Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 273 - Chương 273: Dọa Chết Bọn Hoàng Đế (2)

. Chương 273: Dọa Chết Bọn Hoàng Đế (2)
Chương 273: Dọa Chết Bọn Hoàng Đế (2)

''Chẳng lẽ ngươi lại cho rằng những thứ này đều là do chúng ta đến phủ của ngươi để lấy sao? Hai người các ngươi đừng có quên, ban đầu các ngươi muốn đuổi cùng giết tận cả phủ chúng ta, chúng ta rời khỏi đô thành ngay trong đêm, làm sao mà có thời gian để đến phủ của các ngươi lấy đồ đi chứ. ''

''Nhắc mới nhớ, có lẽ ta nên cùng với Đại ca của ta và cha tiễn hai người tới Tây Thiên mới phải, báo mối thù trước kia. ''

Phó Hưng Thành nói dứt câu, trong hai tròng mắt của hắn ta ánh lên sự tàn độc.

Vạn thừa tướng và Hoàng đế sợ đến mức lùi thẳng về phía sau, hai người bọn họ ở ngoài thành này ngày nào cũng chỉ lo có khi nào sẽ bị giết hay không.

Nhưng hình như Phó Yến Đình đang cố tình tra tấn bọn họ, ngoài mặt thì không ra tay, nhưng lại phái người trông chừng bọn họ, không cho bọn họ rời khỏi nơi này.

Khiến họ đi giành ăn với cho mỗi ngày.

''Các ngươi dám!''

Hoàng đế cố dằn lại sự sợ hãi mà hung hãn nói với hắn ta.

Phó Hưng Thành vốn chỉ muốn dọa bọn họ một chút thôi, thấy thế thì lập tức pháo người trói bọn họ lại, đưa đến nơi giam giữ phạm nhân.

Chỗ giam phạm nhân là nhà tù do Phó Yến Đình cất công xây lên.

Phạm nhân ở nơi này trên cơ bản đều bị đeo xích chân, sau đó bị lôi đi xây tường thành hoặc là trồng cây.

Khốn khổ hơn cả làm ăn mày.

Vạn thừa tướng và Hoàng đế vô cùng kích động, cố gắng hết sức để xin tha nhưng đều chẳng làm nên được trò trống gì.

Nếu không phải vì Phó Yến Đình đã có thông báo từ trước là chừa mạng sống cho bọn họ, sau này dùng để bắt bí gây khó dễ cho các Hoàng tử thì chắc là hắn ta đã ra tay làm thịt hai người bọn họ từ lâu rồi.

Đợi Vạn thừa tướng và Hoàng đế bị đưa đi xong, Phó Thành Hưng quay người lại đích thân đưa Tiền Uyển Nhi về.

Sau khi Tiền Uyển Nhi vào nhà, nàng ta liên tục nói lời cảm ơn hắn ta, nghĩ đi nghĩ lại, nàng ta lấy một chiếc túi nho nhỏ từ trong nhà ra đưa cho hắn ta: ''Nhị công tử, chỗ này của ta cũng không có gì để có thể cảm ơn ngài, chỉ có chiếc túi này do ta tự thêu, nếu ngài không chê thì nhận lấy đi. ''

Phó Hưng Thành nhìn chiếc túi được thêu khéo léo tỉ mỉ trong tay nàng ta, hắn ta lại giật mình: ''Không ngờ ngươi còn biết thêu cả hoa nữa?''

Tiền Uyển Nhi cúi đầu, nói với vẻ hơi ngượng ngùng: ''Đúng vậy, trước đó khi ở nhà có đi theo học hỏi ma ma hàng xóm. ''

Phó Hưng Thành cầm lấy chiếc túi, kìm lòng không đặng mà mỉm cười.

Vì nam nữ có sự khác biệt nên hắn ta không ở lại nhà nàng ta quá lâu, sắp xếp cho nàng ta xong thì lập tức quay về nhà.

Về đến nhà, Phó hầu gia cũng biết chuyện hắn ta ném Hoàng đế và Vạn thừa tướng vào tù.

Phó Hưng Thành còn tưởng là ông ấy sẽ trách cứ mình, hắn ta cúi đầu, hơi không dám bước vào nhà.

Ai mà ngờ, Phó hầu gia lại vỗ đùi cười nói: ''Tiễn đi thì tốt, nên tiễn đi từ lâu rồi cơ, hai người đó không đàng hoàng, nên đối phó với bọn họ như vậy mới đúng. ''

Phó Hưng Thành thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này, Phó hầu gia lại nói tiếp: ''Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử từ cõi chết trở về trong trận lũ lụt sau chuyến xuôi Nam, cùng lúc đó cũng tự lập làm Vương, xây dựng kinh đô tại thành Tương, sau này e là sớm muộn gì cũng sẽ có một trận chiến với chúng ta, hiện tại Hoàng đế đang ở trong tay chúng ta, ít nhiều gì hai người bọn họ cũng sẽ lo cho tính mạng của Phụ hoàng của mình. ''

Ông ấy nói, vuốt ve chòm râu rồi nhìn về xa xăm.

Phó Hưng Thành vừa lắng nghe ông ấy, vừa cúi đầu lén lút nhìn chiếc túi mà Tiền Uyển Nhi đã đưa cho hắn ta.

Đúng lúc Chử Trần Âm vừa bước vào nhà thì nhìn thấy, nàng hỏi hắn ta: ''Nhị đệ, đệ đang cầm cái gì đó?''

Phó Hưng Thành vội vàng giấu chiếc túi đi: ''Không có gì, tẩu tẩu nhìn nhầm rồi. ''

Bình Luận (0)
Comment