Chử Trần Âm không biết sự hoảng loạn của hắn từ đâu mà có, nàng an ủi: "Đừng lo lắng, sau này ta sẽ không dấu chàng nữa, chỉ cần có chuyện gì ta đều sẽ nói cho chàng biết."
Phó Yến Đình thở phào nhẹ nhõm.
Hắn ở trong phòng Chử Trần Âm đợi sau một đêm, lại tiếp tục cùng Thường huyện lệnh và Lâm đại nhân bận bịu cùng nhau xây dựng lại.
Trong số những người còn sống sót trong danh sách, có một số cựu quan viên, hầu hết trong số họ đều là những nhân tài xuất chúng.
Tham quan ô lại đã sớm đồng mưu chạy trốn tứ phía, chết ở thiên tai trong.
Hoàng đế cùng Vạn thừa tướng là số ít người còn sống sót, bọn họ hiện vẫn còn đang trong địa lao của Phó Yến Đình lao động tay chân.
Trước sửa thành tường, bây giờ là chế tạo binh khí.
Mỗi ngày bận rộn bọn họ đều không có tâm tư phục quốc.
Ngay khi Phó Yến Đình nghĩ rằng những ngày tháng của mình đã trở lại bình yên, hắn đột nhiên nhận được một lá thư từ Khương quốc.
Trên bức thư không có chữ ký, nhưng nhìn thoáng qua là có thể biết là ai, đó là phụ mẫu của Mục Chi Liễu, phụ mẫu thân sinh của Chử Trần Âm.
Trong thư, họ khéo léo hỏi về tình trạng gần đây của Mục Chi Liễu, đồng thời cũng kinh hãi nói ngắn gọn, bọn họ sẽ sớm đưa hai huynh muội họ trở về nhà.
Khương quốc nhiều năm gần đây cũng từng xảy ra thiên tai, nhưng là vẫn tốt hơn Đại Dung gấp trăm lần, nguyên lai bọn họ phái con trai đi tìm nữ nhi về nhà, nhưng không ngờ con trai cũng sẽ thất lạc đi mấy năm.
Mấy ngày nay, Tử An thành sắp được xây dựng lại, Khương quốc cũng biết được tung tích của Mục Chi Liễu từ đó, cho nên mới gửi thư tới đây.
Phó Yến Đình nhìn lá thư trong tay, không nhúc nhích.
Sau một lúc lâu, Mục Chi Liễu đến nói: "Ta đã đọc bức thư này, ba mẹ ta thúc giục chúng ta về nhà."
Phó Yến Đình đặt bức thư sang một bên: "Cũng đã thất lạc nhiều năm như vậy, đột nhiên muốn mang về nhà, là có ý gì?"
Mục Chi Liễu ngồi bên cạnh hắn, ưu nhã rót một chén trà: "Đương nhiên là hai người bọn họ muốn Trần Âm."
Phó Yến Đình nghiêng đầu nhìn hắn, nói: "Khương quốc cách chúng ta nơi này đường xá không hề xa xôi, sao không thấy bọn họ tới?"
Mục Chi Liễu dừng một chút.
Cho đến nay vị đại ca mới chỉ nói cho hắn Chử Trần Âm là muội muội của mình, nhưng hắn ta vẫn chưa giải thích thân phận của mình là gì, càng chưa từng nhắc đến thân phận của phụ mẫu hắn ta là gì.
Phụ mẫu của nhà họ Mục có thể gửi thư đến nước Đại Dung vào thời điểm hỗn loạn như vậy, ở Khương Quốc tuyệt đối là không giàu thì sang.
Nhưng tại sao bọn họ hơn mười năm cũng không đưa nữ nhi tìm trở về?
Phó Yến Đình không hiểu, nhất định sẽ không để Chử Trần Âm mạo hiểm đi về phía trước.
Phó Yến Đình không đồng ý với lời nói của nhạc phụ nhạc mẫu trong thư để Mục Chi Liễu đưa Chử Trần Âm trở lại, hắn lấy Chử Trần Âm vừa mới sinh con không lâu cần tĩnh dưỡng cơ thể làm lý do để cự tuyệt.
Hơn nữa còn nói nguyện ý tổ chức yến tiệc ở thành Tử An để tiếp đón hai vị lão nhân bọn họ.
Sau khi viết xong thư, hắn đưa cho Mục Chi Liễu: "Ta hy vọng huynh trưởng có thể giúp ta đưa bức thư này."
Mục Chi Liễu nhận lấy bức thư hỏi hắn: "Ngươi không sợ xúc phạm phụ thân ta sao?"
Phó Yến Đình chậm rãi nói: "Nếu bọn họ cho rằng ta không thích hợp như vậy, bọn họ có thể tìm đến ta gây chuyện, huynh biết rõ, ta sẽ không để Trần Âm gặp nguy hiểm."
Mục Chi Liễu lắc đầu cười: "Được, ta sẽ giúp ngươi gửi bức thư này."
Phó Yến Đình nói tiếp: "Thường đại nhân đã phái người bắt đầu xây dựng lại đường xá trong thành Tử An, đợi mấy ngày nữa huynh có thể lên đường."
Mục Chi Liễu quay đầu lại hỏi: "Sửa đường, ngươi lấy tiền ở đâu để xây tường thành, làm đường?"