Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 943 - Chương 943: Vu Châu Tử Trưởng Lão

Chương 943: Vu Châu Tử trưởng lão Chương 943: Vu Châu Tử trưởng lãoChương 943: Vu Châu Tử trưởng lão

Hắc Sào xoay người nhìn lại, mí mắt lập tức cuồng nhảy.

Hai người đều là toàn thân áo đen, một người thân hình gầy gò, toàn thân đắm chìm trong huyết khí dày đặc, hai mắt như điện, tóc đỏ bay múa, rõ ràng là Vu Châu Tử trưởng lão của Huyết nha nhất tộc.

Vị trưởng lão này đã tu Huyết luân đại pháp đến Thần kiều cảnh trung kỳ, là đại nhân vật đỉnh cao chỉ cần giậm chân một cái liên khiến Sào thành chấn động ba lần.

Vị còn lại cũng không hề thua kém, đầu đội mào, tay cầm sắc pháp màu xương, râu dài quá gối, đôi đồng tử không ngừng biến ảo giữa màu đen và màu vàng kim, nhìn trông vô cùng thần dị.

Người này, chính là Hắc Vũ trưởng lão của Huyết nha nhất tộc, cũng là Thần kiều cảnh trung kỳ.

"Thủ ô ngàn năm của tai"

Vu Châu Tử vừa hạ xuống đất liền lập tức xông vê phía linh dược của mình, sau đó liền thấy được pháp trận vỡ vụn, trên đất trống rỗng, lập tức la thất thanh.

"Long huyết quả của tat"

Hắc Vũ trưởng lão vừa đến cũng lắc mình đi đến bên cạnh hố đất long huyết quả, râu dài rung lên giận dữ.

Long huyết quả giờ phút này đã mất cả gốc, thẻ ngọc viết tên ông ta cùng đóng dấu đổ ngã trên mặt đất, phía trên in một dấu chân lớn, trông hết sức chướng mắt. "AI Lẽ nào lại như vậy!!"

Hắc Vũ trưởng lão phân nộ điên cuồng, đánh ra một chưởng, trực tiếp đánh bay Hắc Sào cùng Hắc Thiết ra ngoài.

Hai người đập mạnh xuống đất, tại chỗ liên phun ra một ngụm máu tươi.

Trưởng lão phẫn nộ điên cuồng, vì tức giận mà giết người thì hoàn toàn chẳng phải chuyện gì lạ cả.

Hai người không bị chia năm xẻ bảy ngay tại chỗ, đã là Hắc Vũ trưởng lão giữ lại người sống, chưa có hạ tử thủ!

"Hắc sào, gan chó của ngươi lớn thật đấy!"

Vu Châu Tử trưởng lão cũng không bình tĩnh, trong lòng bàn tay hiển hiện một viên huyết châu, đưa tay chụp một cái, liền song song nhiếp Hắc Sào cùng Hắc Thiết giữa không trung trong một mảnh hồng mang.

Trong nháy mắt, máu tươi nơi khóe miệng hai người phun ra liên hóa thành tia sáng nhập vào bên trong huyết châu, làm cho huyết châu rực rỡ tỏa sáng.

Lực hấp thụ cường đại thậm chí còn khiến máu tươi trong miệng hai người bị dẫn dắt, ào ào chảy ra, không cách nào ngăn lại.

"Vu Châu Tử trưởng lão tha mạng, chuyện này không phải do chúng ta làm, không phải do chúng ta làm!"

"Chúng ta lấy mạng thề, tuyệt đối không dám lừa dối!"

Hai người hoảng hồn, đây chính là Huyết luân đại pháp của Vu Châu Tử trưởng lão, chỉ cần dùng một ý niệm, hai người liền sẽ bị huyết châu nghiền nát hóa thành sương máu, bị hút đến không còn chút cặn.

Cho dù không có hạ tử thủ thì với tốc độ chảy máu này, chỉ cần qua một lát, hai người cũng sẽ trở thành thây khô.

