Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 945 - Chương 945: Chủ Sắp Tỉnh Lại

Chương 945: Chủ sắp tỉnh lại Chương 945: Chủ sắp tỉnh lạiChương 945: Chủ sắp tỉnh lại

Giờ phút này, tại chỗ sâu nhất Huyết nha nhất tộc, phía trên một Kiến Mộc vô cùng khổng lồ, một tòa cung điện chìm trong huyết sắc mờ mịt, lúc ẩn lúc hiện, giống như phun vân hà.

Trong cung điện, một vùng huyết trì đang ùng ục bốc lên hơi nóng màu đỏ máu.

Trong hơi nóng có một đoàn bóng đen đang chìm chìm nổi nổi, từng tia từng sợi hơi nóng màu máu bị nó hấp thu vào cơ thể.

"Tinh Lan lão ma, đã một ngày một đêm, còn không nói rõ ý đồ đến, đừng trách lão phu kiên nhẫn có hạn."

Ngay vào lúc này, một giọng nói hơi có vẻ già nua từ bên trong cung điện vang lên, mang theo một tia lạnh lẽo, âm thanh đến từ bốn phương tám hướng, không phân biệt được rõ phương vị.

"Hừ hừ, lão già, không phải chỉ là mượn huyết trì ngươi trong chốc lát thôi sao, như vậy đã đau lòng rồi? Đừng quên cái huyết trì này là từ đâu ra." Bóng đen chậm rãi mở ra một tròng mắt, mang theo vẻ bất mãn.

"Ngươi rơi vào kết cục như vậy, tất cả đều nhờ cái miệng ngươi ban tặng, ở trên địa bàn lão phu, ngươi tốt nhất nên thu liễm lại cho lão phu một chút." Giọng nói già nua càng thêm lạnh lẽo.

"So với kẻ ăn bữa nay lo bữa mai, sắp sửa tọa hóa như ngươi, ta vẫn mạnh hơn ngươi một chút đấy, hừ hừ." Bóng đen mỉa mai không chút khách khí.

"Bớt nói nhảm đi, ngươi đến Huyết Nha Lĩnh là cần làm chuyện gì?" Giọng nói già nua lạnh lùng quát.

"Nam Thiệm bộ châu lại ra một cây xương cứng, Bắc Thiên Tru Phủ đã không còn tồn tại, thổ thần hạ giới bị giết, giờ phút này đang tiến đến tây vực." Bóng đen chỉnh lại giọng.

"Thanh Ngưu tiên?" Giọng nói già nua hỏi.

"Ngươi biết?" Bóng đen hơi ngoài ý muốn.

"Tử đệ tộc ta vân du tứ phương, chút tin tức này tính là gì?" Giọng nói già nua lộ vẻ khinh thường.

"Huyết nha nhất tộc vẫn là có tiến bộ nha, có điều đáng tiếc là, già thì quá già, trẻ thì quá trẻ, sắp không thể tiếp nối được rồi nhỉ?" Bóng đen âm dương quái khí.

"Tinh Lan lão ma, cảnh cáo ngươi có chuyện nói chuyện, nếu còn âm dương quái khí ta liền đem ngươi trấn nhập huyết trì, khiến ngươi vĩnh thế không thấy ánh mặt trời."

"Tốt, ta cũng lười tốn miệng lưỡi với ngươi, một câu, Thanh Ngưu ngụy tiên tiến vào tây vực rồi."

"Tiếp đó thì sao?"

"Đã qua ải ma đồng, đang tiến về phía ngươi."

"Tây vực xa trăm vạn dặm, Huyết Nha Lĩnh lão phu không đến ba trăm dặm, chỉ là một hạt kê trong sa mạc rộng lớn, lão phu và hắn vốn không quen biết, cũng không có thù oán."

"Ha ha." Bóng đen cười lạnh,Ngươi tốt nhất đừng quên Huyết nha nhất tộc ngươi hưng thịnh như thế nào, có cần ta nhắc nhở ngươi hay không, trong cái huyết trì này của ngươi có hơn mười vạn oan hồn nhân tộc?t"

"Im miệng!"

