Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 164 - Chương 164: Vật Đổi Sao Dời

. Chương 164: Vật Đổi Sao Dời
Chương 164: Vật Đổi Sao Dời

"Vừa nãy là nàng làm à?"

"Sao phu quân lại nói như vậy?"

"Ta biết phu nhân túc trí đa mưu, ta vừa đoán ra liền biết là nàng."

"Phu quân quá khen, chỉ là một chút thủ đoạn thấp kém mà thôi".

"Nói nhảm, phu nhân là người tốt bụng nhất trên đời, sao có thể có thủ đoạn thấp kém gì chứ."

"Phu quân thật biết trợn mắt nói dối."

"Đa tạ phu nhân đã khen."

Phó Yến Đình nói, hơi nhếch khóe môi, gật đầu với nàng rồi uống một ngụm nước.

Chử Trần Âm khẽ mỉm cười, nghiến răng nghiến lợi nói nhỏ vào tai hắn: "Nhân tiện, loa thông minh trong không gian của ta đang ở đâu?"

Con ngươi màu nâu xám của Phó Yến Đình co lại, hắn chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn về phía trước: "Loa thông minh? Là cái gì vậy?"

Thấy hắn cố tình tránh ánh mắt của nàng, trong lòng Chử Trần Âm đại khái đã đoán được vài phần.

Đoán chừng bạn học tiểu ái của nàng cũng tuẫn táng theo chiếc vỏ chăn kia của nàng rồi.

Nàng ngẩng đầu nhìn về phía cửa, trên môi nở nụ cười bất đắc dĩ, trong lòng thầm thở dài, không vội, trong nhà nàng còn có hai cái nữa.

Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng Phó nhị gia đập cửa.

"Mở cửa cho ta! Nhanh lên! Người có nghe thấy không?"

Phó hầu gia bước tới cửa nói về phía ông ta: "Vừa rồi lúc ta xin ngươi mở cửa, ngươi còn nhớ mình đã nói gì không?"

Phó nhị gia rõ ràng đã dừng lại một chút, trở nên im lặng.

Phó hầu gia nói tiếp: "Bây giờ ta sẽ gửi lại câu nói đó cho ngươi! Đừng làm việc vô ích nữa, ta sẽ không bao giờ mở ra đâu!"

Phó nhị gia ngoài cửa hét lên như điên: "Sao ngươi có thể làm vậy với ta?! Dù thế nào đi nữa, ta là ca ca của ngươi!"

Phó hầu gia đi tới bên cửa sổ, nhặt thanh gỗ gia cố cửa sổ, vừa nhìn vừa lạnh lùng nói: "Nếu đã là huynh trưởng thì càng không được mở ngoài nhà có nhiều châu chấu như vậy hãy coi như đó là đệ đệ thêm thịt cho huynh nhớ đốt lửa lên nướng, mùi vị chắc hẳn không tồi."

Gì mà ăn châu chấu chứ, phải là châu chấu ăn bọn họ mới đúng

Phó nhị gia tức đến hộc máu, chỉ vào phòng tiếp tục chửi: "Đồ con hoang nhà ngươi! Bây giờ gặp nạn còn hung hãn như vậy, ngươi đợi đó cho ta, nếu hôm nay ta không chết ngày sau chắc chắn sẽ để cả nhà ngươi sống không được yên

Phó hầu gia không khách khí nói: "Vậy phải xem huynh trưởng có sống được để gặp lại ta hay không."

Phó nhị gia tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Không lâu sau, ngoài nhà vang lên tiếng châu chấu vỗ cánh.

Phó Điều ngồi trong góc đi đến cửa sổ mở một lỗ nhỏ nhìn ra ngoài, chỉ thấy một đàn châu chấu đen kịt bay dày đặc dưới ánh trăng mà bạc.

Giờ là ban đêm mà châu chấu đã nhiều như vậy rồi, thử tượng tượng vào ban ngày sẽ đáng sợ tới mức nào nữa

"Hầu gia! Thiếu gia, thiếu phu nhân! Châu chấu! Châu chấu tới!"

Phó Điều lùi lại vài bước và hét lớn.

Những dân nạn trong phòng đều tỏ ra hoảng sợ, những đứa trẻ trong lòng họ liền bắt đầu khóc.

Phó Điều tuổi còn nhỏ gặp phải sợ hãi liền chạy đến bên cạnh Phó Yến Đình và Chử Trần Âm

Chử Trần Âm đỡ hắn ta, an ủi nói: "Đừng sợ, những con châu chấu này không vào đây được."

Trạm dịch này cực kì kiên cố, dù có bao nhiêu châu chấu đi chăng nữa, trong thời gian ngắn cũng không vào trong phòng được.

Hơn nữa, Chử Trần Âm đã sớm âm thầm rải thuốc trừ sâu xung quanh quán trọ trước khi đi ném bom khói.

Nói ra cung may, vừa hay ở cửa hàng tạp hóa trong không gian nông dân lại có loại thuốc mà nông dân thường dùng để diệt châu chấu.

Nàng đã để ý đến nó và cẩn thận lấy nó ra ngoài.

Không thì chỉ dùng thuốc chống muỗi có thể không hiệu quả.

Sau nửa nén hương, đàn châu chấu đen kịt bị thuốc trừ sâu ảnh hưởng đã vượt qua trạm dịch bé nhỏ của bọn họ mà bay đi nơi khác.

Lương thực trong trạm dịch cũng miễn cưỡng được giữ lại

Bình Luận (0)
Comment