Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 225 - Chương 225: Chặn Bọn Cường Đạo Vào Thành

. Chương 225: Chặn Bọn Cường Đạo Vào Thành
Chương 225: Chặn Bọn Cường Đạo Vào Thành

Phó Hầu gia kéo Phó phu nhân ra hậu viện xem thì thấy hai hài tử cùng nhi tức của ông đang ngồi xổm trong góc ăn mì.

Tất cả đều sững sờ tại chỗ.

"Trần Âm, sao mấy đứa lại ngồi xổm ăn ở chỗ này?"

"Chẳng lẽ trong nhà hết thức ăn, mấy đứa lại đi đem thứ từ trong nhà xí ra?"

Phó Giang Hoằng vội vàng nuốt ngụm bún ốc trong miệng, quay lại nói: "Cha, người đang nói gì vậy? Chúng con đang ăn mì."

"Ăn mì?" Phó Hầu gia bịt mũi không dám tiến tới, liếc mắt nhìn vào bát của nàng ấy, thấy đúng thật là mì.

Phó phu nhân tiến lên vài bước: "Con đang ăn loại mì gì vậy, sao lại thối như thế?"

Phó Giang Hoằng cười, chìa bát ra,"Nương, người thử đi."

Phó phu nhân ngửi thấy mùi hương như vậy, thực sự không dám ăn.

Phó Giang Hoằng dùng đũa gắp một ít nói: "Nương, món mì này ngon lắm, người ăn thử đi mà."

Phó Giang Hoằng nhiệt tình mời gọi, Phó phu nhân bịt mũi ăn một miếng, không ăn thì thôi, đã ăn thì sẽ không dừng lại được,"A, mùi vị của món mì này thật sự rất ngon."

Phó Giang Hoằng cười nói: "Con nói đúng chứ, món này là do tẩu tẩu nấu đó ạ."

Phó phu nhân liền nhìn sang,"Trần Âm, con làm món mì này? Tay nghề của con tốt quá!"

Chử Trần Âm xấu hổ, thấy bọn họ đều đến, cười nói: "Nương, con nấu cho người và cha mỗi người một bát nhé."

Phó phu nhân vội gật đầu. Phó Hầu gia vẫn có chút miễn cưỡng, nhưng vì Phó phu nhân nên ông ấy đành phải đồng ý: "Con vất vả rồi, Trần Âm."

Chử Trần Âm đi nấu thêm hai bát bún ốc.

Sau khi nấu chín, Phó Hầu gia vốn không muốn ăn lại bị Phó phu nhân ép ăn hai miếng. Ăn thử được vài miếng, ông ấy ngạc nhiên đến mức hai mắt sáng lên, bưng bát bún trên tay ăn.

Ban đầu là ba người ngồi xổm trong góc ăn bún đã biến thành một nhà năm người ngồi xổm trong góc ăn bún. Bây giờ cả phủ tràn ngập mùi bún ốc nhưng không ai chê ai nữa, ai cũng ăn ngon lành.

Những người đi ngang qua phủ đệ của họ sẽ dừng lại ở cửa một hồi, sau đó ngửi ngửi."Nhà xí của phủ Hầu gia nên được sửa rồi."

"Mấy ngày nữa chúng ta nói với phó tướng quân Tào."

"Ừ, chúng ta đi nhanh thôi, nặng mùi quá."

Ăn xong bún ốc xong, mọi người đều no căng.

Khi nương của Thanh Nhi và Thanh Nhi trở về, họ đã no căng, không ăn được gì.

Phó Yến Đình mãi đến tối mới về, lúc hắn trở lại, mang theo một tin tức cho mọi người: "Có người từ Tây Nam tiến về hướng này, cũng không biết là ai."

Ánh mắt của Phó Hầu gia trầm xuống: "Chúng ta cứ chờ xem, nếu là những người dân lánh nạn bình thường thì sẽ để họ vào, còn nếu là bọn cường đạo..."

Ông ấy giơ tay lên làm động tác cắt cổ, Phó Yến Đình lập tức hiểu ra: "Con biết rồi, thưa cha."

"Bọn cường đạo bây giờ không như ngày trước. Trước đây bọn chúng chỉ mưu tính đến tiền tài, nhưng ngày nay bọn chúng toàn tìm kiếm xác thịt. Giữ chúng lại e rằng sẽ chỉ để lại hậu hoạn sau này."

Đêm nay, mọi người đều không ngủ.

Phó Yến Đình đưa theo phó tướng quân Tào và binh lính canh gác quân doanh ban đầu đến trấn thủ. Muốn vào thành Tử An, thì phải đi qua quân doanh trước, đây được xem như phòng tuyến.

Chử Trần Âm lo lắng cho Phó Yến Đình nên cũng đi theo, Phó Giang Hoằng và Phó Hưng Thành dẫn theo mấy người lính khác trấn thủ nội thành, đề phòng vạn nhất.

Phó Yến Đình đốt một đống lửa than trước lều trong quân doanh. Chử Trần Âm ngồi ở bên đống lửa, cùng Phó Yến Đình bọn họ canh gác ở đây.

Thời tiết ở Mạc Bắc ban ngày thì nóng, ban đêm lại lạnh.

Chẳng lâu sau, Chử Trần Âm cảm thấy lạnh cóng, nàng thì thầm vào tai Phó Yến Đình vài câu, sau đó đi vào trong lều, cởi áo choàng ra. Vừa cởi áo choàng ra đã phát hiện ở ngoài quân doanh có người đến.

Một chiếc xe ngựa đi tới.

Phía trước xe ngựa, một đám nam nhân mặc y phục màu xám đang cưỡi ngựa, nhìn dáng vẻ của bọn chúng, người nào người nấy đều trông rất hung dữ, không giống người tốt chút nào.

Bình Luận (0)
Comment