Chương 956: Sợ ném chuột vỡ bình
Chương 956: Sợ ném chuột vỡ bìnhChương 956: Sợ ném chuột vỡ bình
"Lão tạp mao, chớ lộn xôn.
Tần Hà vừa túm cổ được Huyết Nha Thánh Tử liên kéo y chắn ở trước người mình.
Huyết Nha Lão Tổ khi đoán được ý đồ của Tần Hà đã lập tức ra tay, bổ một đạo huyết mang về phía sau lưng Tần Hà, nhưng vẫn kém một bước.
Ông ta vội vàng đánh lệch đi, huyết mang gần như là bổ sượt qua ngay sát da đầu Huyết Nha Thánh Tử, bổ mấy ngọn núi phía sau thành hai nửa.
"Tặc tử, tả Phụng Nhi ta ra!" Huyết Nha Lão Tổ trong lúc nhất thời sợ ném chuột vỡ bình, cảm giác hối hận trào dâng trong lòng.
Giờ phút này, ông ta cảm thấy mình đã bị Tinh Lan lão ma gài bẫy.
Tên Thanh ngưu tiên này, khó chơi hơn ông ta tưởng rất nhiều, đã là đèn cạn dầu như vậy, vẫn còn có thể lượn vòng ngay dưới mí mắt mình.
Nếu không phải linh dị sắp khôi phục, Huyết Nha Lão Tổ nhất định không có khả năng trêu chọc đến loại người sắc bén như vậy.
Có điều hiện tại đã kết xuống cừu oán, cũng chỉ có thể đi một đường đến đen.
Hôm nay, nhất định phải bắt giết được tên tặc tử này.
"Đừng nói nhảm nữa, bản tiên hôm nay hơi mệt, không muốn lảm nhảm với ngươi, dám động một chút, ta không thể đảm bảo tôn nhi bảo bối của ngươi không thiếu chút linh kiện gì.' Tân Hà lạnh lùng cười cười.
Cao thủ tuyệt đỉnh nửa bước Bỉ ngạn cảnh, quả nhiên rất khủng bố.
Từ khi xưng Thanh Ngưu Tiên đến nay, đây là lân đầu tiên hắn bị buộc đến một bước này.
Nếu biết trước như vậy thì hắn đã kìm nén một chút, không dẫn ra thiên kiếp.
"Tổ gia gia, cứu... ta."
Huyết Nha Thánh Tử kêu không thành tiếng hoàn chỉnh cầu cứu, giờ phút này tay Tần Hà như là một cái kìm sắt, gắt gao túm chặt cổ họng y, hoàn toàn không có cách nào tránh thoát.
Kinh khủng hơn là y còn cảm nhận được sau lưng từng cơn đau nhói, không biết đã bị người này đâm vào bao nhiêu cây đỉnh, y có thể cảm nhận được toàn bộ chân nguyên trong cơ thể mình đang dần dần ngưng kết, thân thể cứng ngắc, không cách nào động đậy.
Thanh ngưu tiên, còn tinh thông thuật trấn phong khiếu huyệt.
Y đường đường là cường giả Thần kiều cảnh, từ sau Đạo cung cảnh, chân nguyên liền bắt đầu nuôi dưỡng kỳ kinh bát mạch, trăm huyệt tứ chi, nếu sử dụng thủ đoạn bình thường là rất khó trấn phong được.
Thanh ngưu tiên không những làm được, tốc độ còn nhanh đến cực hạn, quả thực không thể tưởng tượng.
"Phụng Nhi đừng sợ, nếu hắn dám động đến một sợi tóc của ngươi, dù có lên trời xuống đất, đi cùng trời cuối đất, tổ gia gia cũng nhất định sẽ đuổi giết hắn đến không đường có thể trốn." Huyết Nha Lão Tổ sát ý ngập trời, nhìn chòng chọc vào Tần Hà, Tiểu tử, nói đi, như thế nào mới có thể thả tôn nhỉ ta ra."
"Như vậy mới đúng chứ, không nói nhảm." Tần Hà cười, nói: "Ngươi đứng yên tại đây đừng nhúc nhích, chờ ta an toàn, tự khắc sẽ thả tôn nhi bảo bối của ngươi ra." Vị Huyết Nha Lão Tổ này rất bao che cho con cháu, đây là một chuyện rất hiếm thấy ở giới tu tiên, tu tiên không năm tháng, một vị lão tổ sống mấy trăm năm, thế hệ con cháu thành một đoàn, có khi còn không thể nhận biết hết, tình thân thường cực kỳ nhạt.
Nhưng liên tưởng đến thiên phú và danh tiếng của Huyết Nha Thánh Tử thì cũng có thể lý giải, suy cho cùng hạt giống tốt vẫn rất hiếm thấy.
"Tiểu tặc, lão phu đã sống hơn sáu trăm năm, ngươi cảm thấy ta dễ bị lừa gạt lắm sao?" Huyết Nha Lão Tổ trực tiếp gạt bỏ, tuyệt đối không thể đặt toàn bộ quyền chủ động vào trong tay đối phương,
"Vậy thì một ngàn dặm, sau khi rời khỏi một ngàn dặm, ta sẽ thả tôn nhi ngươi ra." Tần Hà lại nói, điều kiện tiên quyết của sợ ném chuột vỡ bình là khí cụ nơi tay, nếu thực sự làm cho lão tạp mao này liều mạng, rất khó làm.
"Tốt, tốt nhất ngươi đừng giở trò gì, bằng không ta nhất định sẽ khiến ngươi phải hối hận, thả tôn nhi ta ra, ân oán giữa ngươi và ta liền xóa bỏ." Ánh mắt Huyết Nha Lão Tổ hơi lóe lên, ra vẻ rộng lượng, nhận lời.
"Chốt, tốt nhất ngươi cũng đừng giở trò gì.' Tân Hà bắt đầu lùi lại phía sau, sau khi rời khỏi một khoảng cách liền trực tiếp phóng về phía chân trời, còn thuận tay mang lên cả Hắc Vũ cùng Vu Châu Tử bị ném trên mặt đất.
Hai hàng này vậy mà vẫn chưa tắt thở, muốn bỏ vào túi đựng xác cũng không được.
Cường giả Thần kiều cảnh, phần thưởng hẳn là sẽ không quá kém, cũng không thể vứt đi như vậy.
Nói đến phần thưởng đốt xác, hiện tại càng ngày càng có yêu cầu cao đối với thi thể, đốt thi thể Đạo cung trở xuống, nếu không có gì đặc biệt thì xác suất lớn chính là đốt không, đã khá lâu rôi không đốt ra được một phần thưởng ra dáng.
Huyết Nha Lão Tổ đưa mắt nhìn Tần Hà biến mất ở chân trời, khóe miệng chậm rãi nhếch lên một độ cong âm u lạnh lẽo, cười lạnh nói: "Hừ hừ, tiểu tử, đây chính là do ngươi tự chuốc lấy."
Dứt lời, trong miệng ông ta khẽ lẩm bẩm, huyết khí toàn thân cuộn trào lên bao phủ lấy toàn bộ thân thể.
Ngay sau đó, đám huyết khí cuộn trào kia lại chậm rãi tiêu tán, cuối cùng biến mất không còn dấu vết.
Đồng thời biến mất còn có thân hình của Huyết Nha Lão Tổ, chỉ còn lại một làn gió mát thổi về phía Tần Hà biến mất.