Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 136 - Chương 136: Có Thiên Tai, Cuộc Sống Vô Cùng Thảm Khốc (2)

. Chương 136: Có Thiên Tai, Cuộc Sống Vô Cùng Thảm Khốc (2)
Chương 136: Có Thiên Tai, Cuộc Sống Vô Cùng Thảm Khốc (2)

Khi hạn hán càng ngày càng nghiêm trọng, cộng thêm số lượng lớn người tị nạn của thôn Mộng Như đi đến đây.

Dân làng gần đó chỉ có thể rời khỏi đây từng người một.

Phó Hầu gia thấy đám dân tị nạn hung hãn đó của ngày hôm qua, nghĩ rằng nơi đây không nên ở lâu, cũng bảo mọi người sắp xếp đồ đạc chuẩn bị tiếp tục lên đường.

Chỉ có điều, khí hậu bây giờ thay đổi cực kì nhiều, bất luận đi đến nơi nào cũng đều là hạn hán, cát bụi và bệnh dịch.

Phó Hầu gia và Phó Yến Đình đột nhiên đều không chắc chắn nên đi con đường nào.

Chử Trần Âm cúi đầu nhìn đất đai xung quanh đầy vết nứt, không thể không cảm khái them một lần nữa về sức mạnh của thiên tai, có đôi khi, muốn trốn cũng không trốn thoát được.

Nàng thu hồi suy nghĩ của mình, hướng tầm mắt về nơi cuối cùng còn chưa khô hẳn, đó chính là thành An Châu cách Mạc Bắc gần nhất.

Bốn phía thành An Châu đều là rừng rậm và đầm lầy, nguồn nước dồi dào hơn ở đây, hạn hán chắc sẽ đến chậm hơn một chút, ở nơi đó không chỉ có thể hoàn thành thêm nhiệm vụ tiếp tế một lần nữa, đồng thời còn có thể đi con đường gần nhất tới Mạc Bắc.

Chử Trần Âm suy nghĩ xong bèn dựa vào ý niệm đi vào trong không gian nông trường.

Gà trong không gian nông trường lại đẻ ra một ít trứng, có khoảng chừng hơn ba mươi quả, Chử Trần Âm cứ cách hai ba ngày lại tới nhặt một lần.

Nhặt những quả trứng được tìm thấy vào trong không gian giữ tươi.

Mặt khác lại cầm một ít thức ăn gia súc và nước linh tuyền cho dê bò ăn.

Những con dê con và con bê đang phát triển rất tốt, chỉ cần khoảng nửa tháng nữa là những con bê và con dê con này có thể trưởng thành, ngoài ra còn có một số con dê cái sắp sinh.

Chử Trần Âm lấy cỏ khô làm tổ cho dê cái, sau khi hoàn thành công việc, phát hiện đã trôi qua nửa tiếng đồng hồ.

Nhưng nàng vẫn chưa bị đẩy ra.

Trong lòng Chử Trần Âm sinh ra sự nghi hoặc, sải bước đi tới không gian thứ nhất.

Chỉ nhìn thấy có thêm một thông báo trên cửa không gian,"Thời gian lưu trú trong không gian đã được nâng cấp lên một tiếng đồng hồ."

Chử Trần Âm thấy được thông báo, trong lòng vui mừng, không ngờ thời gian ở trong không gian cũng có thể được nâng cấp.

Trước đây nửa canh giờ cho bò, dê, gà, vịt ăn một chút thì bị đẩy ra ngoài, bây giờ thêm nửa canh giờ, nàng không chỉ có thể đi lấy thêm nước ở không gian linh tuyền, mà còn có thể trồng một số trái cây, rau củ trong đó, như vậy sẽ có thể tự cung tự cấp.

Nếu thời gian vẫn có thể tiếp tục được nâng cấp, nàng sẽ có thể làm nhiều việc hữu ích hơn trong không gian.

Nhưng lý do nâng cấp là gì?

Không thể nào nâng cấp vô cớ được.

Chử Trần Âm tiếp tục nhìn xuống, chỉ thấy trên đó viết: "Lý do nâng cấp: Như trên."

"Như trên?" Chử Trần Âm thắc mắc, suy nghĩ kỹ lại thì không lẽ là giống như điều kiện để nâng cấp tốc độ?

Vậy vừa rồi rốt cuộc là lý do gì khiến không gian đột nhiên được nâng cấp thành một canh giờ? !

Trong lòng nàng đầy nghi hoặc, nhưng để không lãng phí nửa canh giờ đột nhiên xuất hiện, nàng lập tức động thân, cầm hạt giống rau đi đến không gian linh tuyền.

Nhìn từ xa không gian linh tuyền là một dòng suối trong veo.

Tuy nhiên, xung quanh suối nước còn có những mảnh đất màu mỡ mọc đầy cỏ dại, có thể coi là có cả chức năng trồng trọt.

Chử Trần Âm cúi xuống trồng năm sáu loại rau xanh, tổng cộng trồng được ba bốn mảnh đất. Do thời gian có hạn, sau khi trồng xong, nàng lập tức tưới nước linh tuyền, lấy những vật phẩm như gạo, bột mì, trứng, thịt, củ cải, cải thảo đã chuẩn bị sẵn, ôm một thùng nước trở về phòng.

Phòng không có ai, nàng lén lút đặt những thứ này vào xe ngựa ở sân sau.

Khi họ từ U Châu đến, đã tích trữ tất cả vật tư trong chiếc xe ngựa này, hơn nữa do Chử Trần Âm và Phó Yến Đình trông coi và kiểm kê, nên những người khác trong Phó gia không biết rõ bên trong có bao nhiêu thứ.

Bình Luận (0)
Comment