Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 144 - Chương 144: Tầng Thứ Mười Của Không Gian Đã Được Nâng Cấp Hoàn Tất (1)

. Chương 144: Tầng Thứ Mười Của Không Gian Đã Được Nâng Cấp Hoàn Tất (1)
Chương 144: Tầng Thứ Mười Của Không Gian Đã Được Nâng Cấp Hoàn Tất (1)

"Tiểu muội, yên tâm, chúng ta sẽ không chết đâu." Chử Trần Âm an ủi Phó Giang Hoằng, đồng thời cũng là an ủi chính mình.

Nàng đã nỗ lực nửa đời người chỉ để được sống tốt, giờ xuyên qua cũng không thể cứ thế mà chết đi, nếu không thì quá oan uổng.

Phó Giang Hoằng ngẩng mặt nhìn Chử Trần Âm, người vốn dĩ kiên cường ấy, lúc này đôi mắt lại hơi ướt.

Khi con người bàng hoàng nhất, bất lực nhất, gia đình chính là trụ cột tốt nhất.

"Tẩu tẩu..." Nàng ấy ôm chầm lấy Chử Trần Âm, vùi mặt vào lòng nàng.

Phó Yến Đình vốn còn đang suy nghĩ lập tức nhìn về phía Phó Giang Hoằng, trong đôi mắt sâu thẳm của hắn hiện lên một tia lạnh lẽo.

"Tam muội."

Hắn nhẹ nhàng gọi một tiếng.

Phó Giang Hoằng dường như không nghe thấy gì, vẫn tiếp tục ôm Chử Trần Âm.

Phó Yến Đình hạ giọng, mang theo giọng điệu ra lệnh nói: "Tam muội, đứng dậy."

Ban đầu Chử Trần Âm vẫn chưa phát hiện ra điều bất thường, nhưng khi nghe thấy hai chữ cuối cùng thì cảm thấy có một chút ghen tuông.

Nàng nhìn người đang ôm mình là Phó Giang Hoằng, trong lòng không khỏi cảm thán, Phó Yến Đình thật là một thùng giấm, thậm chí hắn còn ăn dấm với cả muội muội của mình.

Vậy phải chăng sau này nếu có con, hắn cũng sẽ ăn dấm với con?

Chử Trần Âm đang nghĩ ngợi thì Phó Yến Đình đột nhiên mất kiên nhẫn, giơ tay nắm lấy vạt áo Phó Giang Hoằng, bế nàng ấy lên.

Phó Giang Hoằng trong tay hắn, vừa giãy giụa vừa nói: "Được rồi, đại ca ta biết sai rồi, ca thả ta ra, ta không ôm tẩu tẩu nữa, ca mau thả ta ra."

Phó Yến Đình đứng dậy, ném nàng ấy vào chỗ xa Chử Trần Âm nhất.

Phó Giang Hoằng đá chân, vẻ mặt vô tội nhìn Phó Yến Đình cau mày nói: "Đại ca, ca bắt nạt người ta!"

Phó Hưng Thành ở một bên nhìn thấy, trêu chọc nói: "Tam muội, nếu muội không muốn bị đại ca bắt nạt nữa, thì mau chóng tìm một phu quân như ý để gả đi, để phu quân của muội thay muội chống đỡ!"

Phó Giang Hoằng khẽ nhướng mày, phản trêu hắn ta nói: "Nhị ca muội còn chưa cưới, muội sao dám gả, ca tìm cho muội một tẩu tẩu trước đã!"

"Muội..." Phó Hưng Thành trừng to mắt, há miệng nửa ngày không nói nên lời, kêu hắn ta tìm tẩu tẩu trở về còn khó hơn việc bắt một con thỏ trở về.

Phó Hầu gia nhìn bọn nhỏ nhà mình đang đùa giỡn, sắc mặt dần dần tốt lên nhiều. Ông ấy vuốt vuốt bộ râu của mình, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, suy nghĩ một lúc lâu nói với mọi người: "Tục ngữ có câu 'Đại nạn không chết, tất có phúc báo', lần này chúng ta đã thoát chết khỏi bẫy của hoàng đế, tìm được đường sống trong chỗ chết, thì ngày sau nhất định sẽ có phúc báo."

"Đúng vậy." Chử Trần Âm tiếp lời ông ấy, giọng nói trầm ổn: "Chỉ cần mảnh đất này còn tồn tại, thì sẽ có nơi cho chúng ta nương thân, Không có lương thực, chúng ta sẽ trồng lương thực. Không có nước, chúng ta sẽ đào giếng. Có đạo tặc, chúng ta sẽ giết. Dù sao thì quân đến thì đánh, nước đến thì lấp."

Phó Giang Hoằng lập tức có tinh thần, đứng dậy theo nói: "Tẩu tẩu nói không sai, nếu Đại Dung Triều tàn lụi, thì chúng ta sẽ lập một Đại Dung Triều mới. Dù sao hoàng đế và thừa tướng cũng không rõ tung tích, khi chúng ta đến Mạc Bắc, trực tiếp chiếm đất xưng vương!"

Nói rồi, kéo tay Phó Hầu gia, cười nói: "Lúc đó, Phụ thân sẽ là hoàng đế."

Lại nắm lấy tay Phó phu nhân, tiếp tục nói: "Mẫu thân, là hoàng hậu."

Sau đó nhìn về phía Chử Trần Âm và Phó Yến Đình: "Tẩu tẩu là thái tử phi, đại ca là thái tử."

Nàng ấy cười tươi rói nói như vậy, mọi người cũng không cười nhạo nàng ấy, chỉ coi đó là lời nói đùa.

Tuy nhiên, không ai ngờ rằng, chuyện này lại đúng một nửa.

Nhiều năm sau, bọn họ thực sự đã xây dựng được một quốc gia của riêng mình.

Chỉ có điều, người đứng ở vị trí cao nhất không phải là Phó Hầu gia và Phó phu nhân, mà là đại ca và đại tẩu của nàng ấy.

Bình Luận (0)
Comment