Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 215 - Chương 215: Phát Hiện Ra Dầu Mỏ

. Chương 215: Phát Hiện Ra Dầu Mỏ
Chương 215: Phát Hiện Ra Dầu Mỏ

Sau đó, một lão nhân gia mặc áo choàng màu xám và có bộ râu trắng bước ra.

Lão nhân gia nhìn gầy yếu vừa đi vừa run rẩy, cúi đầu không dám nhìn họ, liếc mắt thấy Phó Yến Đình, chợt giật mình: "Phó tướng quân! Người quay lại đây rồi sao!"

Lúc này Phó Yến Đình cũng nhận ra ông cụ: "Chương lão gia, lâu rồi không gặp."

Ông lão này họ Chương, từng buôn bán ở đô thành, quanh năm lui tới các nước khác để bán hàng, sau này lớn tuổi rồi thì lên định cư ở Tử An. Không ngờ đột nhiên xảy ra thiên tai, lại cả phó tướng quân Hà tạo phản nên mới sa cơ lỡ vận vào thời điểm này.

Nhìn thấy Phó Yến Đình, Chương lão gia vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, ông ấy run rẩy sải bước đến trước mặt hắn, đôi mắt đỏ hoe nói: "Họ đều nói rằng Đô Thành bị lửa từ trên trời giáng xuống thiêu rụi hơn nửa tháng rồi, những người ở bên trong đều đã chết hết, bao gồm cả Phó Hầu gia và ngài."

"Chúng ta rời Đô Thành trước khi lửa trên trời ập đến, may mắn thoát khỏi kiếp nạn. Nhưng rốt cuộc thành Tử An này đã xảy ra chuyện gì, sao lại thành ra thế này?" Phó Yến Đình nghiêm nghị hỏi.

Chương lão gia thở dài,"Thành Tử An của chúng ta là nơi duy nhất có nguồn nước trong hơn mười quận lân cận. Dân chúng của các quận ấy đều tụ về nơi đây, nhưng đáng tiếc họ đều bị Phó tướng quân Hà giết chết. Hắn ta đã chiếm đất xưng vương ở đây. Hắn ta muốn khi phục hồi sức khỏe sẽ dẫn quân tấn công Đô Thành, trở thành tân đế của Đại Dung chúng ta."

Phó Giang Hoằng đá bay thứ gì đó trên mặt đất bụi bặm,"Hắn họ Hà mà lại dám vọng tưởng trở thành tân đế sao, đúng là ăn mày cầm gậy liền nghĩ bản thân thành bang chủ cái bang!"

Trong lúc ba người đang nói chuyện, Chử Trần Âm một mình đi sâu vào trong sân, nhìn thấy một cái xẻng vẫn còn nằm trên mặt đất, quay đầu lại nhìn Chương lão gia, hỏi: "Ban đầu nơi này định để làm gì?"

Chương lão gia vội ngẩng đầu lên, nhìn về phía nàng,"Trước khi mọi người đến, Phó tướng quân Hà định đào nước ở đây, trước mắt đã đào được một nửa rồi."

"Nơi này có nước không?" Chử Trần Âm ngồi xổm xuống, vân vê trên cát mặt đất.

Chương lão gia lắc đầu,"Chúng tôi cũng không biết. Mười mấy ngày trước, Phó tướng quân Hà đã đào một cái hố ở gần đây, trong đó có một lượng nước nhỏ."

Chử Trần Âm đứng lên và nói: "Đã đào xong một nửa vậy thì chúng ta tiếp tục đào đi."

"Được, ta sẽ gọi người dân đến đào!" Chương lão gia lớn tiếng đáp.

Nói xong, ông ấy quay người, hướng ra phía sau nhà lớn tiếng gọi: "Ra đây đi, Phó tướng quân đã về rồi!"

Nghe đến Phó tướng quân, những người đang trốn phía sau lần lượt bước ra.

Có cả già lẫn trẻ, nam tử nữ nhân, tổng cộng khoảng mười tám người.

Cả thành chỉ còn lại nhiêu đây người, thật khiến cho người ta phải thổn thức.

Chử Trần Âm ném xẻng cho Phó Yến Đình,"Yến Đình, cùng nhau đào đi!"

Nàng nhìn kỹ cái hố đã được đào, mấy tảng đá dưới lòng đất có chút khác biệt so với những gì nàng thường thấy, bên trong chắc chắn không chỉ đơn giản là nước.

Phó Yến Đình nhận chiếc xẻng rồi dẫn nhóm người đi đào.

Mặc dù mưa đất vàng ở Mạc Bắc đã tạnh được một lúc nhưng nếu gió nổi lên, gió và cát vẫn sẽ rất mạnh, nếu tiếp tục đào trong hố lớn như vậy, thêm vài cái nữa, lỗ này sẽ bị gió cát chôn vùi.

Mọi người đều tranh thủ thời gian để đào.

Mặc dù số lượng người không nhiều nhưng họ đều rất khoẻ, chẳng mấy chốc đã đào được độ sâu hơn mười mét.

Vì quá sâu nên cuối cùng chỉ có thể chọn ra một tiểu tử trẻ nhất được buộc dây vào mình, tiếp tục đào xuống.

Sau chưa đầy nửa giờ, phía dưới đột nhiên có tiếng vọng lại: "Phó tướng quân, đào ra rồi!"

"Đào ra nước rồi sao?" Những người dân làng khác hưng phấn hỏi.

Tiểu tử trong hố hét lớn: "Trông không giống nước! Nó đen đen! Dính dính nhầy nhụa!"

Bình Luận (0)
Comment