Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 958 - Chương 958: Long Tỉnh Địa Mạch

Chương 958: Long tỉnh địa mạch Chương 958: Long tỉnh địa mạchChương 958: Long tỉnh địa mạch

"Thượng giới? Các ngươi có liên hệ với thượng giới?" Tân Hà mở to mắt.

Viên long tinh địa mạch này vừa xem xét chính là bất phàm, cùng nguyên linh thạch hoàn toàn là hai loại khác biệt, đường vân hình rắn hình thành bên trong là đạo văn được đan dệt ra.

Tất nhiên đây không phải trọng điểm, trọng điểm là, cái đồ chơi này đến từ thượng giới.

"Không có, đây chỉ là vật phẩm thần linh thượng giới đánh rơi, ta cũng là ngẫu nhiên lấy được." Huyết Nha Thánh Tử lắc đầu.

"Ngẫu nhiên lấy được?" Tân Hà híp mắt.

"Ta diệt một thế gia sa sút, lục soát ra." Huyết Nha Thánh Tử lòng vẫn còn sợ hãi nói.

"Huyết nha tộc các ngươi có liên hệ với thượng giới hay không?”

"Không có.'

"Thật sự không có?”

"Thật sự không cói”

"Tốt lắm, một vấn đề cuối cùng, đi thượng giới như thế nào?”

"Ta... Ta làm sao biết được."

"Cần ngươi làm gì?!" Tân Hà trừng mắt, bốp một tiếng, lại đâm cây đinh kia trở về.

Đáng thương Huyết Nha Thánh Tử, lại bắt đầu run rẩy.

Mặc y tư chất ngút trời, phong quang vô hạn, uy danh lan xa, gặp được Tần Hà cũng chỉ có thể người là dao thớt ta là thịt cá.

Giờ khắc này Huyết Nha Thánh Tử khỏi phải nói có bao nhiêu oan ức, nó là thực sự không biết mà.

Y nói thật, không hề nói dối, vậy mà kết quả vẫn bị đâm.

Nhìn long tỉnh trong tay, Tần Hà nổi lòng muốn nuốt thứ đồ chơi này, nhưng lại cảm thấy không cần thiết, suy cho cùng thì hắn đã vơ vét được hai viên thú tinh cùng với mấy trăm cân linh thực bảo dược, không tới phiên nó.

Giữ lại, có lẽ sẽ có tác dụng ngoài dự liệu.

Thế là Tần Hà cất long tinh địa mạch vào không gian dưới nách, tiếp đó nhai luôn viên thú tinh còn lại, sau đó y dạng vẽ hồ lô, lục soát lấy túi trữ vật của Vu Châu Tử cùng Hắc Vũ, kết quả lại phát hiện, toàn thân hai hàng này đã nửa cháy khét, một mảnh cũng không tìm được, đừng nói túi trữ vật, ngay cả lông cũng không còn.

Cũng chính vì vậy, hai người này chỉ còn sót lại một hơi.

Mặc dù bọn họ cách trung tâm lôi kiếp còn có một đoạn khoảng cách, mặc dù bọn họ đều có bảo khí hộ thân, mặc dù bọn họ không khác gì với đã chất.

Nhưng... Đó dù sao cũng là chín tầng lôi kiếp.

Già mà không chết thì sẽ thành tặc, những tên Thần kiều cảnh đã sống mấy trăm năm này, quả nhiên không thể coi thường.

Nhai xong viên thú tinh thứ hai, Tân Hà lần nữa rút cây đinh trên người Huyết Nha Thánh Tử xuống.

Lúc này, Huyết Nha Thánh Tử đã bắt đầu miệng sùi bọt mép, thân thể run rẩy như là co giật, không chờ Tần Hà đặt câu hỏi, y liền mở miệng nói luôn: "Nghe đồn tây vực... Có một Linh Thứu Cung, người đi nơi đó đều đã biến mất, khả năng có phương pháp thông hướng thượng giới, ta... ta chỉ biết nhiều như vậy, đừng đâm nữa."

Tần Hà nhìn y cầu xin tha thứ, không tiếp tục tra tấn nó nữa.

Ngộ nhỡ thực sự làm y ngất đi, bức Huyết Nha Lão Tổ sớm nhảy ra, như vậy sẽ giảm phần thắng của mình.

Giờ phút này chân nguyên hắn mới vừa khôi phục được ba phần, nếu cùng Huyết Nha Lão Tổ đối chiến, xác suất giành phần thắng tính ra chỉ có sáu phần mười.

Xác suất đánh ngang tay là ba phần, xác suất đánh thua, còn có kinh khủng một phần.

Như vậy quá nguy hiểm, mỗi lần đều chơi buông thả như thế, sớm muộn cũng sẽ ngỏm củ tỏi.

Thế là Tần Hà lại phong khẩu Huyết Nha Thánh Tử, chậm rãi đi đường.

Nửa canh giờ sau, Tần Hà tiêu hóa xong hai viên thú tinh, chân nguyên khôi phục lại được một nửa.

Đến lúc này, xác suất thắng đã là tám phần.

Một canh giờ sau, Tần Hà lại nhai một đống lớn linh thực bảo dược, lại nuốt ăn hết toàn bộ những thứ có thể bổ sung chân nguyên trong túi trữ vật của Huyết Nha Thánh Tử.

Chân nguyên khôi phục được bảy phần mười.

Xác suất thắng đi tới chín phần, cộng thêm xác suất đánh ngang tay, chín mươi chín phần trăm hẳn là ổn.

Tần Hà hơi do dự, nên ngả bài luôn, hay kéo dài thêm một lát nữa? Đợi chân nguyên khôi phục đầy rồi lại nói tiếp?

Suy cho cùng thì chín mươi chín phần trăm vẫn là có mạo hiểm, có thể không mạo hiểm thì không nên mạo hiểm.

Khoảng cách ngàn dặm này, cũng đã gần đến rồi.

Nhưng vào đúng lúc này, Tần Hà lại chợt phát hiện, ở phía chân trời xa xuất hiện một mảng dãy núi rộng lớn màu đen bao phủ trong lốc xoáy khổng lồ.

Tiếng gió gào thét âm ầm vang dội, giống như núi lở, từng đạo sấm chớp từ lốc xoáy lên đến bầu trời lấp lóe không ngừng, lúc ẩn lúc hiện, làm cho khí tức mảnh đất trời này trở nên nóng nảy bất an.

"Đây là nơi nào?" Tần Hà trực tiếp đặt câu hỏi.

"Đây là Hắc Phong Sơn." Huyết Nha Thánh Tử trả lời, sau đó lại bổ sung một câu: "Thập tuyệt chi địa, nghe nói bên trong có tiên thi, có vô tận cơ duyên và hung hiểm."

"Tiên thi?" Ánh mắt Tần Hà sáng lên, sau đó nhìn chằm chằm vào Huyết Nha Thánh Tử, cảnh giác hỏi: "Làm sao ngươi biết?"

"Có rất nhiều người từng nhìn thấy, ta thê với trời, ta cũng từng nhìn thấy, không chỉ có thi thể, còn có một cái quan tài xiêu vẹo." Huyết Nha Thánh Tử vội vàng nói, chỗ sâu dưới đáy mắt y hiện lên một tia lạnh lẽo không dễ dàng phát giác.
Bình Luận (0)
Comment