Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 228 - Chương 228: Biết Được Tung Tích Của Hoàng Đế

. Chương 228: Biết Được Tung Tích Của Hoàng Đế
Chương 228: Biết Được Tung Tích Của Hoàng Đế

Hắn ta nói xong, thì cầm một con đao lớn mà vung nó về phía Phó Yên Đình.

Chử Trần Âm liền giơ súng trường lên mà chĩa vào bàn tay cường tráng đang cầm đao bản rộng rồi bóp cò.

Phình một tiếng nổ lớn.

Viên đạn xuyên thẳng vào tay nam nhân cường tráng có hàm râu quai nón đang cầm dao.

"Ah!"

Một tiếng kêu đau đớn vang lên, tên nam nhân cường tráng hàm râu quai nón liền tự mình che bàn tay đang chảy máu, ném thanh đao trên tay đi.

"Lão đại, người bị sao vậy?" Đám côn đồ vây quanh hắn ta.

Nam nhân cường tráng có hàm râu quai nón cũng bối rối không hiểu: "Phó Yến Đình, ngươi vừa làm gì? Tay của ta bị làm sao vậy?"

Phó Yến Đình khoanh tay trước ngực, cười lạnh: "Ngươi đó, làm quá nhiều việc ác nên ông trời đang trừng phạt ngươi!"

Nam nhân cường tráng có hàm râu quai nón bắt đầu kìm nén nỗi đau, sau đó hắn ta xé một mảnh y phục của mình để băng bó vết thương trên tay: "Ông trời? Ta mới không tin cái gì là ông trời! Nếu thật có cái gọi là ông trời! thì chúng ta đã đem hơn mười người đi làm nghi thức hiến tế người sống, mà vẫn không thấy một giọt mưa nào!"

Phó Yến Đình ánh mắt lạnh lùng: "Ngươi có thể thử lại, xem thử ngày hôm nay có thể cầm được thanh đao này hay không!"

Nam nhân cường tráng hàm râu quai nón không tin vào tà ma, thế là hắn ta khom lưng dùng tay trái nhặt thanh đao lên, vung nó về phía Phó Yến Đình.

Phó Yến Đình bình tĩnh đứng đó, còn chưa kịp động thủ, thì Chử Trần Âm đã lập tức bóp cò, bắn ra một viên đạn, trực tiếp xuyên thẳng vào tay trái của nam nhân cường tráng đó.

Thuận theo đó là một tiếng kêu đau đớn vang lên.

Tay trái của nam nhân cường tráng có hàm râu quai đã bị phế.

Chử Trần Âm cũng không đùa giỡn với hắn ta, nàng vội vàng tập trung bắn thêm một phát đạn vào đùi của hắn ta.

Bùm! Nam nhân có hàm râu quai nón cuối cùng trả lời, và đau đớn kêu lên một cách bi thương: "Phó Yến Đình, rốt cuộc ngươi đã sử dụng tà thuật gì?"

Phó Yến Đình vung trường thương ra, chuẩn bị đâm vào cổ họng của hắn ta.

"Lão đại!" Đám côn đồ ở một bên lao về phía bọn họ.

Chử Trần Âm lập tức bóp cò, bắn liền hơn mười viên đạn.

Liên tiếp những tiếng bùm bùm vang lên, một đám người nôn ra máu tươi, và cứ thế mà ngã xuống đất

Nam nhân cường tráng có hàm râu quai nón, bị dọa đến mức run lẩy bẩy: "Không, ngươi đừng giết ta."

Phó Yến Đình nhặt trường thương lên và định đâm vào yết hầu của hắn ta.

Nam nhân cường tráng có hàm râu quai nón vội vàng nói: "Phó tướng quân, ngươi đợi một chút, ngươi đừng giết ta, ta sẽ nói cho ngươi một bí mật, Vạn thừa tướng và Hoàng thượng vẫn chưa chết, ta biết bọn họ ở đâu!"

Phó Yên Đình dừng tay lại, lạnh giọng hỏi: "Bọn họ ở đâu?"

Nam nhân cường tráng có hàm râu quai nón lớn tiếng nói: "Phó tướng quân, nếu ngươi tha mạng cho ta, ta sẽ nói cho ngươi biết!"

Phó Yến Đình không muốn cùng hắn ta lãng phí thời gian, nắm chặt trường thương trong tay, chuẩn bị ra tay.

Nam nhân cường tráng có hàm râu quai nón ngẩng đầu lên nói: "Được, ngươi giết ta đi, sau khi ngươi giết ta rồi, sẽ không ai biết bọn họ ở đâu!"

Phó Yến Đình thực sự do dự khi nghe điều này.

Lúc này, Lâm đại nhân vốn dĩ đang im lặng và ngồi ở một bên đột nhiên lạnh lùng nói: "Bọn họ ở huyện Húc Phong cách đây ba mươi dặm."

Nam nhân cường tráng có hàm râu quai nón đột nhiên giật mình, quay lại nhìn hắn ta với khuôn mặt tái nhợt.

Chỉ thấy vị Lâm đại nhân vốn yếu ớt đang đứng lên, với đôi mắt đỏ hoe mà nói với Phó Yến Đình: "Tướng quân, người này có thể giết được chưa?"

Phó Yến Đình nhếch khóe môi lên cười và nói: "Có thể."

Sau đó hắn thu lại cây trường thương.

Lâm đại nhân khi thấy hắn thu lại trường thương của mình, thì liền nhặt lên thanh đại đao mà bọn côn đồ để lại trên mặt đất, cứ thế mà từ từ bước về phía tên nam nhân có hàm râu quai nón.

Bình Luận (0)
Comment