Phó Hầu gia dẫn theo vài binh sĩ chịu trách nhiệm giữ thành.
Vài đứa trẻ đi theo Lâm đại nhân cùng nhau giúp chuyển dời lúa, Phó phu nhân cùng các nữ quyến khác giúp nấu cơm cho mọi người.
Bận rộn lên cũng mất nửa tháng.
Đợi sau khi đập thóc xong, Chử Trần Âm len lét lấy trong không gian ra ba bốn bao gạo trộn lẫn vào nhau, như vậy tạm thời người khác cũng sẽ không phát hiện được.
Thóc được đập xong, Phó Hầu gia chịu trách nhiệm phân phát gạo cho thôn dân, mỗi hộ một túi, như vậy, bọn họ cũng không cần dựa vào thức ăn của Phó gia nữa, đều có thể tự nhóm bếp nấu cơm.
Rất nhanh, tiểu thành vốn dĩ xơ xác, dần dần đều đã bồng bềnh khói bếp.
Sau khi phân phát gạo xong, Chử Trần Âm cũng mệt lả rồi, lấy ra hai cái kem từ siêu thị trong không gian rồi ăn.
Nàng vừa mới ăn một miếng, Phó Giang Hoằng đi đến: "Tẩu tẩu, tẩu đang ăn gì vậy?"
Chử Trần Âm cũng không trốn tránh giấu giếm nữa, đưa cho nàng ấy nói: "Muội có muốn nếm thử không."
Phó Giang Hoằng ngồi xuống, nhận lấy trong tay, dè dặt thử một miếng: "Lạnh quá à!"
Chử Trần Âm cười nói: "Đúng là rất lạnh, muội thử thêm đi."
Phó Giang Hoằng thử tiếp một miếng, miếng này thật không ngờ, ngon đến mức nàng ấy không dừng lại được.
Nàng ấy vừa ăn vừa nói: "Tẩu tẩu, sao lần nào tẩu cũng lấy ra nhiều thứ cổ quái hiếm có như vậy nhỉ?"
Chử Trần Âm ngừng lại một chút, không trả lời.
Phó Giang Hoằng cười nói: "Tẩu tẩu, tẩu đừng giấu bọn ta nữa, đại ca cũng nói với ta rồi."
"Nói gì?" Chử Trần Âm hỏi, trong lòng tràn đầy kinh ngạc.
Hắn sẽ không nói chuyện mình xuyên không ra chứ hả?
Phó Giang Hoằng cười nói: "Đại ca nói tẩu là tiên nữ chuyển thế, cho nên mang đến may mắn cho bọn ta, bọn ta mới có nước, mới có lương thực, nếu không tại sao đâu đâu cũng gặp nạn, ngay cả phía nam có nguồn nước dồi dào cũng bị hạn hán, vậy mà ở Đại Mạc của bọn ta lại có nước ? Còn lúa kia nữa, rõ ràng phải đến hơn nửa năm mới chín được, đây chỉ vừa hai ba tháng đã chín rồi, vì vậy tẩu nhất định là tiên nữ mà đại ca nói."
Chử Trần Âm cười phụt một tiếng, dù sao cũng cần phải giải thích, chi bằng cứ dùng lý do của Phó Yến Đình nói vậy, nàng cười đáp: "Đúng rồi, ta đích thực là tiên nữ, nhưng mà, ta là tiên nữ bị đọa đày, không có pháp lực gì, chỉ có túi Càn Khôn có thể lấy ra mấy thứ đồ đạc đủ loại đủ kiểu."
"Túi Càn Khôn ?" Phó Giang Hoằng chớp mắt với tràn đầy hứng thú.
Chử Trần Âm ngưng thần nhắm mắt lại, dựa vào ý niệm lấy ra một con gà quay từ trong không gian.
Theo góc nhìn của Phó Giang Hoằng chính là đột nhiên biến ra một con gà quay.
"A! Tẩu tẩu, tẩu thật đúng là tiên nữ rồi!"
Phó Giang Hoằng kinh ngạc không thôi, nhìn con gà quay kia mà mắt chữ a mồm chữ o.
Chử Trần Âm vội kéo nàng ấy lại nói nhỏ: "Suỵt, đừng nói ra bên ngoài đó, thân phận của ta không thể để quá nhiều người biết được, nếu không ta sẽ bị bắt đi."
Phó Giang Hoằng cũng đã xem qua không ít tập sách nói về tiên nữ, cái gì mà thiên binh thiên tướng, đối với lời của Chử Trần Âm nàng ấy tin đến sái cổ, gật đầu liên tiếp: "Tẩu tẩu, ta biết rồi."
Chử Trần Âm đem gà quay đưa cho nàng ấy: "Mau ăn đi, muội muốn uống gì không?"
Phó Giang Hoằng nhận lấy gà quay, cười đáp: "Tẩu tẩu, ta chỉ uống nước được rồi."
Chử Trần Âm lại ngưng thần, lấy ra một chai trà sữa Assam từ trong không gian, đưa cho nàng ấy: "Không có loại vừa pha chế, muội uống đỡ vậy."
Phó Giang Hoằng nhận trà sữa, vặn rất lâu cũng vặn không ra.
"Để ta giúp muội mở." Chử Trần Âm vươn tay chuẩn bị mở nắp chai giúp nàng ấy.
Nào ngờ, Phó Giang Hoằng trực tiếp lấy con dao găm từ bên hông ra, động tác nhanh nhẹn, gọt cái nắp chai kia.
Nắp chai bị cắt ra, trà sữa bên trong chảy ra ngoài.
"Tẩu tẩu, không cần đâu." Phó Giang Hoằng cười vui vẻ mà uống.