chuyện phá hư quy củ gì.

Trong tộc xuất chỉnh, mang vài thứ vốn là chuyện hợp tình hợp lý.

Cho nên đột nhiên nghe được trong lời nói của đối phương dường như có ý "mỉa mai" bọn họ tới liên tục, liền khiến Hắc Sào cùng Hắc Thiết tức thì nổi nóng.

Từ trước đến nay chỉ có bọn họ chiếm tiện nghi, còn phải lấy lòng bọn họ, ai dám âm dương quái khí?

Vệ sĩ huyết y mở miệng hỏi hoàn toàn không rõ vì sao câu thăm hỏi này của mình, lại làm cho hai người Hắc Sào đột nhiên nổi lên lửa giận, bị dọa co rúm lại không dám tiếp lời nữa.

"Thường Thiên Nhai ở đâu, gọi hắn ra đây?" Hắc Thiết thấy đối phương sợ hãi, không nhịn được nói, lưng tựa thánh tử, ngoại trừ các đại nhân vật như Đại trưởng lão, trưởng lão trong tộc, bọn họ hoàn toàn không sợ bất cứ kẻ nào.

"Cái này... Thường đại nhân ông ấy... Vừa rồi, không phải vừa cùng hai vị rời đi sao?" Một tên vệ sĩ huyết y lớn tuổi thấy cuộc nói chuyện ông nói gà bà nói vịt, chỉ có thể lấy can đảm thận trọng nói.

Lời này lại khiến Hắc Sào và Hắc Thiết sửng sốt lần nữa.

"Các ngươi... nói bậy bạ cái gì?" Hắc Sào nheo mắt, toàn thân bốc lên khí thế, nếu là những kẻ này dám trêu đùa nó, nó không để bụng cho nhóm bọn chúng nếm thử chút lợi hại.

Sau đó, vệ sĩ huyết y lớn tuổi cắn răng, đơn giản nói qua chuyện vừa rồi Hắc Sào đến đây, sau đó cùng Thường Thiên Nhai rời đi. "Khốn kiếp, bản đại nhân trước đó hoàn toàn không hề tới đây, có gian tế, đây là có gian tế xâm nhập vào dược viên!" Hắc Sào kinh hãi đến biến sắc, vung tay lên nói: “Các ngươi mau tránh ra.'

Nói xong, nó vội vàng xông vào bên trong Linh dược cốc.

"Hắc Sào đại nhân không thể, trước khi Thường đại nhân rời đi đã phân phó, không có ông ấy ở đây, bất luận kẻ nào cũng không được tiến vào Linh dược cốc nửa bước!"

"Hắc Sào đại nhân xin dừng bước, nơi này là Linh dược cốc!"

Vệ sĩ huyết y thấy vậy, vội vàng liên thủ ngăn lại.

Dưới cái nhìn của bọn họ, tên Hắc Sào này rõ ràng là muốn mưu đồ làm loạn.

Vừa rồi mới rời đi, hiện tại lại giả bộ là chưa từng tới, còn muốn mạnh mẽ xông vào Linh dược cốc.

Nó có vấn đề! Vấn đề rất lớn!

"Hừ, chỉ bằng đám ngu xuẩn các ngươi mà cũng dám cản ta, tránh ra một bên!"

"Oanhl"

Tính tình Hắc Sào vốn là nóng như lửa, vừa thấy vậy liền không chút do dự, trực tiếp vung tay lên cuồng bạo hất bay một tên vệ sĩ huyết y ra ngoài.

Tiếp đó bắt lấy lệnh bài trên người một tên vệ sĩ trong đó, mở ra pháp trận Linh dược cốc, vọt vào.

Vừa vào trong, Hắc Sào cùng Hắc Thiết đều đồng thời há to miệng, không dám tin tưởng.

Thời khắc này, Linh dược cốc đầy đất bừa bộn... Liếc mắt nhìn qua, chỉ còn lại một ít linh dược hơn một trăm năm, đại bộ phận linh dược hai trăm năm trở lên thì chỉ còn lại những hố đất lớn nhỏ không đều.

Đặc biệt là những gốc bảo dược trên danh nghĩa Đại trưởng lão được chăm sóc riêng, càng là không còn một gốc, pháp trận vỡ vụn, toàn bộ đã bị đào sạch.

"Không tốt, có trộm!" Hắc Sào kinh hoàng biến sắc, ngay lập tức xông vào bên trong kiểm tra.

Lần này là càng kiểm tra càng thấy sau lưng phát lạnh, toàn bộ những bảo dược trong Linh dược cốc, gần như đã bị quét sạch không còn.

"Đại nhân, không tốt, kẻ trộm kia, chính là mang diện mạo của chúng tai" Lúc này Hắc Thiết mở miệng nhắc nhở.

Đến giờ phút này, nó cuối cùng cũng nghiệm ra rồi.

Hắc Sào chỉ cảm thấy một cơn ớn lạnh từ lòng bàn chân vọt thẳng lên đỉnh đầu, liên hệ với lời nói của thủ vệ, nó ẩn ẩn cảm thấy, có vẻ như mình đã bị gài bẫy.

"Tặc tử to gan, dám đêm khuya xông vào Linh dược cốc!"

"Không biết sống chết!"

Lời nói vừa dứt, hai đạo phi hồng liền từ cửa cốc sau lưng hai người nhanh như tia chớp tiến vào, tốc độ đều nhanh đến mức cực hạn, đồng thanh gầm thét.

Đây là vệ sĩ huyết y phát ra cảnh báo, đưa tới đại nhân vật trong Huyết nha nhất tộc.
Bình Luận (0)
Comment