Giọng nói già nua lân nữa bị chọc giận, quát: "Lại cảnh cáo ngươi thêm một lần, có chuyện cứ nói, đừng kéo đông kéo tây, nếu ngươi muốn cho lão phu đi cản tên Thanh Ngưu ngụy tiên kia, vậy thì ngươi phải lấy ra điều kiện lợi thế đến."

"Điều kiện lợi thế đúng không, vậy ngươi nghe cho kỹ đây."

Nụ cười lạnh của bóng đen càng rõ ràng, nó dùng giọng điệu ung dung gắn từng chữ một: "Chủ chúng ta, sắp tỉnh lại."

Giọng nói già nua lập tức im bặt, qua hồi lâu mới lên tiếng: "Chủ, sắp tỉnh lại?"

"Đúng vậy.'

"Vì sao, chỉ là Thanh Ngưu ngụy tiên, hẳn là không cần chủ phải tự mình động thủ chứ?"

"Không thể trả lời, cũng khuyên ngươi đừng đi thăm dò. Hảo tâm nhắc nhở ngươi, chủ có thể ban cho ngươi tất cả, cũng có thể thu hồi lại tất cả của ngươi." Bóng đen uy hiếp.

Lần này giọng nói già nua không tiếp tục đối đầu tranh cãi nữa, mà là tiếp tục trâm mặc một hồi lâu mới lân nữa lên tiếng: "Huyết nha nhất tộc ta, tuân theo ý chí của chủ."

"Thọ nguyên của ngươi sắp hết, vận khí lại không tệ, chủ mới là cơ duyên của ngươi."

Bóng đen huyễn hóa ra một khuôn mặt mơ hồ, tươi cười nói: "Thanh Ngưu ngụy tiên lần này tiến vào tây vực cũng không phải là một người, mà là cả giáo trùng trùng điệp điệp xâm lấn, Huyết Nha Lĩnh ngươi sớm muộn gì cũng sẽ phải gặp gỡ. Trước mắt ngụy tiên đã bị ta dẫn ra, ngươi chỉ cần phái người lượn quanh, giết sạch những người kia cứu ma đồng ra là được. Sau khi chuyện thành công, hứa ngươi một giọt tiên huyết, huyết trì này của ngươi cũng nên tẩy rửa lại rồi."

“Thành giao!"

"Linh dị sắp bao phủ đại địa, ý chí chủ không thể làm trái, vạn linh cung phụng sắp mở ra, trước lúc này, chủ yêu câu cảm nhận được thành ý của các ngươi, tự giải quyết cho tốt, hừ!" Ý cười trên khuôn mặt mơ hồ của bóng đen càng đậm.

Nói xong, nó hóa thành một đạo hắc mang phóng ra phía ngoài, thoáng qua một cái liên biến mất không thấy.

Đại điện trống trải lập tức trở nên yên tĩnh, chỉ còn huyết trì còn đang ùng ục bốc lên hơi nóng.

Qua một hồi lâu sau, huyết thủy cuộn trào đột nhiên ngưng kết, sau đó một bàn tay xương trắng từ trong huyết trì chậm rãi duỗi ra.

Giờ khắc này, huyết thủy tựa như là sống lại, nhanh chóng bám kết bò lên xương trắng cho đến đầu ngón tay, sau đó từ đầu ngón tay bắt đầu tái sinh máu thịt, dần dần bao trùm xuống dưới.

Ngay sau đó là cánh tay, tiếp đó là đầu lâu, tiếp sau nữa là thân thể... Cảnh tượng quỷ dị như vậy, nếu là đặt ở thế giới bên ngoài, nhất định có thể dẫn tới khủng hoảng cực lớn.

Chỉ chốc lát sau, xương trắng tái sinh máu thịt hoàn tất, biến thành một vị lão giả làn da phù thũng rớm máu, ánh mắt ông ta rét lạnh nhìn vê phía chân trời mịt mờ màu máu ngoài điện, lạnh lùng lẩm bẩm: "Thanh Ngưu tiên."
Bình Luận (0)
Comment