Ở trước mặt tu sĩ Thần kiều cảnh, Hắc Thiết tất nhiên khỏi cần phải nói, chính là Hắc Sào cũng không có chút lực phản kháng nào.

Huyết luân châu trong tay Vu Châu Tử, chính là đại uy linh bảo danh chấn tây vực, cũng là bản mệnh pháp bảo Vu Châu Tử đã tế luyện mấy trăm năm.

"Nói! Long huyết quả ở đâu, thủ ô ngàn năm ở đâu?" Hắc Vũ ép hỏi.

Thân làm đại nhân vật Huyết nha nhất tộc, hai người đã không biết bao lâu không có tức giận đến vậy.

Long huyết quả cùng thủ ô ngàn năm, là vật hai người ước định trao đổi, long huyết quả là bảo dược để Vu Châu Tử trưởng lão tiến thêm một bước, Hắc Vũ trưởng lão thì muốn dựa vào thủ ô ngàn năm để kéo dài tuổi thọ.

Hai gốc bảo dược không cánh mà bay, quả thực là lấy mất nửa cái mạng của bọn họ.

"Chúng ta... Chúng ta thật sự không biết, hai vị trưởng lão minh giám, thật sự không liên quan gì với chúng tal"

"Chúng ta cho dù có mười lá gan cũng không dám có ý nghĩ đụng đến linh dược của nhị lão."

Hắc Sào cùng Hắc Thiết kinh hoảng tột độ, liên thanh biện giải, chuyện này quá quá quá lớn, đó không phải chỉ vẻn vẹn là bảo dược của Vu Châu Tử cùng Hắc Vũ, mà các đại nhân vật khác của Huyết nha nhất tộc cũng ít nhiều đều có một vài linh thực trồng ở nơi này.

Hiện tại toàn bộ đã bị quét sạch, chuyện này đã lớn đến mức, đừng nói không phải bọn chúng làm, cho dù chỉ có một chút hiềm nghi thì chết cũng không tính là oan. Thánh tử đến cũng phải lột da.

Không ngoài dự đoán, Vu Châu Tử lập tức gầm thét: "Còn dám giảo biện, chết!"

Vừa dứt lời, Hắc Thiết "Oành" một tiếng, nổ tung thành một đoàn sương máu, sau đó bị huyết châu hút vào bên trong, biến mất không còn thấy bóng dáng, không để lại cái gì.

Giống như là từ trước đến giờ kẻ này chưa từng tồn tại vậy.

Hắc Sào thấy vậy, ba hồn lập tức mất hai hồn rưỡi, nhưng y cũng coi như là một vị cường giả, cái khó ló cái khôn, hô lớn:

"Hai vị trưởng lão bớt giận, tiểu nhân sống chết không quan trọng, quan trọng là tìm về bảo dược, chuyện này thực sự không liên quan gì đến ta, ta sẵn sàng đối chất ngay mặt với thủ vệ cùng Thường Thiên Nhai -I"

Những lời này rốt cuộc đã hô đến trong lòng Vu Châu Tử cùng Hắc Vũ.

Hắc Sào chết, vậy đó cũng chỉ là đánh chết một con rệp lớn, không tính là gì, tung tích bảo dược mới là quan trọng nhất.

"Nếu ngươi dám có nửa câu nói dối, ngươi sẽ thảm gấp trăm lần so với chết!" Hắc Vũ trưởng lão nghiến mạnh răng, sau đó hướng về phía cửa cốc: "Cái đám các ngươi còn không mau lăn vào đây."

Mấy tên vệ sĩ huyết y đã sớm bước vào, vừa nghe lời này thì vội vàng chạy đến.

Tên vệ sĩ lớn tuổi kia nuốt một ngụm nước bọt, sắc mặt sợ hãi chỉ vào Hắc Sào nói:

"Hai vị trưởng lão, ngoại trừ Thường đại nhân, từ đầu đến cuối Linh dược cốc này chỉ có hai người Hắc Sào cùng thủ hạ nó từng tiến vào, không còn người nào khác"
Bình Luận (0)
Comment